
t tuân như cũ, hắn lại giận dữ.
Lạc.
Hắn giống như nghe được tiếng khớp xương nơi cổ nàng trong tay mình phát ra tiếng vang, còn không nhận thua sao?
Lãnh Loan Loan nhíu nhíu mi, hô hấp có chút khó khăn. Nam nhân chết tiệt này, thật muốn bóp chết mình sao? Hoàng đế chết tiệt, chủ nghĩa phong kiến chết tiệt. Cư nhiên thật sự đem mạng người như cỏ rác sao? Muốn lấy mệnh của nàng, nàng còn không cho hắn như nguyện.
Ánh mắt chợt lóe, tay phải đột nhiên vươn ra. Tiếng chuông bạc thanh thúy phát ra âm thanh đing đoong.
“Muốn phản kích sao?”
Hiên Viên Đêm thấy cử chỉ của nàng, trong lòng đột nhiên hưng phấn đứng lên.
Lãnh Loan Loan chợt chớp chớp mắt, Hiên Viên Đêm chỉ cảm thấy một bóng đen trước mắt thoảng qua. Khi hắn hoàn hồn, thì thấy trong tay thế nhưng trống trơn. Đưa mắt nhìn xung quanh, đã thấy Lãnh Loan Loan đang đứng ở một bên cột trụ, lạnh lùng nhìn hắn.
“Giờ tới phiên ngươi.”
Dứt lời, thân ảnh của nàng giống như quỷ mị lại xuất hiện ở bên người Hiên Viên Đêm. Một phen hàn quang lóe ra, bảo kiếm đã đặt ở tại trên cổ hắn, hàn kiếm lạnh như băng thấu xương.
“Ngươi nói xem, nếu ta lại dùng lực, thì sẽ có kết quả gì?”
Lãnh Loan Loan thần sắc nghiêm nghị, dùng câu nói của Hiên Viên Đêm lúc nãy hỏi lại.
Q.1 – Chương 41: Vương Giả So Chiêu (Hạ)
“Ngươi nói xem, nếu ta lại dùng lực, thì sẽ có kết quả gì?”
Lãnh Loan Loan đưa mắt nhìn Hiên Viên Đêm, nàng hỏi lại hắn lần nữa.
Hiên Viên Đêm nở nụ cười, quả thực không thể xem nhẹ nàng.
“Ngươi có hay không cũng muốn thử xem.”
Hắn nháy mắt mấy cái, bộ dáng trở nên có chút bí hiểm. Tiểu nữ oa này rất có ý tứ. Cư nhiên dám dùng kiếm chỉ vào mình, nếu đem nàng giữ ở bên người, như vậy tương lai sẽ không nhàm chán. Sinh tử chỉ trong nháy mắt, hắn cư nhiên lại toát ra cái ý niệm như vậy trong đầu. Có lẽ là hắn chắc chắn rằng tiểu nữ oa này sẽ không làm thương tổn đến mình, vì tuy rằng ngữ khí của nàng rất lạnh lùng nhưng lại không hề có sát khí.
“A, có thích khách. Hộ giá, hộ giá.”
Một tiểu thái giám vốn có việc định bẩm báo Hiên Viên Đêm, kết quả là vừa tiến đến liền nhìn thấy Lãnh Loan Loan đang dùng kiếm kề trên cổ Hoàng Thượng. Lúc này quá sợ hãi, bối rối rống to lên.
“Câm miệng.”
Thanh âm lạnh lẽo vang lên. Lãnh Loan Loan nhíu mày, trong nháy mắt đã điểm trúng huyệt đạo của viên thái giám. Khiến cho hắn đứng im không nhúc nhích.
Viên thái giám há to miệng, trừng trừng mắt. Vẻ mặt hoảng sợ nhìn nàng. Thảm, thảm rồi, chẳng lẽ hôm nay cái mạng nhỏ này phải kết thúc sao?
“Phát sinh chuyện gì? Phát sinh chuyện gì vậy?”
Ngoài điện, đám thị vệ nghe được tiếng hô của viên thái giám, tay cầm đao kiếm hoang mang rối loạn chạy tiến vào. Nhìn thấy Lãnh Loan Loan trên tay cầm bảo kiếm lóe sáng, trời ạ, hiện tại xảy ra chuyện gì? Lãnh gia tiểu thư không phải là do Hoàng Thượng cho lưu lại sao? Như thế nào hiện tại lại bị nàng dùng kiếm uy hiếp ? Một đám nhất thời đều đã quên phản ứng, chỉ ngây ngốc nhìn bọn họ.
“Xem ra thị vệ của ngươi còn cần phải huấn luyện nhiều.” Lãnh Loan Loan nhíu mày, có chút trào phúng nói. Mới có như vậy mà đã bị dọa ngã, thật sự là một đám phế vật.
Bị Lãnh Loan Loan châm chọc, Hiên Viên Đêm có chút không nhịn được. Tiểu nữ oa này cư nhiên cười nhạo thị vệ hoàng cung vô năng, đôi con ngươi chợt lóe hàn quang, lạnh lùng trừng mắt nhìn đám thị vệ ở phía dưới.
Bọn thị vệ cả người run lên, mới bắt đầu hồi phục lại tinh thần. Hoàng Thượng còn đang bị uy hiếp? Xoát xoát, đại đao hàn quang lòe lòe giương lên, đám thị vệ nhìn thẳng vào Lãnh Loan Loan nói.
“Lãnh tiểu thư, mau thả Hoàng Thượng ra.” Tuy rằng trong đám bọn họ cũng có nhiều người là thuộc hạ của Lãnh Bùi Xa, đối với hành động Lãnh Loan Loan cũng đoán không ra. Nhưng mặc kệ là như thế nào, tội nàng phạm phải là tru tộc diệt môn tội lớn, bọn họ không thể nghĩ nhiều.
“Có ý nghĩa.”
Lãnh Loan Loan đột nhiên thu kiếm, ngân quang hiện lên, thanh kiếm sắc bén lại trởi lại bên người nàng.
Đám thị vệ bị cử chỉ của nàng cấp cho làm mộng. Bọn họ do dự có nên hay không xông lên đem nàng bắt lấy? Nhưng là lại không thấy Hoàng thượng ra chỉ ý gì, đành phải cầm đao kiếm ngây ngốc đứng nhìn, chờ đợi Hoàng Thượng hạ lệnh.
“Các ngươi lui xuống hết đi.” Hiên Viên Đêm hướng đám thị vệ phất phất tay, vẻ mặt thật bình tĩnh.
“Này…” Bọn thị vệ do dự.
“Hoàng Thượng, nhưng là vừa rồi Lãnh tiểu thư mạo phạm thánh nhan?” Cấm cung hộ vệ thống lĩnh là thủ hạ của Tể tướng, nhìn thấy Hoàng Thượng cư nhiên muốn thả Lãnh Bùi Xa nữ nhi, hắn có chút khó hiểu. Trong lòng âm thầm suy đoán, hành động của Lãnh tiểu thư đủ để bị phán tru di cửu tộc. Đến lúc đó triều đình không phải đều là thế lực của Tể tướng đại nhân sao, hắn tự nhiên ít nhất cũng sẽ được thăng quan tiến chức.
“Ân.” Hiên Viên Đêm lạnh lùng trừng mắt liếc nhìn viên thống lĩnh một cái, “Trẫm làm việc cần ngươi hỏi đến sao?” Không biết sống chết.
“Chúng thuộc hạ không dám.” Viên Thống lĩnh chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh sau lưng chảy ra, cuống quít quỳ xuống.
“Còn chưa cút mau.” Hiên Viên Đêm lạnh lùng nói, thanh âm như hàn băng. Làm đông lại tâ