Teya Salat
Chúng ta cung đấu đi

Chúng ta cung đấu đi

Tác giả: Vitamin ABC

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328174

Bình chọn: 10.00/10/817 lượt.

rồi.” Chu Anh sợ Hoàng Thượng bên kia có cái gì cần, vội vàng đem Tiểu Tần Tử phái qua.

Đến đây đã hơn một năm, Đại Tề vẫn phồn vinh yên ổn, cho nên đối với ngoại giao cùng tình trạng biên cảnh nàng không có chút hiểu biết nào, không nghĩ hiện giờ lại bị đánh bất ngờ. Chỉ là nàng cũng không thập phần lo lắng, lúc này Đại Tề là nước lớn mạnh, còn không đến mức sẽ bị bọn bộ lạc Đột Quyết này dao động căn cơ, chỉ là chọn kế ngăn địch thế nào thôi.

Nàng nhàn nhã phẩm trà hoa nhài lúc nãy Tiểu Tần Tử mới mang tới, thậm chí còn ăn hơn phân nửa đĩa bánh hoa hồng trên bàn.

“Ái phi tới khi nào? Sao không cho người thông báo một tiếng?” Gia Nguyên đế đến thiên điện liền nhìn thấy nàng nửa chống đầu, híp mắt đang ngủ.

Chu Anh phút chốc bị bừng tỉnh, vội đứng dậy chuẩn bị thỉnh an, bị hắn dắt ngồi ở bên cạnh.

“Tần thiếp nghe Thôi công công nói Hoàng Thượng đang cùng vài vị đại nhân thương nghị chính sự, liền không dám tùy tiện quấy rầy.” Chu Anh hơi hơi che miệng ngáp một cái, hơi có chút thẹn thùng, “Hoàng Thượng hết bận rồi?”

Gia Nguyên đế cười nhìn mắt nàng mang vẻ kiều mỵ: “Kinh thành báo lại, bọn nghịch tặc Đột Quyết đánh bất ngờ biên cương Tây Nam nước ta, trẫm liền cùng các đại thần thương nghị phương pháp lui địch, làm ái phi đợi lâu, là sai lầm của trẫm.”

Chuyện này đương nhiên không phải thật sự đang giải thích, Chu Anh cũng nghe không ra lời xin lỗi của Gia Nguyên đế, ngược lại vẻ mặt nịnh nọt: “Hoàng Thượng luôn luôn anh minh thần võ, Bộ lạc Đột Quyết nho nhỏ này thì làm sao có thể làm cho Hoàng Thượng lo lắng?”

Khuyết Tĩnh Hàn ngẩn ra, chà xát cái mũi của nàng cười: “Trẫm cùng vài vị đại nhân thương nghị hai canh giờ, ái phi thì như thế nào biết được trẫm không lo lắng?”

“Tần thiếp nhìn vẻ mặt tươi cười của Hoàng Thượng, liền biết Hoàng Thượng ngài sớm đã có kế sách lui địch. Huống chi Đại Tề ta so với Đột Quyết, là con rồng so với con giun, con giun muốn làm càn, thì sao có thể lay động giao long nửa phần?” Chu Anh cười giảo hoạt, hoàng đế từ xưa tới nay chớ không phải là coi ngàn dặm giang sơn là quan trọng nhất, khen giang sơn ngàn dặm này so với cái khác, hắn nhất định rất hưởng thụ, lời này của nàng nhất định nói trúng tâm ý hắn.

Quả nhiên, Khuyết Tĩnh Hàn bị lời này của nàng làm cho thoải mái: “So sánh này của ái phi thật sự là rất chuẩn xác, điêu dân Đột Quyết này cứ càn rỡ, cũng trở mình không ra cành hoa lớn, trẫm đích xác không cần lo lắng. Được rồi, cũng chờ trẫm hai canh giờ, liền lưu lại bồi trẫm dùng bữa tối đi, trẫm còn không biết ái phi đến tìm trẫm là có chuyện gì.”

Tuy nói chuyện Đột Quyết cũng không tính đại sự, nhưng đã có chuyện này, Gia Nguyên đế làm sao còn có tâm tư nghe mấy chuyện kỳ lạ trong cung này? Huống chi Trương dung hoa mặc dù đã mang thai, nhưng thai nhi này khó giữ, không biết có bảo vệ được hay không, hơn nữa Trương dung hoa bảo mật tin tức này có lẽ là vì phải bảo vệ thai nhi trong bụng, nghĩ tới những thứ này, Chu Anh lại do dự.

Chu Anh cười lắc đầu: “Tần thiếp cũng không có chuyện, chỉ là gần đây thời tiết oi bức, Hoàng Thượng ăn uống không tốt, liền mang chút thạch sơn tra khai vị tự chế mang tới cho Hoàng Thượng nếm thử một chút thôi. Bách Hợp, đem điểm tâm ta làm lấy ra.”

*thạch sơn tra: bản cv là sơn tra vó ngựa cao – theo ta đoán nó chính là rau câu bỏ thêm trái sơn tra, coi cách làm trên baidu thì “bột vó ngựa” chính là bột củ năng.

Trong lòng Gia Nguyên đế rõ ràng biết nàng không muốn nói nữa, cũng không hỏi kỹ, để nàng lại cùng dùng bữa tối.

“Chủ tử, tới giờ uống thuốc rồi.” Cung nữ bên người Trương dung hoa thổi thổi chén thuốc đã sắp nguội, chén thuốc tản ra mùi chua rất nồng, nàng có chút đau lòng chủ tử, “Nhan thái y dặn qua, thuốc này nhất định phải dùng đúng hạn, nô tỳ lại đi lấy chút nước mơ đến áp cay đắng.”

Trương dung hoa tiếp nhận chén thuốc, uống một hơi cạn sạch, mày đều chưa nhăn một chút: “Không cần, thuốc đắng dã tật, cay đắng này làm ta càng khắc sâu vài chuyện.”

Cung nữ gật gật đầu: “Chủ tử đừng nghĩ nhiều, thái y dặn chủ tử phải tận lực bảo trì tâm tình thư sướng, không thể vì chuyện khác rối loạn nỗi lòng, vậy hoàng tử trong bụng lại nguy hiểm.”

“Ta lại làm sao không biết?” Trương dung hoa vỗ về bụng, ánh mắt sâu thẳm, “Nhưng tâm tình thư sướng làm sao dễ dàng vậy? Bạch Thược, ta cảm thấy ngực có chút buồn bực, ngươi phù ta đi ra ngoài một chút đi.”

“Vâng, chủ tử.” Bạch Thược thật cẩn thận dìu lấy chủ tử nhà mình xuất môn, nhưng còn chưa đi được mấy bước, liền gặp được Đức phi đi gặp Hoàng Thượng trở về.

“Tần thiếp thỉnh an Đức phi nương nương.” Trương dung hoa so với ai khác đều biết tâm tư Đức phi sâu, hơn nữa chính mình hiện giờ đang ở vào thời kì nhạy cảm, tất nhiên là không dám có bất kỳ bất kính cùng đi quá giới hạn, liền quy củ hành lễ.

Đức phi gật gật đầu, vô cùng thân thiết dắt tay nàng: “Trương dung hoa bình thân đi, bổn cung hình như vài ngày chưa từng thấy Dung hoa muội muội, trong lòng nhớ thương vô cùng, Dung hoa muội muội cùng bổn cung nói chuyện một chút đi.”

Trên mặt hai người thập phần hài hòa, đi tớ