
iếng, khiến cả 3 đồng loạt quay ra nhìn
– Sao vậy? – Chi lo lắng hỏi
– Hix, sơ sảy cắt vào tay! – Hân khẽ nhăn mặt, nắm chặt ngón tay trỏ bắt đầu rỉ máu
– Chị rửa tay đi, em chạy đi lấy bông băng! – cô bé năm nhất vội vã đặt dao xuống nền bếp, rồi chạy vút đến bàn sơ cứu đằng xa, được sử dụng đề phòng những tai nạn dao kéo khi nấu ăn
– Có sao không? – Chi vừa nhìn vừa hỏi
– Không sao, nhẹ thôi! – Hân cười động viên
– Vẫn chảy máu này! – Chi vẫn không hết lo lắng, nhìn ngón tay Hân đã nhanh chóng đỏ lòm
– Để tao đi rửa tay, máu trôi hết ngay ý mà!
Han vừa quay mặt hướng bồn rửa đi tới thì 1 đôi tay to, ấm với ngón tay thon dài đã nhanh chóng nắm lấy cổ tay cô, khiến Hân giật mình quay lại
Hải nhìn vết thương của Hân trong chốc lát, sau đó không do dự…..đưa ngón tay vẫn đang chảy máu của Hân vào miệng mình!
O________________O Biểu hiện chung của Hân và Chi
Shock, đơ toàn tập!
Chị! Em cảm nắng rồi – Chương 73
Mùi bánh ngọt bắt đầu lan tỏa dần dần trong không gian, kích thích vị giác cùng cái dạ dày đã đến giờ lên tiếng của tất cả khán giả, cổ động viên xung quanh. Nhiều người đã vô thức tiến đến gần khu vực nướng bánh từ khi nào. Duy, đang đứng xem gần đó cũng chả ngoại lệ, cứ hếch mũi lên trời, hít lấy hít để đúng theo chân lý “Không khí là sự sống”, bàn chân cũng muốn phi qua đó ngay và luôn, thế nhưng tên bạn cứng đầu cứng cổ lại níu tay cậu lại. Chả để Duy kịp lên tiếng phàn nàn, Thiên đã chỉ trỏ:
– Nhìn về hướng kia đi, ông sẽ biết ơn tôi khi tôi giữ ông lại, hoặc không!
Duy thề nhìn Thiên bây giờ cực đểu luôn. Nhưng vì tò mò, nên cũng dành chút thời gian lia đôi mắt ti hí qua bên đó. Sau đó, mắt ti hí biến thành mắt ếch. Duy trố mắt, trố mũi, há miệng nhìn chằm chằm cái cảnh vô cùng….đáng ghét trước mặt. Ngay gian của khoa Bảo vệ thực vật, trên khung nền rất hoàn mĩ là những người bận rộn xung quanh, nổi lên hình ảnh Hải đang cầm ngón tay Hân đưa vào miệng….làm gì có trời hiểu, Chi đứng cạnh đó, rất thức thời làm khán giả văn minh, không lên tiếng, không phá đám, chỉ đứng nhìn.
Đầu Duy bốc hỏa, khói xì ra khét lẹt. Từ 1 con người, cậu dần biến thành núi lửa ngầm hoạt động, sau đó hóa đá như nham thạch nguội tanh (so sánh hơi kỳ quặc =_=). Thiên chỉ biết che miệng ngăn trận cười như điên, rồi cố làm mặt tỉnh bơ khi thấy Trần Duy quay sang nhìn mình. Trần Duy thấy thái độ kỳ lạ của hai thằng bạn, định hỏi nhưng rồi cũng kệ, chú tâm vào ngắm người-ai-cũng-biết-là-ai đã!
Trong khi đó, lia ống kính qua khu vực nấu nướng. Hân vẫn chết lâm sàng vì hành động đường đột, bất ngờ của Hải. quên cả phản ứng đơn giản nhất là…nói. Chi chỉ đứng cạnh, tủm tỉm cười bí ẩn.
Đến khi cô bé năm nhất vội chạy về cầm theo đồ y tế, Hân mới giật mình bừng tỉnh, rút mạnh tay mình ra, mặt mũi đỏ tưng bừng. Hải không để tâm đến thái độ của Hân, chỉ thản nhiên cầm lấy tay Hân, tự mình sơ cứu cho cô, mặc kệ thêm 1 khán giả nữa chứng kiến.
– Tôi….tôi tự làm được! – Hân khó khăn mở miệng, giọng nói phát ra cứ như của người khác
– Đứng im đi! – Hải nói nhẹ nhàng (?), chăm chú, cẩn thận bôi thuốc, rồi tỉ mỉ dán urgo băng kín vết thương lại cho Hân, sau đó ra lệnh như đúng rồi – để đó mọi người làm, Hân nghỉ đi
– Nghỉ là nghỉ thế nào? – Hân giãy nảy – còn nhiều thời gian đâu! Phải làm cho xong chứ!
– Có tao cùng mọi người làm được rồi, mày nghỉ tay đi! – Chi cũng lên tiếng khuyên giải
– Vết cắt bé xíu chứ gãy tay gãy chân đâu mà nghỉ! – Hân kiên quyết không chịu thua
– Vậy thì chị trang trí đi ha, anh Tuệ đang mang bánh về, còn cắt tỉa trái cây để em cùng chị Chi làm cũng được! – cô bé năm nhất, hiền lành giữa rừng anh chị, thẽ thọt nêu ý kiến
– Thôi được rồi! – Đến nước này Hân cũng đành chấp nhận, dù gì cũng nên bày biện dần là vừa. Ừ thì cô cũng hơi “rét” trước cái nhìn tia chớp giật đùng đùng của Hải đi, nhưng chỉ là phụ thôi! (vâng, tự thôi miên bản thân =^=).
Sau đó, mọi người lại nhanh chóng vào việc. Hân chỉ cho Hải cùng Tuệ cách bày từng lát trái cây lên mặt bánh, với tiêu chí sáng tạo, đa dạng, độc đáo, không quy tắc, Muốn bày thế nào thì bày, chỉ cần đủ vị chua ngọt hòa quyện là được. Còn cô sẽ sắp bánh vào khay, rồi dùng siro chanh, siro dâu trang trí trên cùng.
Nhờ phân chia công việc cụ thể, nên khi trọng tài thông báo thời gian còn 15 phút, nhóm Hân đã xong xuôi tất cả, chỉ còn chờ chấm điểm. Ai nấy dọn dẹp sạch sẽ khu bếp, điểm trình bày cũng chiếm phần trăm khá lớn. Sau đó, tất cả đều im lặng. Hân thì tránh Hải, không dám nhìn mặt, Hải lại không biết mở miệng thế nào, Chi bận nhìn ngó sản phẩm các nhóm khác, nhỏ năm nhất thì ngại nên không dám nói chuyện. Chỉ còn anh lớp trưởng nhóp nhép ăn sản phẩm thừa trên khay.
Hoàng đẹp trai xinh gái của chúng ta thì sao? Lại lia ống kính tiếp nào, vất vả cho người quay phim ghê ^^. Hoàng cắm chốt ở khoảng giữa khoa Sư phạm cùng khoa Ngoại ngữ, lý do…coi hai bên cho đều. Trong khi đó, Yến Nhi tập trung nghiêm túc vào công việc, nên không hề hay biết bóng dáng 1 người đứng cổ vũ trong thầm lặng, còn vô tư trêu đùa cùng mấy câu bạn trong nhóm khi hoàn thàn