Old school Easter eggs.
Chúng ta cung đấu đi

Chúng ta cung đấu đi

Tác giả: Vitamin ABC

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328805

Bình chọn: 7.00/10/880 lượt.

o, tất cả các ngươi đều lui ra, bổn cung cùng Chu quý nhân có lời muốn nói.”

Tất cả người ngoài đều lui xuống, lãnh ý trên mặt Thục phi liền tăng lên: “Chu quý nhân tốt nhất đem việc này nói rõ ràng, nếu là có nửa điểm nói xạo, bổn cung có biện pháp làm cho ngươi vĩnh viễn trở mình không được.”

Chu Anh ngược lại tùy ý rất nhiều, tư thái thanh thản nâng chén trà, chầm chậm nhấp một ngụm chè xuân trà Long Tĩnh tốt nhất này, mới mở miệng: “Trà trong cung Thục phi nương nương tất nhiên là tốt nhất, cao nhã giống như nương nương.”

Nàng dừng một chút, mới mở to mắt tròn vô tội mà rối rắm tiếp tục: “Bất quá nếu làm cho Hoàng Thượng biết được thả đèn trong hội đèn lồng nguyên tiêu sáu năm trước không phải là tần thiếp mà là Thục phi nương nương, tin đồn với Lương đại sứ cũng là Thục phi nương nương, không biết Hoàng Thượng sẽ như thế nào?”

Sắc mặt Thục phi trắng nhợt: “Muội muội nói lời vô vị gì vậy, bổn cung đường đường chính chính, làm sao sợ ngươi bịa đặt nói xấu? Hoàng Thượng cũng tất nhiên sẽ tin tưởng bổn cung.”

Chu Anh trào phúng nhìn ả, lại vẫn ôm lấy ảo tưởng đối với Khuyết Tĩnh Hàn: “Thục phi nương nương có sự tin tưởng này, đó chính là không chỗ nào sợ hãi. Tần thiếp suy trước nghĩ sau, việc này bẩm báo cho quý phi nương nương, cũng không biết quý phi nương nương tin hay không?”

Thục phi đã từ trong khiếp sợ lúc nãy khôi phục trấn định: “Bổn cung tin tưởng, Chu quý nhân là người thông minh. Lần này hãm hại Chu quý nhân, bổn cung bất quá là biết thời biết thế mà thôi. Bổn cung nghe nói hoàng thượng từ trong cung Kỳ quý tần tới, bởi vậy có thể thấy được là ả bất nghĩa nghĩ muốn hãm hại muội muội.”

“Thục phi nương nương nói đúng, có lẽ là tần thiếp hiểu lầm nương nương.” Chu Anh thản nhiên cười, mang theo chút tà ác, “Nhưng nương nương so với ai khác đều hiểu được, hậu cung này đều là như vậy, mặc dù nương nương không có ý hại người, lại vẫn có người nghĩ muốn hãm hại nương nương.”

“Muội muội nói lời này, sao bổn cung nghe không hiểu vậy?” Thục phi giả ngu, nhìn chén trà trên bàn của nàng, “Hoa Hảo, trà của Chu quý nhân nguội lạnh, đổi chén cho nàng mới.”

Chu Anh nhìn nước trà trong veo trước mắt, trong lòng tự nhiên sẽ hiểu cũng chỉ là nhìn thấy trong veo mà thôi, bên trong là hạc đỉnh hồng hay là rượu độc, chỉ có người xuống tay mới biết. Nàng hôm nay là đập nồi dìm thuyền, quyết chiến đến cùng, nếu Gia Nguyên đế hay Hiền phi chưa tới kịp, vậy nàng thật sự nguy hiểm.

“Đa tạ nương nương.” Chu Anh vỗ về chén trà, lại thủy chung không có bưng lên.

“Bổn cung là quả quyết không có hại ý muội muội.” Thục phi cười cười, “Nhưng nếu là muội muội hôm nay không lĩnh đích tình của bổn cung, đó chính là đối địch với bổn cung. Bổn cung là nhất phẩm phi vị, muội muội là chính lục phẩm quý nhân, bổn cung tất nhiên là có biện pháp làm muội muội nửa bước khó đi. Trà này sẽ không lấy tính mạng muội muội, chính là cho muội muội một cơ hội ra Dực Khôn cung này thôi.”

Chu Anh nhìn người ngoài cửa ám hiệu, lắc lắc đầu, đứng dậy vừa đi tới cửa cung vừa nói: “Thục phi nương nương, tần thiếp sớm không phải tứ muội luôn nhẫn nhục chịu đựng của ngươi, trà này tần thiếp không muốn uống, cửa Dực Khôn cung này, tần thiếp cũng phải ra.”

Thục phi sao để cho một quý nhân nho nhỏ ở trước mặt mình càn rỡ, cả giận nói: “Chu quý nhân không có tôn ti, người tới, bắt Chu mỹ nhân cho bổn cung!”

Chương 63: Thư Uyển Nghi

Thục phi vừa nói xong, ngoài cửa Dực Khôn cung liền truyền đến âm điệu thông truyền lanh lảnh của thái giám: “Hoàng Thượng giá lâm!”

Chu Anh xoay người nhìn Thục phi, giảo hoạt cười đắc ý, tiện đà quay ngườii lại thỉnh an Gia Nguyên đế: “Tần thiếp tham kiến Hoàng Thượng.”

Thục phi không dự đoán được Hoàng Thượng sẽ tới, tất nhiên là có chút trở tay không kịp, vội đứng dậy hành lễ.

“Hai vị ái phi miễn lễ.” Gia Nguyên đế chỉ đem Chu quý nhân cách gần đó dìu lên, “Trẫm mới vừa đi Vĩnh Hòa cung, nghe cung nhân nói Thục phi mời Chu quý nhân tới một chuyến, liền muốn lại đây nhìn một chút. Hai vị ái phi cũng không cần giữ lễ tiết, ngồi đi.”

Một lần nữa sau khi ngồi xuống, Gia Nguyên đế liền ngồi ở chỗ Chu Anh mới vừa rồi ngồi, nhìn chén trà Long Tỉnh vẫn màu sáng rõ ở trước mặt, làm Thục phi ở phía đối diện thót tim.

“Lúc nãy trẫm còn chưa vào cửa cung nghe Thục phi gọi người bắt Chu quý nhân, không biết có chuyện gì?” Ngữ khí Gia Nguyên đế nhu hòa hỏi,”Chu quý nhân dù sao vẫn là muội muội ruột của Thục phi, Thục phi cũng nên nhớ chút tình nghĩa tỷ muội mới được a.”

Hắn nói những lời này là ngầm chỉ trích Thục phi lúc trước không để ý tới tình tỷ muội, cố ý đem chuyện xưa của Lương đại sứ cùng Trần phu nhân đổ lên người Chu quý nhân, nhân cơ hội giá họa nàng.

Thục phi làm sao nghe không hiểu hoàng thượng chỉ trích, trong lòng lại nhớ thương một chuyện khác, vội hỏi: “Hoàng thượng tới nô tì đều đã quên kêu cung nhân dâng trà, Hoa Hảo, châm trà cho Hoàng Thượng.”

Hoa Hảo muốn bưng chén trà đã nguội kia chạy, lại bị một tay Gia Nguyên đế ngăn lại: “Không cần phiền toái, giờ cũng đã lập hạ, trà lạnh một ít cũng kh