Chúng ta cung đấu đi

Chúng ta cung đấu đi

Tác giả: Vitamin ABC

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325804

Bình chọn: 10.00/10/580 lượt.

o khí quản, nàng ngăn không được ho khan.

“Tiểu chủ cảm thấy lạnh không, nô tỳ trở về lấy áo choàng lại đây cho ngài.” Lục La vội vàng xoay người trở về Lan Tâm đường, Chu Anh ho khan nói không ra lời, ngay cả ngăn cản cũng không kịp.

“Chủ tử, ngài muốn cái gì?” Lan Tương nhìn thấy nàng sặc đến sắc mặt đều đỏ, “Chủ tử ngài ở đây một lát, nô tỳ lấy nước cho ngài.”

Nàng lúc này mới gật gật đầu, ngồi xổm bên cạnh ao hoa sen, cúi đầu ho khan.

Khi cảm thấy cổ họng thông một chút, liền cảm giác phía sau có một lực đẩy, lúc này nàng nếu là tránh đi tự nhiên vẫn kịp, chính là…

Một giây sau, trong ao hoa sen liền vang lên âm thanh phù phù rơi xuống nước, cùng với tiếng thét chói tai của Lan Tương bưng nước trà trở về.

Gia Nguyên Đế không nghĩ tới chính mình phê duyệt tấu chương xong, đến ngự hoa viên tản bộ, liền nhìn đến cảnh tượng mạo hiểm như vậy, đợi thị vệ cứu lên người con gái vừa thấy rơi xuống nước, là Chu bảo lâm mấy ngày trước hắn mới sủng hạnh!

“Thôi Vĩnh Minh, đi mời thái y!” Gia Nguyên Đế ẩn ẩn mang theo tức giận, tự mình ôm lấy Chu Anh suy yếu đến sắc mặt tái nhợt, nói Lan Tương bên cạnh sợ tới mức nói không ra lời: “Thất thần làm cái gì, dẫn đường!”

Trở về lấy áo choàng, Lục La cũng bị chuyện này làm hoảng sợ, nhìn thấy tiểu chủ nhà mình cả người đều ướt đẫm, bước lên phía trước phủ thêm quần áo cho nàng.

“Ngươi trở về trước sai người nấu chút nước ấm cho chủ tử các ngươi, đem giường trải tốt, tất cả y phục tắm rửa chuẩn bị đầy đủ hết.” Gia Nguyên đế ôm Chu Anh, phân phó Lục La đâu vào đấy.

Lục La gấp đến độ hốc mắt đều ướt, nghe Hoàng Thượng phân phó xong, chạy nhanh về Lan Tâm đường.

Gia Nguyên Đế nhìn người phụ nữ trong ngực, tuy rằng một thân ướt nhẹp, lại phiêu nhẹ như cũ, sắc mặt tái nhợt làm cho màu da nàng gần như trong suốt, nhu thuận động lòng người giống như người ban đêm kia làm cho hắn đến nay vẫn có chút quyến luyến.

Thấy Thôi công công bên người Hoàng Thượng tự mình đi thỉnh, tới là Trần thái y đức cao vọng trọng, hắn cách khăn coi mạch, mới đứng dậy hồi bẩm: “Hồi Hoàng Thượng, Chu bảo lâm thân thể vốn hư hàn, nước ngày xuân chưa hết lạnh nên tà khí nhập vào thân thể, có hiện tượng có nước trong phổi, chi bằng nghỉ ngơi chút thời gian, vi thần trước khai phương thuốc lui hàn cho tiểu chủ.”

“Đi thôi.” Gia Nguyên đế nhìn Lan Tương bên cạnh: “Lúc nãy ngươi là người thứ nhất thấy chủ tử nhà ngươi rơi xuống nước, có từng nhìn thấy là người phương nào gây nên?”

Lan Tương phịch một tiếng quỳ xuống đất, sợ tới mức giọng nói đều run rẩy: “Hồi Hoàng Thượng, nô tỳ chỉ thấy một cái bóng lưng công công vội vã rời đi, nô tỳ bảo hộ chủ tử bất lợi, thỉnh Hoàng Thượng trách phạt.”

“Thôi Vĩnh Minh, chuyện này liền giao cho ngươi, trong ngự hoa viên hôm nay xuất hiện một đám người khả nghi tra cho trẫm, trẫm cũng không tin, lại có người to gan như vậy, ở dưới mí mắt trẫm hại người!” Gia Nguyên Đế cầm tay Chu Anh, phát hiện lạnh bàn tay lạnh băng như cũ.

Thôi công công tiếp ý chỉ rồi đi điều tra và giải quyết, dọc đường đi trong lòng cũng buồn bực, Chu bảo lâm này không coi là được sủng ái, Hoàng Thượng bất quá thích đồ mới mẻ, sao liền gây thù hằn nhanh như vậy?

“Lấy thêm chăn cho chủ tử các ngươi, vẫn còn run run này, trẫm về Dưỡng Tâm điện trước, buổi tối trở lại thăm chủ tử các ngươi, có chuyện gì sai người qua bẩm báo trẫm.” Gia Nguyên Đế nói xong liền rời đi.

Lục La lo lắng, tự mình đi sắc thuốc, vốn định kêu Bách Hợp canh giữ ở bên giường nhưng nửa ngày không thấy người, nên phải phân phó Lan Tương trông coi chủ tử.

Mới ra cửa liền nhìn đến vào Bách Hợp: “Bách Hợp, tỷ đi đâu vậy, chủ tử rơi xuống nước nhiễm lạnh, muội đây phải đi sắc thuốc cho người, tỷ ở đây trông coi chủ tử, nếu là có tình huống gì, lập tức kêu An công công đi mời thái y nha.”

Bách Hợp vừa nghe lời này đôi mắt liền đỏ, nàng nói ít, gật gật đầu liền vào đi. Nhìn thấy tiểu chủ nằm trên giường, nước mắt liền nhịn không được chảy ra.

Lan Tương tuy rằng cũng lo lắng, nhưng rốt cuộc tình nghĩa thâm hậu không bằng các nàng, còn buồn bực Bách Hợp này bình thường ổn trọng, sao hôm nay lại thất thường như vậy.

Mới vừa được sủng ái, Chu bảo lâm bị người đẩy xuống ao Sen, lại được Hoàng Thượng đi ngang qua cứu lên, lời đồn đãi giống như đã mọc cánh, sau một nén nhang, truyền khắp cả hậu cung. Các cung cũng phỏng đoán đủ loại.

Trong Dực Khôn cung, Thục phi vừa mới chuẩn bị nghỉ trưa, nghe tin tức này sửng sốt trong nháy mắt: “Thật không hiểu cô muội muội này của bổn cung là vạn hạnh hay là bất hạnh.”

“Nương nương nói lời này là thế nào?” Hoa Hảo thay nàng xoa eo, hiếu kỳ nói.

“Được Hoàng Thượng cứu lên tất nhiên là may mắn, nhưng cô muội muội này của bổn cung từ nhỏ thân mình đã không tốt, ba ngày bệnh nhẹ năm ngày bệnh nặng, dược bất ly thân, mấy tháng trước còn suýt chết, hiện giờ rơi xuống nước, chỉ sợ lại phải tĩnh dưỡng một thời gian thật dài.”

“Cô nương kia làm ngài khổ tâm bồi dưỡng, chẳng phải là uổng phí?” Hoa Hảo có chút thay chủ tử mình không đáng giá: “Chu bảo lâm này cũng quá kém cỏi.”

“Có thể hay không


The Soda Pop