
ỗ. Tuấn đứng đây chờ ai? Chắc chắn không phải 1 trong 2 người đâu. Nếu vậy thì cũng muốn tận mắt chứng kiến người con gái được Tuấn để ý.
Bất ngờ Tuấn cầm bó hoa tiến về phía Trang và Hiên đang đứng, đồng thời đưa bó hoa ra trước mặt Trang:
-Hi vọng cậu không từ chối lời mời của tớ.
Trang chết đứng như Từ Hải. Trang vội vã nhìn sang phía Hiên. Gương mặt Hiên không biết đã trắng bệch từ bao giờ. Trang vội đưa tay nắm lấy tay Hiên.
Trang bối rối lắc đầu rồi vội vã kéo Hiên đi khỏi.
Tuấn đứng phía sau, hụt hẫng nhìn theo bóng 2 cô gái đi khỏi. Lát sau, Tuấn nhếch mép cười, thuận tay ném bó hoa vào sọt rác. Lần đầu tiên chinh phục và thất bại, hình như hơi có 1 chút nhục và chút đắng.
————-
Tại quán chè, Hiên cười gượng gạo:
-Sao vậy? Được hot boy để ý mà cậu từ chối thẳng thừng như thế sao?
Trang không biết phải làm thế nào mới đúng. Nếu Tuấn theo đuổi Trang là thật thì Trang không có cách nào đối diện với Hiên cả. Trang lắc đầu, cố tìm mọi điểm xấu của Tuấn để chửi mắng:
-Hot boy gì chứ. Con người cậu ta thô lỗ, khinh người. Cực kỳ đáng ghét. Chắc cậu ta đang trêu đùa tớ thôi.
Hình như Hiên không buồn để ý những điều Trang nói, Hiên cũng không cự nự để thay đổi quan điểm của Trang như những lần khác, chỉ nhìn ra ngoài đường, rất bình thản nói:
-Tuấn không phải người như thế đâu. Nếu có thể hãy cho cậu ấy 1 cơ hội.
Ngoài đường hình như đang lớt phớt mưa xuân…
Từ đó, nụ cười của Hiên hình như càng lúc càng ít đi. Hiên nói chuyện với Trang cũng không còn thoải mái như trước. Trang không biết phải làm thế nào. Bản thân Trang hiểu rõ nhất chuyện đang xảy ra, nhưng hoàn toàn không tìm ra cách giải quyết.
Trang đưa lưu bút cho Hiên viết, Hiên là người cuối cùng cầm lưu bút của Trang. Câu đầu tiên mà Trang viết trên trang cuối là:
-Cậu thích người ta từ bao giờ?
Hiên cầm quyển lưu bút, chỉ trả lời bằng 1 dấu hỏi to tướng. Trang cố chấp viết thêm 1 dòng:
-You are my best friend! Chắc cậu không xem tớ là bạn thân phải không? Tớ biết người cậu thích là Tuấn, thậm chí cậu thích Tuấn từ rất lâu rồi. Tại sao không thể nói với tớ?
Hiên cầm quyển lưu bút, nghĩ 1 hồi lâu rồi cũng quyết định trả lời:
“Lâu lắm rồi, từ hồi tớ còn chưa biết rằng trong lòng tớ có cậu ấy.
Từ cấp 2, Tuấn đã nổi tiếng trong trường. Tớ cố công hoàn thiện mình, đẹp hơn, học giỏi hơn, và nhiều tài lẻ hơn, cũng chỉ vì muốn xứng đáng với cậu ấy, chỉ để được cậu ấy để mắt đến. Nhưng chưa đến ngày tớ biểu đạt tình cảm thì tớ lại biết bạn thân nhất của tớ là Linh đã thích Tuấn. Mỗi lần Linh kể về Tuấn, nụ cười và ánh mắt Linh sáng lên, đẹp rạng ngời. Đó là biểu hiện của người con gái đang yêu. Mọi chuyện về Tuấn, Linh đều kể cho tớ biết, và tớ lại nhiệt tình chia sẻ với Linh, mặc dù chuyện đó tớ đã biết trước cả Linh rồi. Khi âm thầm quan tâm 1 ai đó, vô tình hay cố tình, bạn sẽ biết rất nhiều chuyện về người đó. Tớ thích cậu ấy nhiều lắm nhưng lại chẳng thể biểu đạt ra. Tớ đành phải âm thầm chôn chặt trong tim.
Rồi cũng đến ngày Linh tỏ tình và bị từ chối. Tớ vừa vui lại vừa buồn. Buồn cho Linh, còn vui cho tớ. Tớ biết tớ có lỗi với Linh, tớ là đứa bạn khốn nạn. Linh ra nước ngoài sống với bố, từ bỏ mối tình đầu vụng dại. Còn tớ vẫn chẳng thế nào quên đi. Tớ cũng muốn thử lắm nhưng tớ không đủ tự tin, đành âm thầm đứng phía sau, lặng lẽ như thế. Âm thầm yêu, âm thầm hi vọng, âm thầm chờ đợi cơ hội của mình.
Chuyện Tuấn tặng hoa cho cậu làm cho tớ mở mang đầu óc rất nhiều. Tuấn không phải là đang kén chọn người đẹp xuất sắc về mọi mặt, Tuấn chỉ là đang tìm kiếm sự rung động của con tim. Đôi khi nó rất bình dị. Tuấn chọn cậu, tớ lại càng cảm thấy phục Tuấn hơn. Rõ ràng là tớ có cơ hội, nhưng tớ lại không đủ tự tin nắm bắt. Cứ ngỡ những người như chúng ta chẳng bao giờ có thể lọt vào tấm mắt của cậu ấy. Tớ thấy nuối tiếc nhưng đã muộn rồi.
Dĩ nhiên chúng ta vẫn là bạn, mãi mãi là bạn.
Tuấn chỉ hơi thô lỗ, ngạo mạn thôi. Nếu trở thành bạn trai, chắc là không đến nỗi nào đâu. Nếu có thể thì hãy nhận lời nhé.”
Kỳ thi cuối học kỳ rồi đến kỳ thi tốt nghiệp, Trang lại được ngồi cùng phòng thi với 2 chàng hot boy. Kỳ thi này khác với những kỳ thi khác. Trang không biết phải đối mặt với Tuấn Tú như thế nào. Gặp Tú Trang cảm thấy ngượng, tim đập chân run, còn gặp Tuấn, Trang cảm thấy ngại, như là mình vừa mắc lỗi lớn vô cùng.
Làm bài thi xong, Trang hẹn Tuấn ra ngoài hành lang rồi vội vàng đưa Tuấn 1 lá thư. Lá thư là tờ giấy cuối cùng trong cuốn sổ lưu bút, Trang cẩn thận cắt ra gửi Tuấn. Trang chỉ cắt phần biểu đạt tình cảm của Hiên:
“Lâu lắm rồi, từ hồi tớ còn chưa biết rằng trong lòng tớ có cậu ấy.
Từ cấp 2, Tuấn đã nổi tiếng trong trường. Tớ cố công hoàn thiện mình, đẹp hơn, học giỏi hơn, và nhiều tài lẻ hơn, cũng chỉ vì muốn xứng đáng với cậu ấy, chỉ để được cậu ấy để mắt đến. Nhưng chưa đến ngày tớ biểu đạt tình cảm thì tớ lại biết bạn thân nhất của tớ là Linh đã thích Tuấn. Mỗi lần Linh kể về Tuấn, nụ cười và ánh mắt Linh sáng lên, đẹp rạng ngời. Đó là biểu hiện của người con gái đang yêu. Mọi chuyện về Tuấn, Linh đều kể cho tớ biết