Polaroid
Chúng ta cung đấu đi

Chúng ta cung đấu đi

Tác giả: Vitamin ABC

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328740

Bình chọn: 8.00/10/874 lượt.

giảo hoạt cười, không đáp hỏi lại: “Vậy Hoàng Thượng ngài là thích Tam hoàng tử im lặng hay là thích tiểu công chúa làm ầm ĩ như vậy?”

“Im lặng cũng tốt, hoạt bát cũng tốt, đều là con của trẫm, trẫm tự nhiên đều yêu thương.” Gia Nguyên đế trả lời cẩn thận, nắm tay nàng vào nội thất của công chúa, “Ái phi hiện giờ có tiểu công chúa hoạt bát, lại sinh cho trẫm tiểu hoàng tử hoạt bát được không?”

Trong lòng Chu Anh run rẩy, lúc sinh tiểu công chúa quá mức xúc động, nhiều lần suýt nữa chết, cho nên sau khi sinh tiểu công chúa, nàng còn sợ hãi rất nhiều, cũng lý trí rất nhiều. Đầu tiên, nàng cần dưỡng tốt thân thể, sanh con là chuyện hao tổn nguyên khí, khi sinh tiểu công chúa nàng còn rất trẻ tuổi, nếu là trong thời gian ngắn lại sinh tiếp, nàng sợ là chết trẻ.

“Hoàng Thượng.” Chu Anh làm bộ như thập phần thẹn thùng, “Loại sự tình này sao nói có là có, huống hồ Hoàng Thượng làm sao có thể khẳng định hoàng tử tần thiếp sinh nhất định sẽ hoạt bát?”

Gia Nguyên đế nắm eo của nàng, nói nhỏ vào lỗ tai: “Hoàng tử hoạt bát hay không hoạt bát, chờ sinh ra chẳng phải sẽ biết? Đêm đã khá trễ, ái phi hầu hạ trẫm tắm rửa rồi đi ngủ thôi.”

Đến lúc này Chu Anh mới rốt cục xác nhận, tâm tình Khuyết Tĩnh Hàn hôm nay quả nhiên không tốt. Nếu là ngày thường, thừa dịp cung nhân hầu hạ Gia Nguyên đế tắm rửa, nàng cũng vẫn có thể đi ra hỏi thăm Thôi công công một chút, nhưng hôm nay Khuyết Tĩnh không như bình thường bắt nàng hầu hạ, đây là không để thời gian cho nàng chuẩn bị.

Chuyện hầu hạ đàn ông tắm rửa, trong lòng Chu Anh rất phản cảm, cho nên ngày bình thường luôn phân phó cung nhân hầu hạ, lúc này đến lượt mình, trong lòng tự nhiên thập phần không được tự nhiên. Cũng may cũng không chỉ có một mình nàng ở bên, chỉ mặc quần áo rộng rãi cho hắn, vuốt vuốt cho phẳng mà thôi.

Gia Nguyên đế híp mắt giống như thập phần hưởng thụ: “Tính tình ái phi từ nhỏ là ôn hòa trầm mặc như vậy sao? Tiến cung hầu hạ trẫm cũng không lâu lắm, trẫm nhìn nàng so với người khác đều ít nói, ngày bình thường cũng rất ít cùng với tỷ muội kết giao, có lẽ là trời sanh tính như thế sao?”

Vô nghĩa, hậu cung này chính là đầm rồng hang hổ, nhiều lời tự nhiên nhiều sai, huống hồ trong lòng mỗi người đều có quỷ, không có bạn bè thực sự xuất phát từ nội tâm, ai có năng lực dám đi kết giao?

“Vâng, tần thiếp từ nhỏ liền không hoạt bát.” Chu Anh nói lời này là sự thật, chính chủ cả đời uốn trong sân nhỏ chính mình, không nói gì bạn bè, trong trí nhớ mười ngày, nửa tháng không nói chuyện đều cũng có, thật sự là rất không hoạt bát.

“Trẫm nghe Thục phi nói tin đồn thú vị trước đây của ái phi.” Gia Nguyên đế gật gật đầu, cười, “Khi ái phi mười hai tuổi, gặp được người đặc biệt, đã xảy ra chuyện đặc biệt?”

Trí nhớ không hoàn thiện, Chu Anh tuy có trí nhớ chính chủ, nhưng không hoàn chỉnh, có lẽ dung lượng não không đủ, đời trước hơn hai mươi năm của mình cộng với chính chủ mười mấy năm, không chịu được tải lượng, liền có chút hỗn loạn.

Hiện tại đột nhiên bị hỏi chuyện năm mười hai tuổi của chính chủ, Chu Anh vắt hết óc nhưng cũng nghĩ không ra nửa điểm đặc thù, đành phải kiên trì nói: “Trước khi tần thiếp tiến cung, bị bệnh nặng, thật không nhớ rõ khi mười hai tuổi phát sinh chuyện lý thú gì.”

Nàng cũng tò mò thật sự, từ miệng Thục phi là chuyện lý thú, chẳng lẽ không đúng là khi dễ tra tấn muội muội yếu đuối nguyên thân này sao? Gia Nguyên đế sau khi nghe xong nhìn nàng, mặc dù đang cười, nhưng Chu Anh biết đó là biểu tình ngoài cười nhưng trong không cười.

“Không nhớ rõ a.” Gia Nguyên đế chăm chú nhìn nàng, lập tức phất tay cung nhân bên cạnh, “Lui ra.”

Trong lòng Chu Anh thực sự có chút bất an, nàng nếu không nguyện ý thừa nhận, Khuyết Tĩnh Hàn cũng là hoàng đế có thể ép nàng sống hoặc chết, nếu không sợ chết, cũng phải nghĩ tới đứa nhỏ còn đang trong tã lót.

“Ái phi hầu hạ trẫm thay quần áo đi.” Hắn không hề có phản ứng khác, từ trong thùng tắm đứng dậy, chờ nàng tới gần người hầu hạ.

Chu Anh nhéo nhéo nắm tay trong tay áo, ôn nhu tiến lên lau người cho hắn, mặc quần áo ngủ vào cho hắn. Động tác càng ngày càng ôn nhu, trong lòng lại càng ngày càng lạnh, giờ này khắc này nàng mới rốt cục tuyệt vọng phát hiện, tâm tư Gia Nguyên đế, thật sự là giống như một giếng cổ, sâu không thấy đáy.

“Làm càn!” Gia Nguyên đế hung hăng bắt lấy cổ tay của nàng, lực lớn đến cơ hồ muốn bóp nát tay nàng, ngay sau đó đem cả người nàng đẩy ra, đề cao âm lượng nói, “Người tới!”

Thôi Vĩnh Minh cong thắt lưng tiến vào, nhìn thấy cuộc chiến thế này, bước lên phía trước thay quần áo cho hoàng đế.

“Hiểu dụ lục cung, Thư tần ngự tiền thất nghi, tước phong hào, xuống làm quý nhân, ngay hôm nay đem tiểu công chúa giao cho Hiền phi nuôi nấng.” Gia Nguyên đế cau mày nói với Thôi Vĩnh Minh đang hầu hạ, chỉ cảm thấy phiền chán khó nhịn, chính mình tùy tiện đem áo choàng khoác vào.

Khi cúi đầu liền nhìn thấy người phụ nữ nằm ở trên mặt đất, cúi đầu, chỉ nhìn được đỉnh đầu, là trâm hoa mộc lan hắn từng ban thưởng, trong lòng lại nổi trận lôi đình: “Thôi, đi tới cung của Hiền phi.”