Duck hunt
Chờ ngày mưa rơi

Chờ ngày mưa rơi

Tác giả: Hải Vũ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326211

Bình chọn: 8.5.00/10/621 lượt.

không còn chứa tia lửa nữa mà thay vào đó là đôi mắt vui tươi ánh lên tia nhìn thân thiện. Khoác lên mình một bộ cánh năng động, anh đang tạo dáng cùng với cô người mẫu teen nào đấy. Khuôn mặt điển trai nay lại càng thu hút hơn với nụ cười toả nắng. Bên góc trái tờ báo có ghi một số thông tin như là tên nhà thiết kế, tên bộ sưu tập và tên người mẫu… Và dòng chữ khiến Thiên Thy chú ý nhất đó chính là :

Model : Jonh

o0o

Gió hiu hiu vờn qua các dãy lầu, đùa vui trên các tán lá, làm cho đám học trò ngồi trong lớp thật khó để tập trung vào bài giảng. Những cơn gió thoang thoảng kia hoà vào những lời giảng đều đều của giáo viên như một con ác quỷ cứ kéo đôi mắt của bọn học sinh quậy phá xuống.

Chẳng chống cự như những người khác Thiên Thy gục hẳn đầu xuống bàn ngủ một giấc ngon lành, mặc kệ cho thầy chủ nhiệm cứ thao thao bất tuyệt trên bục giảng.

TÙNG TÙNG TÙNG

Đó là cái tiếng mà ai cũng mong đợi trong lúc này. Cuối cùng thì cũng được giải thoát khỏi cái không khí ảm đảm . Những tiếng hò reo nổi dậy trong khắp căn phòng 12A3, khiến Thiên Thy giật mình. Cô vươn hai tay với điệu bộ ngái ngủ. Đánh được một giấc say như thế thật là thoải mái.

– Này ! Cậu là heo à? Ngủ hết tiết học như thế!! – Lại là cái tên trai ngồi đầu bàn, sao hắn lúc nào cũng muốn kiếm chuyện với Thiên Thy thế không biết.!

– Bộ chỉ có heo mới biết ngủ à. Tui buồn ngủ thì ngủ thôi, chuyện bình thường mà. Hay cậu chưa thấy người ngủ bao giờ?? – cùng với giọng điệu còn chưa tỉnh ngủ,Thiên Thy trưng ra bộ mặt ngạc nhiên đến ngây thơ nhìn cậu bạn cùng lớp…..

– Mặc kệ Quân đi Thy! Tụi mình đi xuống canteen thôi, sáng giờ cậu với tớ có ăn uống gì đâu. – tiếng Trúc Anh rủ Thiên Thy, trông cô nàng có vẻ đói thật vì khuôn mặt đang phụng phịu tay xoa xoa cái bụng móp mép của mình.

– Ừ, được đó, tớ cũng đang đói đây……

– Ê cho tui đi với – anh bạn tên Quân nói với theo khi hai cô nàng đang đi đến hành lang, cậu ta cũng chỉ mới vừa hết đơ trước lời cãi bướng của Thiên Thy

Canteen của Hernman rất rộng, ở đây có tất cả những món ăn mà tuổi học trò yêu thích, từ những chiếc bánh cupcake đến những bọc bánh tráng trộn, có thể nói ở đây không phân biệt tầng lớp thượng lưu hay hạ lưu. Nếu bạn là một tiểu thư, bạn vẫn có thể cầm bọc bánh tráng trộn ăn thoải mái mà chẳng có ai dị nghị hoặc ý kiến gì. Còn nếu bạn là một con nhà bình thường nhưng bữa sáng của bạn là pizza thì cũng chẳng có ai để ý. Tất nhiên đó không phải là những con người vô cảm, nhưng bởi vì họ được sống trong một môi trường giáo dục rất tốt, mà ở đây sự bình đẳng được tôn lên hàng đầu. Đó là lý do Hernman được đánh giá rất cao trong mắt phụ huynh cũng như các trường khác.

Vừa bước xuống canteen Thiên Thy đã chọn cho mình một chiếc bánh cupcake vị chocolate, đó là món khoái khẩu của cô, không chỉ có vị chocolate miễn là cupcake thì cô bé đều thích hết. Cùng với một hộp sữa đậu nành soya. Một bữa ăn có thể coi là khá đơn giản so với những người khác…

Trúc Anh và Quân cũng đã chọn được món cho mình được một món ăn riêng, cả ba đi đến chiếc bàn cạnh cửa sổ để dễ hóng mát….

– Này cậu nghe tin gì chưa? Jonh sắp giải nghệ rồi đấy… – Tiếng các cô bạn ngồi bàn kế bên bàn tán

– Ừ, không biết tại sao lại giải nghệ thế nhỉ, một hotboy đang lên thế mà, tiếc thật…

– Hình như là để tiếp nối việc kinh doanh của gia đình đấy…

– Tiếc thật, đẹp trai thế kia mà..

– Các cậu đang nói ai thế? Trúc Anh quay sang tụ tập với các cô nàng. Tính Trúc Anh vốn bà tám mà lại nghe thêm trai đẹp nên chẳng thể không quan tâm được ^^

– Ừ thì chuyện Jonh giải nghệ ấy, anh ấy không còn làm người mẫu nữa, này cậu đọc đi

Một trong những cô bạn kia tỏ ra vẻ tiếc nuối, đưa cho Trúc Anh tờ báo giải trí. Cô bé cũng ít quan tâm đến những vấn đề này nên cũng chẳng biết anh chàng Jonh gì đó là ai. Nhưng khi nhận tờ báo từ tay cô bạn. Khuôn mặt Trúc Anh bỗng biến dạng hẳn

– Thiên Thy, đây chẳng phải là người hôm bữa chơi đàn ở quán mình đó sao???

– Ừ – Cắn một mẩu bánh cupcake Thiên Thy cũng chỉ đáp lại hờ hững, chuyện hắn ta là người mẫu cô cũng đã biết được vài bữa nay, chẳng trách gì hắn là một playboy.

– Sao? Cậu nói ai chơi đàn? Ở đâu? – những cô bạn bàn kế bên bây giờ đã qua hết bàn của Thiên Thy ngồi

– Ừ thì cái anh này nè, hôm bữa tớ thấy ảnh chơi đàn ở quán Ciao, quán cá phê mà tụi tớ đang làm á.- Trúc Anh ngây thơ trả lời, khuôn mặt vẫn chưa hết vẻ ngạc nhiên…

– Ờ ha! Jonh là một hotboy của nhạc viện Thành phố mà nhỉ, anh ấy chơi đàn hay lắm phải không??

– Ừ, rất hay…- mắt Trúc Anh long lanh khi nhớ đến chàng trai tài hoa say sưa bên phím đàn

– Ôi! Các cậu sướng quá cơ, được thấy anh ấy tận mắt lại còn được nghe anh ấy đàn nữa….. ..

Trong khi các cô nàng đang bàn tán xôn xao về cái tên chết bằm kia thì Thiên Thy vẫn lẳng lặng xơi hết chiếc bánh cupcake và hộp Soya…. Tờ báo với nhan đề là một câu hỏi “ Jonh sẽ tạm biệt làng giải trí?” cùng với tấm hình của anh thu hút Thiên Thy. Cô nhẹ nhàng lấy tờ báo nằm trong tay Trúc Anh trong khi cô nàng đang bận tán gẫu say sưa với các bạn cùng sở thích…..

“JONH SẼ TẠ