pacman, rainbows, and roller s
Chuyện Tình Công Chúa Và Hoàng Tử

Chuyện Tình Công Chúa Và Hoàng Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324443

Bình chọn: 8.00/10/444 lượt.

a mình sẽ qua đón cậu_Kiệt nói và chạy theo hướng ngược lại

-pp_Ngọc vẫy tay chào Kiệt rồi dất xe ra về

8:00 A.M

-Píp..píp_Tiếng còi xe kêu inh ỏi

– Các cậu tới rồi à?_Ngọc mỉm cười rồi bước ra, tay thì đóng cổng

-Chị Ngọc!_Tiếng một đứa con nít vang lên đầy vui mừng

mọi người quay về nơi phát ra tiếng nói, là xe của Kiệt

-Ơ Bảo. Là nhóc sao?_Ngọc vui mừng chạy về phía xe Kiệt

-Chị Ngọc, em nhớ chị quá. Sao lâu rồi chị k tới chơi với em?_Bảo ôm Ngọc nũng nịu

-Chị xin lỗi. Tại dạo này chị bận quá_Ngọc nói đầy yêu thương và xoa đầu Bảo

-Nè, 2 người biết nhau hả?_Kiệt ngạc nhiên hỏi

-K phải quen mà là rất thân đó anh à_Bảo vui vẻ trả lời

-Nè nhóc, sao em biết chị Ngọc vậy?_Phuơng hỏi

-Hồi em mới về nhà anh Kiệt, k có ai chơi cùng vì hôm đó anh Kiệt và chị Trinh đều đi vắng nên en buồn quá, lẻn ra ngoài chơi. Do k biết đường nên em bị lạc, trời lúc đó cũng tối rồi nên em k biết phải làm sao, chỉ đưngs khóc ở góc đường. May mà chị Ngọc đi ngang qua, mua đồ cho em ăn còn đưa em về tận nhà nữa_Bảo kể

-Vậy ra cậu là cô gái ân nhân hôm đó rồi_Trinh nói

-K có đâu, mình chỉ giúp thăngf bé thôi mà. Ai mình cũng làm vậy thồi_Ngọc cười rồi mở cửa xe sau

-K được! Em muốn chị ngồi đằng trước với em cơ_Bảo làm nũng

-Nhưng đằng trước chỉ có 2 ghế thôi_Ngọc giải thích

-Vậy chỉ ngồi với em đi. Đi mà chị_Bảo mè nheo

-Được rồi, được rồi_Ngọc cười và mở cửa ghế trước bước vào và cho bảo ngồi trên đùi mình

-Ổn định chưa? Ta đi nhé! _Kiệt cười và tất cả mọi người cùng lái xe thẳng tiến về phía biển

Trên đường đi, Bảo cứ dính lấy Ngọc, hễ Kiệt mở miệng nói với Ngọc câu nào là thằng nhỏ lại nhảy vô trả lời thay. Hệt như nó đang muốn chia rẽ Ngọc và Kiệt vậy. Kiệt tức lắm nhưng chẳng làm gì được, chỉ biết lườm xéo thằng nhỏ, thằng nhỏ biết nhưng chỉ làm lơ khiến anh chàng tức ói máu. Mang tiếng là anh em họ cho oai thế thôi chứ 2 người này cứ như nước với lửa, toàn cãi cọ và thi đua xem ai hơn ai. Thằng Bảo còn nhỏ, hiếu thắng đã đành nhưng đằng này Kiệt đã lớn, 16 rồi chứ có ít ỏi gì, lại còn là hội trưởng hội học sinh mà lại đi hơn thua với 1 thằng nhóc chỉ mới tầm 6,7 tuôi thì quả là k bình thường. Nhìn thằng nhóc thân thiết với Ngọc như vậy tự nhiên trong lòng Kiệt dấy lên 1 cảm xúc khó tả mà nếu như tác giả k lầm thì đó là….(thôi, tác giả k nói đâu. Để mình trích dẫn suy nghĩ của Kiệt luôn cho mọi người hiểu)

” Trời ơi là trời, tức quá đi. Bảo, nhóc được lắm, xem ra lần này anh thua mất rồi. Mà sao nhìn họ thân mật thế nhỉ, mình giống như bị bỏ rơi vậy. Sao cứ thấy trong người khó chịu vậy ta? Thật là….Mà sao cái cảm giác này giống cái cảm giác khi ghen tuông mà mình hay thấy trên mấy bộ phim sướt mứot của Hàn quốc mà con Trinh hay xem quá dị ta? K phải, tuyệt đối k phải. Phim ảnh chỉ là phim ảnh mà thôi. K áp dụng vào thực tế được”_Kiệt tự độc thoại rồi gõ vào đầu mình mấy cái

-Cậu bị làm sao vậy? K khỏe à?_Ngọc hỏi đầy quan tâm khi thấy những hành động kì lạ vừa rồi của Kiệt

-Ảnh k sao đâu chị. Bị chập dây 1 chút hà_Bảo xen vô trả lời thay (Thằng nhỏ này giống kì đà cản mũi quá ha bà con)

-Ờ, vậy sao? Nếu vậy thì Bảo tránh xa ra nha, coi chừng bị lây đó_NGọc nói rồi bẹo má Bảo

Kiệt thì như tức muốn ói máu trước những gì mà 2 con người bên cạnh mình vừa nói,”ao nó cứ thân mật như vợ chồng vậy nhỉ?”_Đó là những gì anh chàng nghĩ trong đầu và lại thêm 1 lần nữa cái đầu iu dấu của anh bị hành hạ (ông này tức cười ghê, ghen với 1 đứa con nít)

Cuối cùng thì cũng tới biển nếu k cái đầu tội nghiệp sẽ còn khổ dài dài với chủ nhân của nó. Ngọc, Bảo, Trinh và Phuơng thì chạy ù ra biển, vừa đi vừa gọi:” Biển ơi, biển ơi” nghe ngây thơ thấy sợ. 3 đứa con gái và 1 thằng nhóc con như làm náo động cả 1 vùng biển khi cùng nhau nghịch nước, chơi đuaf và cười nói cực kì vui vẻ. Những thiên thần k chỉ làm mê hoặc những người dân ở đây mà còn làm tim của các hoàng tử dao động

-Nè, vô thay đồ đi, mặc đồ này kẻo ướt hết bây giờ_Ngọc nói

-Ừ ha. Phải cho người ta thấy công sức nguyên 1 buổi chiều hôm qua của chị em mình chứ_Phuơng cười

-Phải làm cho mọi người lé mắt luôn_Trinh hùa theo

-Vậy vào phòng thay đồ đằng kia đi. Ở đó khá vắng người mà_NGọc chỉ tay về khu w.c phía đằng x¬a

Chợt, tay Ngọc như bị ai đó níu lại. Nhìn ngang tầm mắt k thấy ai nó tưởng là mà thì nghe thây tiếng nói:

-Ở dưới này nè

-Ủa? Sao vậy Bảo?_Ngọc nhìn xưống thì thấy Bảo đang nắm tay mình

-Chị cho em theo với được k?_Bảo làm nũng

-Hả?_Ngọc ngạc nhiên và k biết phải trả lời thằng nhóc như thế nào

-K được. Nam tử hán đại trượng phu ở đây thay quần áo được rồi. Vào chỗ của chị em phụ nữ làm chi?_Kiệt kéo áo thằng nhóc lại và lôi về phía mình

-Thả em ra! Thả ra!_Bảo vùng vằng

-Cậu yên tâm đi. Thằng nhỏ này hay vậy lắm_Kiệt bề thốc Bảo trên vai và quay sang nói với Ngọc

-Um, vậy cậu chịu khó trông nó 1 chút nhé_NGọc nhăn mặt cười và chạy theo chạy theo Trinh và Phuơng đã đi khá xa và gọi nó ý ới

Khi Ngọc đã đi rồi, Bảo mới hết quậy phá

-Anh thật quá đáng. Tại sao k cho em đi với chị ấy?_Bảo hỏi Kiệt

-Vô duyên. Hỏi làm gì? Đi lại đằng kia th