Chồng ơi! Anh là cái thể loại gì thế hả?

Chồng ơi! Anh là cái thể loại gì thế hả?

Tác giả: Sunie(cún)

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322074

Bình chọn: 7.5.00/10/207 lượt.

ụ có câu ‘Đã giúp thì giúp cho chót’, em cũng chỉ vì thưởng em bé đang nằm trong kia, ốm yếu, chị cứ cầm lấy mua đồ ăn cho em bé ăn để mau hồi lại sức khỏe. Thôi bây giờ em cũng phải đi có công việc, chị ở lại chăm bé có gì cần cứ gọi cho em theo số này nhé.

Ghi số điện thoại của mình ra giấy rồi đưa cho chị. Cười cười chào tạm biệt người mẹ trẻ. Lúc này mới sực nhớ ra tên chồng mình còn đang ngồi trong xe, nhanh chóng quay đầu đang định chạy thì thấy hắn ta đang đứng trước hành lang nhìn mình.

Từ lúc thấy Nó bé đứa bé đi vào bệnh viện, không hiểu sao Long có 1 cảm giác rất lạ. Bất giác cười 1 cái rồi cũng đi theo vợ mình. Không ngờ ở thời đại này mà vẫn còn có người như nó. Nhìn nó thi thoảng lại nở nụ cười ngây thơ trong sáng như trẻ con lên 5 với bà mẹ kia, anh có chút ghen tị.

-Tôi đã lấy 1 ít tiền trong thẻ để tính viện phí cho người ta, xin lỗi._Chiếc xe đã lăn bánh ra khỏi bệnh viện, lúc này Nó mới cúi đầu vừa chơi điện tử vừa nói xin lỗi chồng

-Hì, có gì mà phải xin lỗi, anh đã nói em là vợ anh thì tiền với thẻ cũng là của em, em muốn làm gì là việc của em mà. Việc vừa rồi em là có phải việc xấu gì đâu mà phải xin lỗi. _Long phì cười, vì nhiều lúc vợ mình còn quá trẻ con.

Sau đó Long chở vở về bên nhà bố mẹ mình, vì họ đã đợi 2 vợ chồng trẻ này từ chiều rồi. Lúc đầu Nó còn ngượng, nhưng sau khi thấy bố mẹ chồng không giống như mình tưởng tượng cho nên cái hàng rào đã được gỡ bỏ.

Bữa cơm diễn ra khá là vui vẻ, 2 ông bà nói là ngày mai phải đi sang Mĩ cho nên không ở lại chơi với chúng được lâu. Còn nói nếu nó bị chồng bắt nạt cứ gọi điện sang, 2 ông bà sẽ mắng cho chồng 1 trận. (trời…)

CHÁP 6: SỰ CỐ NHỎ

Cháp 6 : Sự cố nhỏ

Cháp này có tí 16+, =)) tuần sau sẽ lại ra 1 chapter nữa, các bạn đọc xong đừng quên vote cho tớ nhé, commt nếu có gì các bạn không vừa ý để mình sửa. Cảm ơn.!

Cái được gọi là nghỉ hè hai tuần coi như đi ngủ tuần trăng mật với nó rất chi là bình thường. Tại sao hả? –Ngày nào chồng nó cũng đều đặn sáng đi làm sớm chiều về nhà hơi muộn, còn Nó ư??ngày nào cũng như kiểu bị giam cầm, chỉ được ở trong nhà online chát chít, chơi game,xem phim, đôi lúc chán quá thì nó lại lôi sách vở ra tự học.

Hôm nay được coi là ngày ‘mãn hạn tù’ cho nó, dậy từ sáng sớm để chuẩn bị đồ đi học. Đúng giờ trên bàn ăn sáng có món cháo sườn nóng hổi vần còn khói bay nghịt mù thơm ngon dành riêng cho nó,thêm bát quẩy giòn tan màu vàng bên cạnh. Ôi!! Nhìn thôi cũng thấy thèm rơi nước miếng rồi.

Nhanh nhanh chóng chóng ngồi vào bàn ăn, mắt sáng ngời tròn xoa dán vào bát cháo không rời, nhìn lên đồng hồ mãi chưa thấy tên chồng đáng ghét của nó xuất hiện gì cả. Tức!

Có vẻ như nghe được nó trách móc,Long chậm rãi bước xuống cầu thang.

– Anh làm gì mà chậm còn hơn cả con rùa thế, tô….à nhầm e..m đóiiiiii_Nó cố tình ngân dài chữ cuối để cho hắn biết.

Nói thì nói thế thôi, chứ thấy hắn bước xuống chân cầu thang rồi thì nhịn không được tự cầm thì xúc cháo nóng vào miệng vừa ăn vừa thổi.

Đơ hình vài giây nhìn nó ăn mấy thìa cháo ngon lành như mấy đứa trẻ nhỏ háu ăn, bất giác hắn nhếch mép một cái rồi cũng tự động ngồi vào bàn ăn xuất của mìn.

Ngồi cùng hắn phía sau xe có hơi ngại cho nên nó ngồi sát cái cửa hơn.Nghe cái Thảo nói hôm nay tiết đầu kiểm tra Tiếng Anh, tranh thủ thời gian ít ỏi để ôn bài. Nghỉ học hai tuần làm nó bỏ phí mất tám tiết học chứ có ít đâu. Haizz!Mới đi học lại mà được tặng món quà quá ‘đẹp’ luôn.

Tay cầm bút chì có cục tẩy Hello Kitty, thi thoảng khoanh tròn vào chỗ không hiểu để đến lớp hỏi lũ bạn.

– À, Tiền trong thẻ t..à em có thể rút được không?_Bỗng nhiên nó nhớ ra điều này,dừng bút quay sang hỏi chồng ngồi bên cạnh.

– Được

Nhớ ra rằng mình chưa có lưu số điện thoai của “vợ yêu”, rút điện thoai trong túi quần ra đưa về phía nó để nó ghi số. Đang ghi dở số điện thoại thì đã đến trường, không lời chào cứ thể mở cửa rồi tung tăng chạy đến chỗ Thảo đang đứng.

Đến công ty rồi mới sực nhớ ra là cái điện thoại của mình vẫn ở trong tay ‘vợ yêu’.Mượn điện thoại của Ken- Trợ thủ đắc lực kiêm vệ sĩ của hắn mới trở về từ Anh Quốc ngày hôm qua, để gọi vào số mình. ( Cún: Vì ồng đâu biết số của vợ yêu)

Hôm nay số nó đúng số đỏ rực rỡ, kiểm tra xong tiết Anh, thầy Hiệu Phó thông báo rằng hết tiết hai lớp nó được nghỉ.

Học xong 2 tiết nó rủ rê Thảo đi chơi, đang đi thì bông dưng có tiếng điện thoại vang lên

– À lố, Linh Tâm so ciu xin nghe

CHÁP 6: SỰ CỐ NHỎ (2)

– Làm gì mà từ sáng đến giờ anh gọi cho bao nhiêu cuộc không nghe, nhắn tin thì không thấy trả lời??_1 tiếng quát nhẹ từ phía bên kia điện thoại.

Nó lơ ngơ 1 lúc rồi mới trả lời tiếp

– Anh là ai?

– Thật không nhận ra? _ người bên kia không biết nên khóc hay nên cười nữa.

– Thảo ơi, mày nghe điện thoại xem thằng điên nào đang sủa hộ tao cái, nếu mày cũng không biết thì chửi hắn te tua luôn đi. _ Nói rồi đưa điện thoại về phía Thảo

– Yo bô sê yo ?! _ Thảo chào tiếng Hàn

– Aizzz, lại gì nữa đây.

– Ơ, anh Long à,…d


pacman, rainbows, and roller s