XtGem Forum catalog
Chồng ơi! Anh là cái thể loại gì thế hả?

Chồng ơi! Anh là cái thể loại gì thế hả?

Tác giả: Sunie(cún)

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322210

Bình chọn: 8.5.00/10/221 lượt.

g Nó còn rủ Thảo về nhà ngủ, vì hai đứa nó là một nhóm mà.

Sau gần hai tháng cần cù chịu khó làm cú đêm thì nó lại gầy đi trông thấy, thật là phí công chồng yêu nó ‚chăm bón‘ cho nó một tuần mà nó bị ốm.

Hôm nay chúng nó đã thi xong, hai đứa bước ra khỏi cổng trước liền thở hắt ra một cái. Cùng ngoái đầu lại nhìn ngôi trường mà chúng nó đã ‚quậy‘ những năm năm liền.

-Buồn nhỉ, lại chuẩn bị chia tay rồi, haizz, mọi người lại ai về nơi đấy, mội người một nơi…. aaaaa, tao lại không muốn thi đỗ nữa.

‚Cốc‘

-Nói lung tung, mày thi không đỗ, không có nghĩa là những đứa khác nó cũng thi không đỗ như mày.!

Lời nói vừa dứt, liền bị ăn ngay một cái cốc đầu từ cái Thảo.

Không cần đứng đợi quá lâu, một lát sau Long đã lái chiếc Audi đen, đời mới nhất đến đón hai người đi ăn chúc mừng chúng nó đã thi xong.

-Anh, nên thi trường đại học nào bây giờ??

Nó cất tiếng hỏi Long.

-Em thích học gì thì thi vào đó.

-Thật ra, cái Tâm nó còn chẳng biết nó thích gì ý anh Long ạ.

Nghe thấy cái Thảo châm chọc mình, mặt Nó lại méo xệch ra, rồi cúi đầu xuống nghịch nghịch cái dây an toàn. Thấy vợ yêu buồn, lòng anh cũng buồn lắm, liền với một tay ra vuốt tóc vợ an ủi.

-Nếu em chưa biết mình thi trường nào thì thử lên mạng làm trắc nghiệm xem sao. Hoặc hiện tại em thích làm cái gì nhất.? Còn nếu không thì cái chân thư kí cho anh đang trống, em vào đấy làm, rồi ngày nào mình cũng được nhìn thấy nhau. J

(Cún: Anh này không dễ sợ luôn.)

-Nếu không thì mày thi Kinh tế cùng tao đi, nếu thấy không hợp thì chuyển trường khác cũng được mà.

-Ừ, vậy đi, tao thi Kinh tế với mày.

Cả ba người đi đến khách sạn Paradise ăn một bữa thật là thịnh soạn, ăn xong Long chở hai người đi công viên chơi đến gần tối mới chở Thảo về nhà trước, sau đó hai người mới về nhà mình. Về đến nhà là Nó nằm phịch xuống giường ngay, vì quá mệt. Nói thế nào Nó cũng không chịu dậy thay quần áo, mà cứ nhất định mặc thế đi ngủ.

CHAP 9.:BƯỚC THÊM BƯỚC NỮA. (3)

Long nằm xuống bên cạnh và ôm nhẹ lấy Nó, không chần chừ hôn nó một nụ hôn thật sài mà thật sâu. Bị hôn bất ngờ, định lấy tay để anh ra, nhưng mà càng đẩy, anh lại càng ôm Nó chặt hơn. Nụ hôn tuy ngọt ngào, nhưng lại làm nó không thở nổi, Nó cảm tưởng như mình sắp chết vì ngạt thở, thì anh dừng lại, vẫn còn quyến luyến làn môi ngọt ngào mùi dâu của Tâm, nên vẫn còn liếm liến cánh môi mãi mới rời

-Anh này, em suýt nữa thì ngạt chết rồi đấy. (nũng nịu nói)

Nhìn bộ mặt tức giận của nó, bật cười một cái, với tay véo cái má đáng yêu của Nó và nói:

-Anh xin lỗi vợ yêu nhé. Lần sau anh sẽ chú ý, hay mình làm lại đi.

-Không, em mệt lắm, để em ngủ đi.

Nó xấu hổ chui vào trong chăn và giả bộ ngủ. Cười cười một cái rồi cũng hôn chúc ngủ ngon Nó rồi mới đi về phòng mình ngủ.

p.s: Mình sẽ up hai truyện cùng lúc, truyện này sẽ 1 chap/1 tuần ok?. nhớ ủng hộ mình nhé.

CHAPTER 10: MỖI NGÀY MỘT BÔNG HỒNG.

Chapter 10: Mỗi ngày một bông hồng.

Thi thì cũng đã thi xong rồi, cho nên bây giờ chúng nó chỉ có ngồi ở nhà ăn chơi và chờ kết quả. Đến cái Thảo bây giờ cũng ngủ đến giữa trưa mới dậy ăn sáng, xong rồi lại đi vi v. Aizzzz! Thật là!

Công ty của chồng nó dạo này hình như xảy ra chuyện gì đó, vì thế nên cả ngày cũng chỉ có mình nó ở trong nhà, chẳng ai nói chuyện với nó. Trường đại học thì chưa biết thi trường nào, tâm trạng thì lại dở chứng sáng nắng, chiều mưa, trưa đầy mây thế này. Thật là chán chết!!!

-AAAAAAAAA, điên mất, gì mà cả ngày cứ như người vô hình thế này, như kiểu ma đói lâu năm chưa được ăn gì vậy. Aishhhhhh!.

Nó bực mình vò đầu, giựt tóc mình. Bực mình lôi cái điện thoại dưới gối lên, mở mở rồi lại đóng đóng, cuối cùng nó quyết định gọi điện rủ con bạn thân đi chơi.

-Alo.

-Tao sắp điên rồi mày ơi, aaa ., mày đi chơi với tao nhé.

-Sao thế? Không phải mày đang tham khảo tìm trường à?

-Tìm tìm tìm cái *beep*. Tao sắp chết đến nơi rồi đây, mày có đi hay không thì bảo???

Nó thật sự rất bực mình và buồn, buồn vì chồng làm việc mà cả ngày chẳng gọi lấy một cú điện, bực vì chẳng có người để xả stress với nó cả. Nó năn nỉ ỉ ôi cả ngày cuối cùng thì Thảo cũng đồng ý đi chơi với Nó.

Hai đứa kéo nhau đi shopping, đi chơi game dành cho trẻ con, đến xế chiều thì Tâm lại đề nghị đến chỗ Long rồi cùng nhau đi ăn tối.

-Thôi đi, tìm cái gì mà tìm, kệ anh ý đi.

Chưa kịp nói xong thì điện thoại của nó reo lên. Liếc qua màn hình, hóa ra là chồng nó gọi nó đấy. Nhấc, không nhấc? Hơn một tuần rồi bây giờ hắn ta mới nhớ đến sự hiện diện của nó, như vậy thì có nên tức giận không???

-Alo?

-Sao vậy? Sao nghe giọng em có vẻ tức giận thế? Ai làm em tức à?

-hừ, cái gì mà ai làm em tức? Chẳng lẽ anh không biết? Hừ.

Không chờ hắn nói xong Nó đã tự cúp máy trước, bực mình ngồi xuống ghế, nhét nhét đồ ăn vào miệng và nghiền như máy xay gạo.

-Mày ăn từ từ thôi nào làm gì mà như bị bỏ đói ở những năm 1945 vậy? Vô duyên chết đi được.

-Vô vô cái bô em bé, hừ không gọi thì thôi, gọi thì cơn tức của tao lại vọt lên đến đỉnh đầu đây này.

Ăn xong nó quyết định đi về nhà chứ không đi đến công ty của Long như dự định