XtGem Forum catalog
Chuyện tình ở trường học pháp sư

Chuyện tình ở trường học pháp sư

Tác giả: miklinh_fun_9x

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323465

Bình chọn: 7.5.00/10/346 lượt.

gón tay út ra.

– Trẻ con! Hắn lại cười tuy chỉ là nụ cười nhếch môi nhưng đó là nụ cười thật sự. Rồi hắn cũng chìa ngón tay mình ra ngoắc lấy ngón tay bé xinh của nó.

Hạnh phúc – đó là cảm giác của cả hai người lúc này. Nhưng hai con người đó đâu biết cái ngoắc tay đó là sự mở đầu của rất nhiều hạnh phúc và cũng rất nhiều khổ đau sau này.

– Ôi muộn rồi tôi phải về đây!

Nó nói rồi định chạy đi nhưng cái nắm tay của hắn đã cản nó lại. Nó nhìn hắn, khó hiểu.

– Cô không giấu tôi điều gì chứ? Hắn nói giọng run run chỉ hắn cảm nhận được.

– Giấu điều gì cơ? Nó ngu ngơ.

– Về thân thế của cô, không có gì đặc biết chứ?

Nó sững sờ rồi cũng cúi đầu xuống, thở hắt một cái rồi cũng trả lời:

– Anh hỏi vậy nói tôi trả lời sao đây? Tôi là ai ngay cả bản thân tôi cũng không biết!

Im lặng vài giây, hắn bỏ tay nó ra kèm theo câu nói:

– Xin lỗi!

Nó ngạc nhiên, hắn mà cũng biết nói xin lỗi sao? Hắn nhiều lúc thật lạ.

Nó lắc đầu rồi cũng chạy vụt biến.

Nó đã về từ lâu nhưng hắn vẫn đứng đó, cố nán lại để tận hưởng niềm hạnh phúc ít ỏi này. Từ lâu hắn không cười như thế ngay cả với người thân. Ngay cả người bạn duy nhất của hắn – Dai cũng chưa chắc đã biết hết chuyện riêng tư của hắn và thấy hắn cười với nụ cười chân thật như nó. hắn là một người lãnh đạm với mọi thứ, sống khép kín và lạnh lùng vậy nên càng ít cười, kể cả những gì hài hước nhất cũng chẳng nhận được từ hắn một nụ cười mà có cười cũng chỉ là nụ cười mỉa mai ngụ ý rắng: thế này mà cũng muốn làm ta cười sao? Hay đại loại thế.

Bạn-từ này quá xa xỉ đối với hắn. Từ nhỏ hắn đã phải sống trong sự giả tạo, xung quanh hắn đều là những kẻ mưu mô, không ít người trong số đó luôn tìm cách lại gần hắn cầu thân chỉ để lợi dụng hắn nên hắn đã học cách không tin ai để mình không phải nếm trải cảm giác bị phản bội. Ngay cả với Dai hắn cũng chưa tin hoàn toàn. Mà nói Dai là bạn hắn cũng chỉ đúng một nửa vì có bao giờ Dai gọi hắn bằng tên đâu. Cả hai người luôn có khoảng cách:

” Điện hạ, đi câu với Vương tử không”

Đó đã là cách xưng hô thân mật nhất. Rất ít người gọi hắn bằng tên, chỉ trừ nó. Biết thân phận của hắn rồi vậy mà chẳng thèm gọi lấy từ “Nam thần điện hạ” một câu. À cũng có nhưng lúc đó nó định chơi khăm hắn nên mới làm như vậy. Ngẫm lại nó đã cho hắn một cảm giác tin tưởng, cảm giác hạnh phúc. Liệu tình cảm của hắn đối với nó có phải là tình bạn không? đó là câu hỏi hăn đang thắc mắc.

Mải suy nghĩ như vậy hắn không hề biết rằng trái tim của hắn đã xuất hiện một ngăn mới, một tình cảm mới….tình cảm đó chỉ dành ột người.

Cháp 15: Giáng Sinh tưởng chừng rất hạnh phúc-3

Tối hôm đó nó không ngủ được, tự ngồi cười một mình không rõ lí do. Làm akêmi càu nhàu suốt cả buổi tối.

– Bạn có chuyện gì mà cười suốt vậy hả?

– Xin lỗi, mình không cố ý.

……Một lúc sau

– Bạn có thôi đi không? akêmi phát cáu vì hành động giở người của cô bạn.

– Thôi bỏ qua ình lần nữa đi!

Lại một lúc nữa….

– Trời đất ơi, chắc mình ra ngoài ngủ mất thôi! Akêmi gào lên.

—————

Sáng hôm sau

Sau sự việc hôm qua, nó và akêmi đều trở thành gấu trúc. Hai mắt thâm quầng, mặt ủ rũ ngáp ngắn ngáp dài.

Vừa bước vào lớp, nó đã chạm chán ngay với Hanaka……..và Oh My God

, nó cùng akêmi mi trong trạng thái nhạc nhiên + kinh ngạc+shock nặng vì mái tóc nâu dài của Hanaka đã chuyển sang màu ….đỏ. Cố chấn tĩnh lại, nó tiến lại chỗ ngồi, chuyện không liên quan đến mình thì không nên xen vào nhưng

” Rầm” nó nằm dài ra đất vì vấp phải chân của Hanaka. Hắn khẽ lừ mắt nhìn Hanaka nhưng không can thiệp bởi hắn biết nếu giúp nó lần này thì lần sau nó chỉ bị nặng hơn thôi. Nó cũng dửng dưng với chuyện này dù biết chắc Hanaka cố tình nhưng nó vẫn im lặng tiếp tục tiến về chỗ ngồi. Nhưng có vẻ muốn nhìn thấy vẻ mặt tức giận của nó, Hanaka chu môi lên giọng:

– Đau không?

Nó định đáp trả nhưng…..

– Muốn biết không?

Người nói không ai khác chính là Vương Nhật Nam – anh trai nó.

Tất cả đều trố mắt nhìn về phía hoàng tử dĩ nhiên trong đó không thể thiếu Hanaka. Không để cô ta kịp định thần..

” Bốp” cô ta ngã nhào xuống đất sau cái gạt chân khá mạnh của anh nó. Miệng nghiến răng, mặt đỏ bừng, cô ta gào lên:

– Cái gì, sao anh dám?

– Vậy là không cần hỏi cô cũng biết có đau hay không mà, thử nghiệm vẫn chính xác hơn người ta nói. Cái này gọi là trăm nghe khôg bằng một thử(t/g: giống quảng cáo cà phê ghê!). Anh nói cũng một nụ cười nhếch môi đáng sợ và mỉa mai.

– Anh….-Hanaka cứng họng.

– Anh Nam, nó kéo tay anh nó để chấm dứt cái không khí đáng sợ này.

– Em và akêmi đến căn tin đi, Ngọc My đang đợi đó!Anh sẽ đi sau! Anh nó quay sang phía nó giọng nó có phần dịu hơn.

– Nhưng mà……..- nó nói chưa hết câu thì nhận ra ánh mắt khác thường của anh nó nên cầm tay akêmi ra khỏi lớp.

Hanaka đã đứng dậy, khuôn mặt đỏ ngầu, cơ cổ căng lên nhìn anh như muốn nuốt sống con mồi. Nhưng đáp lại thái độ giận dữ của cô ta chỉ là cái khẽ nhếch môi của anh, khuôn mặt anh bây giờ đáng sợ hơn bao giờ hết – một khuân mặt không thể gọi là Hoàng tử:

– Tôi tha cho cô lần này, nhưng nếu còn lần sau cô sẽ phải trả gấp mười lần đấy