
Chỉ lấy vợ 9x
Tác giả: Lâm Phương Lam (Lá 91)
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 321653
Bình chọn: 9.5.00/10/165 lượt.
i dậy , đặt tay lên bờ cười khoái trá :
“ Anh nghĩ rằng mình đang tập thể dục đấy à ?” Nàng vuốt mặt , hất tóc về phía sau và từ từ theo nấc thang đi lên.
“ Anh … “ Chiếc váy ngủ mỏng mảnh ướt nhẹp ôm chặt lấy thân Lệ Dương, đã vậy nàng còn chẳng mặc đồ con nữa. “ Chúa ơi “…
“ Anh đưa giùm em chiếc khăn tắm “.
“… Ừ ! “ ( Chắc mặt tôi ngu lắm 0_0 )
Lệ Dương lau tóc rồi rũ rũ hất lại đằng sau , khăn choàng lên người rồi ghì tay mạnh lên vai tôi.
“ Em muốn uống “.
“ Khuya rồi. Em ngủ đi “
“ Nhưng em muốn mà “
“ Một chút. OK ?”
Hai tay cô ấy đặt lên vai tôi ra ý xoay người lại. Nhanh như con thỏ , cô ấy đã ngồi vắt vẻo lên lưng tôi , làm giọng nũng nịu.
” Cõng em. Em ghen với chị Lệ Băng đấy “
“ Ngốc thế ! Nếu em đồng ý. Anh nguyện cõng em cả cuộc đời này “
“ Nói xạo “
“ Thật mà “.
“ Xạo nữa … iu quá đi à “.
Mặc cho người ướt nhẹp , tôi đủ cảm nhận được tiếng nấc run run vì lạnh của cô ấy. Hai tay ôm cổ , cô ấy cúi đầu vào má tôi. Nụ hôn rất nhẹ nhàng. Da thật mềm , chút lành lạnh , ít nước vẫn dính lăn rơi. Còn da tôi thì nóng hổi , tôi muốn hơi ấm ấy sẽ xoa dịu trái tim bé bỏng này. Tôi tin cả tôi và Lệ Dương đều biết :” Hai trái tim của kẻ đang yêu cùng chung một nhịp đập “.
…
Những tia nắng rọi qua khe cửa sổ chiếu thẳng vào căn phòng như lung linh nhảy múa , tiếng xào xạc của lá gió và một chút hương thơm của hoa ,… khiến mắt tôi nhắm nghiền rồi lại phải căng ra …
Xung quanh phòng , mọi đồ đạc đa phần là màu trắng : từ sơn tường , rèm cửa , cánh cửa , cho đến kệ sách , tủ đồ và …tôi đang nằm vật vạ trên một chiếc giường màu trắng với mùi thơm rất đặc biệt của con gái phả ra từ chăn gối. Tôi giật mình , nhấc chăn :” Ôi chúa ! Quần áo con vẫn còn “. Tôi đúng là điên , khi chẳng nhớ hôm qua mình đã làm gì. Tôi cố với tay lại lấy chiếc kính trên bàn. Thì cuốn lịch hồng nhỏ xinh cho tôi một ô tròn đỏ và điều bí mật :” Hôm nay là sinh nhật Lệ Dương, phải làm gì để cô ấy bất ngờ đây, mà chết rồi , vậy cũng là sinh nhật Lệ Băng sao , rắc rối nhỉ ? Nhưng mình yêu Lệ Dương mà, còn Lệ Băng thì chắc chắn đã có hoàng tử của cô ấy săn sóc ”.
Tôi bật dậy , phi thẳng vào nhà vệ sinh. Bạn nghĩ gì chứ ? “ Lệ Dương của tôi nằm cong người , ngủ ngon lành trong cái bồn tắm khô cong , khoác lên mình chiếc đầm ngủ in hoa , cái miệng nhỏ xinh nhưng màu hơi nhờn nhợt , những lọn tóc rối và chưa khô hẳn nằm ủ rũ xung quanh bồn. Tôi lại nghĩ :” Nếu bồn tắm có nước thì sao đây ? Nhưng tiếc thật tôi chẳng phải là họa sĩ ”
Tôi chỉ còn cách bế nàng dậy khỏi cái chỗ này. Tóm lại thì , hôm qua sao lại thế ? Tôi không nghĩ là ngoài “trinh nữ trong nước “ và “cảnh nàng không mặc đồ con trong cái đầm ngủ mỏng tanh dính nước , in hằn lên người nàng “lại để tôi có những hành động của kẻ dê xồm với nàng chứ ? Tôi chất vấn mình ???!
Tôi vừa đặt nhẹ nàng xuống giường , chỉnh được chiếc gối ngay ngắn thì nàng đã lên tiếng , giọng nói dịu nhẹ :
“ Đêm qua , anh ngủ ngon không ? Còn em , ê ẩm người một xíu. Hihi “.
“ Anh xin lỗi. Nhưng mà ….?”
“ Ngủ ngon là được rồi. Anh có lỗi gì đâu ?”
“ Nhưng sao anh lại ngủ trên giường của em ? Sao em lại vào đó ? Em ngố quá “
“ Không chui vào đấy để anh ăn thịt à ?”. Lệ Dương cười phá lên , hai chân đập thùm thụp ở giường.
“ Cái gì. Anh làm gì em thật á. Anh , anh …Ơ , nhưng mà , quần áo anh vẫn còn nguyên này. Nói bậy “.
“ Khùng ! Ai cho chứ ? “. Tôi biết ngay mà. “ Nhưng mà chuyện làm sao , em cũng chả nhớ. Hic “.
“ Đánh đòn. Trêu trọc bậy bạ không à ! “. Tôi lấy ngón tay trỏ dí vào cái trán đáng yêu đấy. Vẻ đẹp sáng dậy chào ngày mới của Lệ Dương rất đẹp , đẹp không son phấn , đẹp rạng ngời , đẹp tựa thiên thần nhỏ.
“ Cuối tuần em rảnh chứ , cô bé ?”. Nàng cười , gật gật cái đầu. “ Anh muốn đưa em đi chơi ?”
“ Hi. Đồng ý hai tay , hai chân luôn.”
Lệ Dương hớt hải thay đồ và trang điểm nhẹ. Lần đầu tiên , tôi thấy cô ấy buộc tóc cao nhìn rất năng động và đáng yêu. Tôi cũng phát hiện ra là , cô ấy yêu màu trắng như thế nào ? Quần trắng dài và rộng , hơi loe ở phần ống ; dây thắt lưng đen to bản có những nút thắt dây sợi nhỏ. Chiếc áo thun trắng không cổ ,khoét sâu vào nách ôm người để vòng một , vòng hai theo đường cong mềm maị. Xong xuôi mọi việc , chúng tôi không khác gì hoạt động tình báo. Cô ấy chạy trước dò xét cửa , tôi cúi người lúi húi đằng sau. Và thật may , chị giúp việc đi chợ , còn Lệ Băng đêm qua có thể vì quá say nên giờ vẫn chìm trong giấc mơ nào đấy.
Chúng tôi quyết định đến Petite Fille – cô gái nhỏ.
“ Em hứa là không rượu nữa , ok ?”
“ Anh cũng thế ! “. Cô ấy bữu nhẹ cái môi xinh ra đằng trước.
“ Tốt thôi , ngoại trừ phải đi ngoại giao với các đối tác làm ăn “.
“ Vậy em cũng thế , ngoại trừ phải đi ngoại giao với các đối tác làm ăn. Hehe “.
“ Kinh nhỉ ? Hiểu sao đây ta ?”
“ Bằng cách , đi ăn ké với anh trong những buổi tiệc, oa oa “
“ Haha. Vậy làm trợ lý cho anh đi “. Tôi cười vì thích lắm nhưng mặt cô ý bí xị …
“ Em không học sao làm nổi “.
“ Anh xin lỗi. Nhưng chẳng khó khi em mới mười chín “.
“ Ý anh là , em sẽ đi học. Khó lắm “
“ Sao n