The Soda Pop
Cha tổng thống của cục cưng sinh đôi

Cha tổng thống của cục cưng sinh đôi

Tác giả: Thiến Hề

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325982

Bình chọn: 7.5.00/10/598 lượt.

ày ang càng thêm rối rắm khi Đào Du Du đặt nhũ danh cho con trai mình.

Đào Du Du không đem trọng điểm đặt chuyện Tiêu Nhã Hinh đi chung với Đào Dục Huyên, ngược lại đem lực chú ý trong việc cô đặt nhũ danh cho Đào Dục Huyên, nhất thời cảm thấy ngổn ngang trong gió, còn có, anh ta vừa mới suy nghĩ tên riêng của cô, có phải đi quá xa rồi không?”

Đùa cái gì?

Cả sầu riêng cũng nói ra luôn.

cô có thảm thương như vấy sao?

Hả? Hả? Hả?

Ai tới nói cho cô biết đi.

“Tổng Thống, đầu tiên tôi đặt tên cho đứa nhỏ là gì là chuyện của nhà chúng tôi, giống như không liên quan nữa xu gì đến Tổng Thống, rốt cuộc ngài khó chịu cái gì? Tiếp theo, tôi không gọi là dưa hấu, cũng không gọi là dứa, càng không gọi là sầu riêng, xin ngài không cần đoán mò”. Vẻ mặt của Đào Du Du rất khó chịu, khóe miệng cô giật giật vài cái.

“Ai nói không quan hệ nữa xu? Tôi….” Vũ Văn Vĩ Thần nói một nữa, chợt im miệng, anh nhìn Đào Du DU đang im lặng đứng nghe mình nói, giống như đang chờ đợi câu sau của anh.

“Cho dù nói thế nào cô cũng là quản gia của phủ Tổng Thống, nếu bị người khác biết cô không đúng chuẩn mực như vậy, lấy nhủ danh thối nát này, sẽ không làm liên lụy đến uy nghiêm của phủ Tổng Thống sao? Trách nhiệm này cô gánh được không?”. Con ngươi đen nhánh vừa chuyển động, rốt cuộc anh cũng nghĩ ra một cái lý do nói láo để đối phó với Đào Du DU.

“Tôi….”Đào Du DU không nghĩ đến lý do nhu ngốc này cũng được lấy ra làm cái cớ, cô nhất thời bị một câu nói không nên lời.

“ Vì vậy nhủ danh của cô rốt cuộc là gì? Chuối? Dưa chuột? Táo đỏ? Lúc nói từ “táo đỏ” ánh mắt xấu xa của anh ta cố ý dừng trước ngực Đào Du DU.

Dựa vào….

Táo đỏ?

Đùa cái gì chứ?

Đào Du Du bị một trận suy đoán lung tung cảu anh ta làm cho khí chịu, cô hít sâu một hơi, dường như biết được mình đã làm tan vỡ trái tim nhỏ bé của minh, sau đó noi: “Tôi gọi là mật đào, cám ơn ngài”.

“Mật đào? Phốc….” không biết Vũ Văn Vĩ Thần nói chuyện với Đào Du Du nên hơi khát nước không, giờ phút này anh đang cầm ly nước lên uống, vừa nghe Đào Du Du nói nhũ danh ra, không nhịn được hoa hao lệ lệ phun thẳng vào gương mặt nhỏ bé của cô.

Trong lòng Đào Du Du điên cuồng gào thét, sắp điên rồi, hỏng mất.

Sau khi khóe miệng run rẩy, chân mày bắt đầu run rẫy, Đào Du Du sắp nỗ tung luôn rồi.

“cô có chỗ nào giống mật đào hả? Tại sao lại có thể dám lấy tên đáng yêu như vậy. Tuy rằng nước văng lên mặt Đào Du Du, nhưng Vũ Văn Vĩ Thần không có một chút hối hận nào, anh tiếp tục bỏ đá xuống giếng nói.

Đào Du Du nghiến răng nghiến lợi nhìn Vũ Văn Vĩ Thần, nửa ngày sai mới nói ra một câu: “Tổng Thống, nếu ngài không phải là Tổng Thống tôi sẽ liều mạng với ngài”.

nói xong, cô tức giận lau nước đọng trên mặt, sau đó hai mắt phun lửa xoay người đi ra ngoài.

cô …cô vừa mới nói cái gì?

Nếu anh không phải là Tổng Thống cô sẽ liều mạng với anh?

cô gái này có phải điên rồi không?

Ăn tim gấu mật hổ sao? Dám nói với anh như vậy………..

Chẳng lẽ cô đã quên chính cô đến đây làm gì à?

Vũ Văn Vĩ Thần thở phì phò nhìn bóng lưng Đào Du Du, nhịn không được trong lòng rất khó chịu.

“cô đứng lại đó cho tôi, cô đừng đi, đứng lại cho tôi….” cư nhiên dám ném bóng lưng cho anh, có phải cô đã chán sống rồi không?

Lúc này Đào Du DU đang rất tức giận, cô mặt kệ mệnh lệnh của anh sau lưng, cũng hoàn toàn quên mất chuyện cô đến đây cầu tình vì Đào Dục Huyên, chỉ đi ra ngoài cửa.

Nhìn thấy Đào Du Du không nghe lời mình, Vũ Văn Vĩ Thần cũng không tiếp tục gọi cô, nhớ đến vẻ mặt của cô và tên riêng đáng yêu kia, anh nhịn không được nở nụ cười.

Mật đào…………………

không biết cô có ngọt ngào giống như tên không?

Chương 141

Sau khi Đào Du Du ra ngoài được vài phút, Vũ Văn Vĩ Thần mới cầm điện thoại lên, gọi vào số điện thoại trong phòng làm việc của Hồ Ứng ở sát vách.

“Vâng, Tổng Thống, ngài có gì phân phó?” Hồ Ứng nhận điện thoại.

“Không cần tìm Tiêu Nhã Hinh, cô ấy đi chơi với con trai tôi. Cậu đi tìm Đào Du Du lấy số điện thoại di động, sau đó thong qua vệ tinh xác định vị trí của bọn họ rồi phái người âm thầm bảo vệ, không cần quấy rầy bọn họ vui chơi.” Vũ Văn Vĩ Thần nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại.

Anh bắt đầu có chút nghi ngờ, rốt cuộc Tiêu Nhã Hinh đã dùng cách gì bỏ lại đám vệ sĩ ở phía sau.

Nếu nói Tiêu Nhã Hinh chỉ dựa vào sức mình đi tìm Đào Dục Huyên, anh cảm thấy khả năng này tính không lớn, bởi vì Tiêu Nhã Hinh đã từng dung hành động muốn thoát khỏi đám bảo vệ vô số lần nhưng lại không có lần nào thành công.

Vì vậy có thể thấy được, đối với việc bảo vệ Tiêu Nhã Hinh, vệ sĩ bên cạnh cô tuyệt đối là chặt chẽ nhất, xem ra đây là do con trai anh giở trò quỷ rồi.

Anh nghĩ đến bộ dáng thong minh của Đào Dục Huyên, trong lòng nhịn không được nổi lên niềm tự hào, không hổ là con trai của Vũ Văn Vĩ Thần, gien này thật tốt.

Hơn nữa, nó còn là một tay chơi đàn dương cầm xuất sắc, điểm này Vũ Văn Vĩ Thần hoàn toàn tin tưởng Đào Dục Huyên đều kế thừa từ anh, bởi vì người phụ nữ ngu ngốc Đào Du Du kia không hiểu rõ phím đàn là gì.

……………

Hồ Ứng làm xong đã một giờ, cuối cùng cũng tập trung mục tiêu ở