Polly po-cket
Cô nàng lập dị

Cô nàng lập dị

Tác giả: Lặng Thầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323131

Bình chọn: 7.00/10/313 lượt.

ừ mặt và tay đến khắp giác quan quả là không tệ. Chợt Trang có cảm giác ai đó đang ở gần mình, quay sang thì nhìn thấy Tú đang cầm máy ảnh, hình như Trang vừa bị chụp lén. Trang hớt hải lại gần:

-Cậu chụp lén tớ à?

Trang đưa tay với chiếc máy ảnh cỡ lớn, mà dân chuyên nghiệp mới dùng, đang trong tay Tú. Tú vội vã đưa máy ảnh lên cao, ngoài tầm với của Trang. Trang chới với ngã xuống suối. Lạnh buốt cả cơ thể.

Tú vội vàng đặt máy ảnh trên bờ suối, lội xuống đỡ Trang và luôn miệng giải thích:

-Không phải cố tình theo dõi cậu. Tớ xuống đây để chụp ảnh, tình cờ gặp cậu thôi. Tớ sẽ tặng cậu tấm ảnh…

Chiếc áo sơ mi trắng tinh trên người Trang ướt nhẹp, cả chiếc quần legging đen và áo len mỏng khoác ngoài cũng ướt. Áo sơ mi trắng thì ai cũng biết rồi đấy, nó mỏng, gặp nước thì càng mỏng hơn. Sau khi đứng dậy được, Trang phát hiện chiếc áo sơ mi trắng dính sát vào người, để lộ cả vòng ngực và chiếc áo nhóc màu đen. Tại sao? Tại sao những lúc lộ nội y, những lúc xấu hổ nhất, người nhìn thấy đều là Tú? Mặt Trang nóng bừng vì xấu hổ, quên mất rằng cơ thể đang ướt sũng và run lên vì lạnh.

Đâu phải chỉ có Trang biết ngại, Tú cũng biết ngại chứ bộ. Tú vội vàng quay đi, cởi chiếc áo khoác kaki đang mặc trên người, khoác cho Trang:

-Cậu về tắm nước nóng và thay quần áo luôn đi không cảm lạnh.

Trang vội vã về phòng, chui tọt vào phòng tắm. Trang ngâm mình trong nước ấm, 30 phút sau mới dám ra ngoài. Chỉ mong sao không phải gặp mặt Tú ở nơi này thêm lần nào nữa. Có điều buổi tối sẽ liên hoan và đốt lửa trại, chắc chắn sẽ lại gặp rồi. Không biết giấu mặt đi đâu nữa.

Tối hôm ấy,

Sau 1 hồi cố gắng đốt lửa, lửa cũng bén vào củi và cháy bùng bùng. Bất giác Trang đảo mắt tìm kiếm. Dĩ nhiên người mà Trang tìm kiếm là Tú. Lạ thật, Tú vẫn chưa đến. Lửa ấm áp là thế mà trong lòng lại có cảm giác thiếu thiếu, trống trống. Trang mon men lại gần cô Hiền, thăm hỏi vào câu xã giao. Vòng vèo 1 hồi, cũng đi vào mục đích chính:

-Cô ơi. Cô có thể kể cho em nghe chuyện tình cảm của cô không ạ?

Cô Hiền hơi ngạc nhiên rồi cũng trả lời:

-Nếu nói cô chưa từng có mảnh tình nào vắt vai, em có tin không?

Trang còn ngạc nhiên hơn nữa:

-Thật.. thật vậy sao?

Cô Hiền lấy que củi, khều khều củ khoai nướng đã chín, vui vẻ trả lời:

-Tình yêu phải là từ 2 hướng mới là tình yêu. Dĩ nhiên cô cũng từng thích, từng hâm mộ ai đó, nhưng chưa có lần nào trở thành tình yêu cả.

-Vậy cô thích người như thế nào ạ?

-Mỗi người đều đặt ra cho mình 1 hình mẫu người yêu và tìm kiếm. Rồi đến suốt đời cũng không thể tìm thấy hình mẫu trong tưởng tượng. Thực tế là khi có tình cảm thì hình mẫu chẳng còn quan trọng nữa. Thật ra hình mẫu không tồn tại trên thế gian này, kiểu gì cũng có điểm khác biệt, thậm chí là sai sót.

-Nhưng logic toán học thì luôn theo hình mẫu đã định sẵn mà. Và chúng ta đi theo nó với niềm tin rằng nó không bao giờ sai.

Cô Hiền cốc đầu Trang cười vui vẻ:

-Em khá lắm. Có điều con người không khô khan và cứng nhắc như toán học. Con người đa dạng lắm không có khuôn mẫu nào cả. Khi nào có rung động, con tim em cảm nhận được, em sẽ có suy nghĩ khác với bây giờ.

Trang đưa tay ra trước đống lửa hươ hươ, mạnh dạn hỏi, nhưng cố giữ biểu cảm như 1 câu hỏi vu vơ:

-Nếu như có ai đó âm thầm yêu cô, từ rất lâu rồi, và người ta chưa có gì trong tay, thì liệu họ có cơ hội không cô?

-Ở tuổi của cô không giống như lứa tuổi của em. Điều cô cần là sự nghiêm túc và chân thành. Tình cảm thầm lặng là thứ tình cảm không bao giờ có kết quả. Cô đã thầm lặng nhiều lần, nên giờ mới FA. Nếu được quay lại, có lẽ cô sẽ làm khác.

Đúng vậy. Thầm lặng là thứ tình cảm chẳng bao giờ có kết quả. Thầm lặng dõi theo Hùng, rồi nhìn Hùng cầm tay Thủy. Thầm lặng thì mãi mãi chỉ là kẻ đứng bên lề thôi.

Huy à. Lần này cậu phải đánh cuộc thôi. Được ăn cả, ngã về không. Có điều, con đường phía trước dài và chông gai lắm. Cậu có thể nào vượt qua được thời gian mấy năm đại học mà vẫn giữ được tình yêu, có thể nào vượt qua rào cản tuổi tác, và thậm chí người ta còn là giáo viên trong trường. Có thể nào không?

………………………………….

Từ lúc nào một người háo thắng như Tú trở nên do dự? Tú muốn ngừng lại vì không muốn làm tổn thương Trang, nhưng lại ngại đề xuất với Tuấn. Nếu đề xuất thế nào Tuấn cũng đánh giá là Tú thiếu quyết đoán, tính cách thất thường như phụ nữ, đã quyết tâm thách đố thế rồi mà tự nhiên lại đòi rút. Mà Tú thì không thể nào chấp nhận bị coi là đàn bà.

Bố Tuấn là thẩm phán, gia đình Tú thì kinh doanh nên 2 gia đình thường xuyên qua lại. Gia đình Tú phải nhờ cậy gia đình Tuấn nhiều lắm. Và 2 đứa con cũng trở nên thân thiết từ lúc nào không hay.

Bị coi như phụ nữ là 1 nỗi nhục, nỗi nhục này không thể rửa sạch khi Tú còn mang ngoại hình này. Nhất là khi ngoại hình này lại được đặt cạnh Tuấn, khiến Tú càng không thể ngóc đầu lên. Cú shock lớn nhất trong đời Tú là đã bị 1 bạn nam tỏ tình. Cả ngày hôm ấy Tú như kẻ mất hồn. Shock đến độ không ăn nổi cơm, uống nước cũng thấy đắng. Sau đó là 1 thời gian bị theo đuổi khiến Tú lúc nào cũng sợ sệt. Cơn ác mộng ấy sau cũng chấm