Teya Salat
Cô gái zombie đi đâu thế

Cô gái zombie đi đâu thế

Tác giả: Ngật Bão Liễu Không

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323861

Bình chọn: 8.5.00/10/386 lượt.

ột dây mây bay đến trước mặt Ngọc Phong Tử, quấn quanh hông Ngọc Phong Tử, Thụ Yêu dùng sức một cái đã lập tức kéo Ngọc Phong Tử trở về trong ngực một lần nữa.

“Ngươi quá chậm, hai cái chân ngắn kia mà đòi chạy cái gì? Không phải ngươi đang vội vã tìm đồ đệ ‘thân ái’ của ngươi sao? Sao có thể không nhanh được chứ? Ngươi nói xem?” Liên tiếp nghiến răng nghiến lợi hỏi lại suýt nữa khiến Ngọc Phong Tử mềm nhũn cả hai chân, Ngọc Phong Tử xoa xoa trán, có chút không được tự nhiên nhìn Thụ Yêu, cái nam nhân trước mắt này hai mắt đang phun lửa hình như có chút khó chịu lại giống như có chút ghen mới thực sự là hắn đi?

“Này! Hai cái chân ngắn? Ngươi có biết dáng người của ta có tỉ lệ hoàng kim hay không! Cao 1m82, mông hẹp vai rộng, say mê ngàn vạn người từ bà già 80 tuổi cho tới đứa bé gái 7 tuổi đấy… 【 đằng sau lược bỏ 100 lần tự giới thiệu 【 kỳ thực là tự mình đẩy mạnh tiêu thụ đúng không, đúng không? ? 】】” Ngọc Phong Tử kể ra bản thân mình ưu tú cỡ nào, Thụ Yêu đã có chút choáng váng dừng bước tại chỗ đợi Ngọc Phong Tử nói cho hết lời.

“Còn có, hai cái chân ngắn, đây là lời nói tình yêu cuồng nhiệt giữa nam nữ mới xuất hiện có được không? Trước kia ta từng nghiên cứu ở trên điện ảnh, mỗi khi xuất hiện lời thoại này đều là người đàn ông cực kỳ vui sướng cười nhạo bạn gái.” Ngọc Phong Tử nói với biểu cảm nghiêm túc giống như là nếu không tính toán chi li thì sẽ phải chịu thiệt thòi vậy, nhưng mồ hôi trong lòng bàn tay lại bộc lộ nội tâm của hắn, kỳ thực Ngọc Phong Tử thật khẩn trương, nhanh mồm nhanh miệng nói xong hắn liền hối hận, bởi vì trong đầu giống như tự động cho nhân vật chính thay đổi khuôn mặt, đổi thành gương mặt của Thụ Yêu.

“Ngươi…” Thụ Yêu không thèm để ý tiến lên đi hai bước, lúc đó chỉ cách Ngọc Phong Tử có một đường phân cách.

“Cái gì?” Cổ họng Ngọc Phong Tử theo bản năng nói lại.

“Nói xong chưa?” Thụ Yêu vừa mở miệng vừa tiến lên phía trước, hơi thở ấm áp phun ở trên mặt Ngọc Phong Tử, nhưng Ngọc Phong Tử lại thần kỳ không có gì phản ứng, đang suy nghĩ là bước tiếp theo có nên đẩy hắn ra hay là cho hắn một cú đấm không nhỉ, đã quyết định xong rồi không phải sao?

“Hắt xì….!”

Tiếng hắt xì giống như sấm dậy đất bắng vang khắp chân trời, làm tê tai đau ngực người khác!

Ngọc Phong Tử cùng Thụ Yêu thiếu chút nữa kêu thành tiếng, cái tiếng này bao bọc tất cả thế giới vào trong nó, lúc nó phát ra là cảm giác bị nghiền nát truyền tới. Nhưng hai người ngược lại bình tĩnh trở lại, lại muốn thay đổi kết cấu của thế giới này ư? Tuy rằng không có nguy hiểm, thậm chí có cảm giác thoải mãi của người lữ hành, nhưng cái cục diện không chịu sự khống chế của mình không phải là sở thích của bọn hắn!

“Phong Tử, ôm chặt ta, chúng ta đi tìm Bạch Hi.” Quyết đoán vươn tay vòng qua thắt lưng Ngọc Phong Tử chạy về phía sợi dây cuối cùng duy nhất.

“Vốn là không có bao nhiêu khả năng tìm được Bạch Hi, bởi vì mặc dù hơi thở từ sợi dây cuối cùng truyền tới là Bạch Hi, nhưng lại có cảm giác xa không thể chạm, giống như nó không ở cùng một vị trí với chúng ta vậy, nhưng bây giờ thế giới này lại chuẩn bị thay đổi, như vậy chúng ta cùng Bạch Hi nhất định có thể thông qua cơ hội này để đoàn tụ.” Bóng tối dần dần bao phủ thế giới đang bị vỡ vụn này, Thụ Yêu tìm sợi dây mang theo Ngọc Phong Tử bay theo nó, vốn dưới chân đang lơ lửng đột nhiên lại xuất hiện một sợi dây leo chỉ đường, lướt qua thì lập tức sẽ biến mất, kéo dài mấy chục thước tới con đường.

Trong không khí sền sệt xen lẫn điểm sáng, đó là những mảnh nhỏ của năng lượng, từ lúc bay từ vùng đô thị bị biến mất, ở trong bóng tối có một điểm sáng xuyên thấu qua, Ngọc Phong Tử nhìn Thụ Yêu rồi cười khẽ, có cái gì vĩnh hằng và càng làm cho người ta say mê hơn việc đi cùng hắn chứ? Huống chi, tên nam nhân này cũng không phải không có sức quyến rũ khiến mình thích hắn!

“Ha ha, khà khà!” Ngọc Phong Tử đột nhiên cười to, đó là tiếng cười từ ngực phát ra cổ họng, thích ý không có nhận thức.

“Sao thế? Phong Tử.” Thụ Yêu nhìn chằm chằm sợi dây ở phía trước, quan sát hoàn cảnh quanh mình, không có thời gian nhìn Ngọc Phong Tử. Sắp đến, sợi dây tận cùng rồi!

“Phốc!” Giống như một khí cầu to lớn xuất hiện một lỗ hổng, theo đó là một lực kéo nhỏ ập tới, còn có tiếng vù vù của không khí đối lưu. Điểm sáng từ từ biến mất, trong bóng đêm, Ngọc Phong Tử cùng Thụ Yêu điều chỉnh hô hấp, đối mặt với kẻ thù không biết, cẩn thận vẫn là tốt nhất.

Thế giới bỗng nhiên yên tĩnh trở lại, giống như một cái lồng giam vô hình không tiếng động, bao lấy hai người bọn họ…

Thế giới này đang cấp tốc thu nhỏ lại! Ngọc Phong Tử cùng Thụ Yêu đột nhiên ý thức được điểm này.

Ngọc Phong Tử tóm lấy tay Thụ Yêu.”Này, chúng ta nhanh đi tìm Bạch Hi đi, có lẽ kế tiếp… Không còn thời gian rồi!”

“Được.” Thụ Yêu nắm tay Ngọc Phong Tử lại, mìm cười thật sâu, nếu Ngọc Phong Tử có thể thấy, nhất định sẽ hô to lão yêu quái đổi tính tự dưng nở nụ cười mất thôi!

Thụ Yêu ngưng thần cảm ứng chỗ của Bạch Hi, hình chiếu đồ thị trong não là một mảnh màu đen, chỉ còn hắn cùng Ngọc Phong Tử, nhíu nhíu mày, gia tăng