Pair of Vintage Old School Fru
Chị Em Song Sinh

Chị Em Song Sinh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3211761

Bình chọn: 9.00/10/1176 lượt.

chút dư âm. Có lẽ nguyên nhân của mọi căn nguyên đã được tìm ra, anh chỉ có thể yên bình khi bên anh có cô, khi anh chắc chắn rằng anh nắm giữ được cô hay chính hương thơm tự nhiên trên người cô giúp anh dễ dàng chìm vào 1 giấc mộng đẹp.

Choàng tỉnh khỏi giấc mộng đẹp, anh ngỡ ngàng khi bên cạnh trống vắng, hơi âm của cô vẫn vương vất đâu đây, điều đó chứng tỏ cô chưa đi xa. Vội vã chạy ra ngoài, trên khuôn mặt anh lại thường trực nét nghiêm nghị, cơ mặt chỉ thực sự giãn ra khi anh nhìn thấy 1 bóng hình nhỏ nhắn đang đứng trước máy pha café.

Khuôn mặt ấy lại nhanh chóng trở nên lo lắng, anh nhanh chân chạy đến phía cô, tách café rơi mạnh xuống đất vỡ choang. Cô choàng tỉnh giật mình thì đã nhận ra lưng mình đang áp sắt vào ngực anh, bàn tay cô phỏng đỏ đang được dòng nước mát xối thẳng vào

“Em đang nghĩ cái gì vậy? Sao lại ko tập trung như vậy chứ, nếu để lại sẹo thì biết làm sao hả?”

Hạo Thiên nhẹ nhàng rửa vết bỏng cho cô, từng hơi thở nhẹ nhàng đều đều phả vào gáy cô khiến cô ko tự chủ rụt cổ vào, cử chỉ nhỏ ấy nhanh chóng được thu vào tầm mắt của anh, sau khi rửa sạch vết thương anh kéo cô quay trở lại mặt đối mặt với anh.

“Vương…tổng…anh…”

“Anh họ Vương tên tổng sao? Nếu em chưa rõ tên thì tôi xin giới thiệu lại tôi là Vương Hạo Thiên chứ ko phải Vương tổng, em đã nhớ rõ chưa”

“Vương..t…”

“Nếu em còn tiếp tục gọi tôi như vậy, tôi ko chắc sẽ làm điều gì với em đâu”

“Vương..t..H..ạ…o…T..h..i..ê..n” Sao cô thấy cái tên ấy khó nói như vậy chứ, cứ như bị ngọng vậy.

“Tôi đây”

“Buông tôi ra”

“Em vẫn bướng bỉnh như ngày nào nhỉ”

“Ơ..” Khó chịu khi nhìn vào đôi mắt chim ưng ấy, cô ko sao dám thẳng thắn nhìn vào đôi mắt ấy cứ như thể cô làm điều gì khuất tất vậy

“Cúi đầu thật ko giống phong cách của em chút nào” Hạo Thiên nhẹ nhàng nâng cằm Hàn Dương lên, anh biết điểm yếu của cô chính là đôi mắt vì vậy anh càng cố tất công vào nó

Ko hiểu sao, cô lại ngoan ngoãn nghe lời anh như 1 chú cún con vậy, cô bị thôi miên rồi thì phải, anh cũng rất biết nắm lấy thời cơ nhẹ nhàng mà từ tốn tiến sát lại phía cô. Ngay tại khoảnh khắc môi anh chỉ cách cô 1mm thì điện thoại anh vang lên, có vẻ như chính tiếng điện thoại ấy đã giúp cô thoát khỏi sự kiểm soát của anh.

Anh đắn đo nhìn vào tên người gọi đến nhấp nháy trên màn hình, hàng lông mày nhíu lại ngập ngừng nửa muốn bắt máy, nửa lại ko.

“Nghe đi” Hàn Dương bình thản nói

Ngước nhìn cô giây lát rồi cuối cùng anh quyết định nhận cuộc gọi đó đồng thời bước ra khỏi nhà bếp

“Ngọc Mai…”

Địa điểm: Tổng công ty ICK

“Lena cô về rồi sao, hôm qua cô và chủ tịch đi chơi vui vẻ chứ?”

“Tùng Lâm ko phải hôm qua anh gọi điện thông báo với boss là tổng công ty có việc sao?”

“Tổng công ty có chuyện? Có sao, lúc nào nhỉ? Sao tôi ko biết nhỉ”

“À ko có gì, chắc tại tôi nghe nhầm rồi”

Địa điểm: Phòng chủ tịch

“Boss, chuyện công ty anh xử lý ổn thỏa rồi chứ”

“Lena, cô đã về rồi à, ừm cô yên tâm đi mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi”

“Vậy sao? Kể cả tôi nữa đúng ko?”

“Cô đang nói gì vậy tôi ko hiểu” Nick giả lả cười

“Ừm ko có gì, hi miễn là anh đừng biến tôi thành con cờ trong tay anh là được” Hàn Dương cũng đối đáp lại bằng nụ cười thương xá

“Lena cô là bạn tốt của tôi sao có thể coi cô là con cờ trong tay mình được”

“Tôi cũng chỉ hy vọng có vậy, boss cao quý của tôi”

……………………………………

Cuối cùng ngày quyết định cũng đến, hôm nay chính là ngày đấu thầu dự án ĐNA

“Tùng Lâm, sao giờ này rồi mà phía bên Wivern vẫn ko thấy bóng dáng của ai vậy?”

“Tôi cũng ko rõ, theo lý mà nói thì giờ này họ phải đến đầy đủ rồi chứ”

“Thật kỳ lạ”

“Có gì kỳ lạ đâu chứ”

“Boss sao anh lại ko thấy kỳ lạ, anh đã nắm được thông tin mật gì rồi sao”

“Ko có, chỉ là nếu họ ko xuất hiện ở đây chứng tỏ họ tự nhận ra họ ko có khả năng giành phần thắng”

“Đơn giản như vậy sao?” Hàn Dương mỉa mai nói

Mọi việc kết thúc trong êm ả như vậy ko những khiến Hàn Dương ko những ko thỏa mãn mà còn vô cùng bất mãn vì cô hiểu ở đây có sự thỏa thuận, mà cô là kẻ đứng giữa thỏa thuận này.

“Thật ko ngờ, mọi chuyện lại đơn giản như vậy thật mất công chúng ta chuẩn bị bao lâu nay, hôm nay nhất định phải mở tiệc ăn mừng mới được” Tùng Lâm đề xuất

“Đúng đấy” Nick tán thành

“2 người đi trước, tôi có việc cần giải quyết”

Nói xong cô lập tức bỏ đi, cô ko phải con ngốc sao có thể đem cô ra làm trò đùa như vậy, cô là món hàng hóa để 2 người đó mang ra làm vật trao đổi sao, hoang đường quá rồi đó. Vương Hạo Thiên anh luôn miệng nói yêu tôi mà anh mang tôi ra làm hàng hóa trao đổi sao? Hóa ra trong mắt anh tôi cũng chỉ là 1 món hàng ko hơn ko kém

“Lena đợi đã chúng ta nói chuyện chút đi” Nick nhanh chóng kéo tay Hàn Dương khẩn khoản nói.

Địa điểm: Ngẫm café

“Lena nghe này, tôi nghĩ cô đang hiểu nhầm anh ta rồi đấy, Vương tổng anh ta cũng ko xấu như tôi nghĩ”

“Boss, anh đừng tự cho mình hiểu rõ chuyện của người khác như vậy”

“Cô nói đúng, có thể tôi ko hiểu hết mọi chuyện đã xảy ra với cô, nhưng Lena cô nên biết điều này với 1 người đàn ông thành đạt và có quyền lực như anh ta thì công danh mới l