Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần cuối)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần cuối)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325623

Bình chọn: 8.5.00/10/562 lượt.


“. . . . . .” Mặc Tử Hàn đột nhiên trầm mặc.

Nghe âm thanh giảo hoạt đắc ý đó, hắn cũng biết hắn nhất định lão già đó có âm mưu, hắn không muốn hỏi, cũng không muốn đi biết, nếu đó là chuyện ngăn trở hắn cùng Tử Thất Thất hạnh phúc, như vậy hắn. . . . . .

『 Tại sao ngươi không nói lời nào? 』 Chung Khuê lại một lần nữa mở miệng.

“. . . . . .” Mặc Tử Hàn trầm mặc như cũ, tính tắt máy, nhưng là. . . . . .

『 Chẳng lẽ ngươi không phải muốn biết, cha ruột ngươi rốt cuộc là ai sao? 』

Nghe những lời này của Chung Khuê, hai mắt Mặc Tử Hàn đột nhiên trợn to, khiếp sợ sửng sốt mấy giây, sau đó chợt thốt lên vội vàng hỏi, “Lời này của ngươi là có ý gì?”

『Thế nào? Ngươi không phải không biết ? Mặc Hình Thiên căn bản cũng không phải là cha ruột của ngươi! 』

“Ta đây đã sớm biết, ta đang hỏi ngươi, lời ngươi vừa nói là có ý gì? Ngươi biết cha ruột ta là ai?” Mặc Tử Hàn gầm nhẹ chất vấn, mặt đầy khiếp sợ cùng nóng lòng.

Khi hắn mười tuổi, hắn cũng đã biết Mặc Hình Thiên không phải cha hắn, từ sau khi đó hắn mới hiểu rõ, tại sao ông ta đối với Mặc Thâm Dạ mến yêu như người một nhà , đối với hắn thì cực kỳ lãnh đạm, thậm chí ngay cả một câu đều không muốn nói với hắn, ngay cả vị trí trùm xã hội đen cũng chẳng buồn quan tâm? Coi hắn như là cái gì? Người khác toàn bộ đều gọi hắn là Nhị thiếu gia, Nhị thiếu gia, nhưng hắn vẫn không phải là Mặc nhị thiếu gia, hắn rốt cuộc từ đâu tới? Hắn là con cái nhà ai? Cũng là cô nhi như bọn Kim Hâm sao? Vậy tại sao ông ta muốn hắn trở thành con trai ông ta? Rốt cuộc Mặc Hình Thiên tại sao muốn dẫn hắn đến Mặc gia, vừa nói cho hắn biết, ông ta là cha hắn, vừa xa lánh hắn, đối đãi hắn còn không bằng đồ vứt đi ngoài đường?

Hắn ghét ông ta, hắn căm hận ông ta. Bản thân hắn, cuộc đời hắn, trong mắt ông ta hắn là cái gì? Hắn nghĩ phải lấy được sự quan tâm của ông ta, không ngừng cố gắng, không ngừng muốn làm cho ông ta nhìn nhận. Nhưng hai mắt ông ta cũng không thèm nhìn hắn một cái, cho dù là một giây, ông ta cũng không nguyện ý bố thí cho hắn.

Hắn đến bây giờ đều không rõ ràng, trong mắt Mặc Hình Thiên, hắn là một “đứa nhóc” cứ như vậy mãi không lớn sao

『 Ta dĩ nhiên biết cha ruột ngươi là ai, thật ra thì ngươi cũng đã gặp người đó rồi! 』Trong điện thoại, Chung Khuê cố ý thần bí nói xong, lòng hiếu kỳ của hắn càng mãnh liệt hơn.

“Ta đã thấy ông ta?” Mặc Tử Hàn nghi ngờ tái diễn,

『 Không sai, ngươi còn nhớ rõ lúc ngươi mười tuổi, cha của ngươi, Mặc Hình Thiên mang theo một người đàn ông sắp chết tới trước mặt ngươi, sau đó hắn đưa cho ngươi một đoản kiếm, ra lệnh ngươi a giết chết ông ta đi. . . . . . Người đàn ông đó đến một câu nói trăn trối cuối cùng cũng không nói ra được. . . . . . Chính là cha ngươi! 』

Mặc Tử Hàn khiếp sợ trừng lớn hai mắt!

Người nam nhân kia là của hắn phụ thân?

Thân hắn giết mình phụ thân của?

Cái này không thể nào. . . . . . Cái này không thể nào. . . . . . Tuyệt đối không thể nào. . . . . .

Hắn vừa muốn mở miệng phản bác, nhưng là Chung Khuê lập tức chen vào:

『 Thật ra thì ngươi cũng không cần tự trách, nêu như lúc ấy ngươi không giết hắn, hắn cũng sẽ từ từ, chịu hết thống khổ hành hạ mà chết, một đao kia, thật ra thì cũng coi là cứu hắn, cho hắn một cái chết nhẹ nhàng, nhưng là. . . . . . Ngươi biết là ai đem hắn tới trước mặt ngươi? Ngươi biết là ai giày vò hắn thành bộ dáng đó sao? 』 Chung Khuê dừng một chút, sau đó vui vẻ cười nói, 『 Chính là cha của Tử Thất Thất! 』

CHƯƠNG 308: QUÀ TẶNG CUỐI CÙNG, MỘT CUỐN SÁCH

Tử Thất Thất . . . . . . Phụ thân?

Hai mắt Mặc Tử Hàn khiếp sợ, tất cả các bộ phận trong thân thể hắn dường như đều ngừng hoạt động.

Chợt!

Trong đầu hắn chợt nhớ tớibuổi tối định mệnh của mười năm trước, tay phải Mặc Hình Thiên lôi kéo một cánh tay của người đàn ông, đem thân thể một người đàn ông toàn là vết thương đến trước mặt của hắn. Hắn còn nhớ rõ khi đó áo sơ mi trắng của ông ta đã chuyển sang màu đỏ tươi của máu, toàn thân đều là vết đao thật dài, giống như là bị người khác cố ý cắt trầy da sứt thịt, mà hơi thở của ông ta cũng vô cùng yếu, giống như là một người chết, khi đó. . . . . . Mặc Hình Thiên đem môt cây dao đặt vào tay hắn, lạnh lùng ra lệnh, “Giết hắn, đây là nhiệm vụ thứ nhất của ngươi, nếu như ngươi không tự tay giết hắn, như vậy. . . . . . Ta liền sẽ đích thân giết chết ngươi !”

Khi đó, hai tay hắn run run cầm con dao lạnh như băng, nhìn khuôn mặt lãnh khốc, nhìn ánh mắt tàn ác, nghe giọng nói lạnh lùng thanh âm của Mặc Hình Thiên, hắn thật sự rất sợ thật sự sợ. Nhưng từ đáy lòng như có một giọng nói khác cho hắn biết, nếu như hắn có thể nghe lời ông ta, giết chết người đàn ông này, nói không chừng ông ta sẽ nhìn hắn với con mắt khác. Bởi vì bọn họ là hắc đạo, cho nên nhất định không thể nương tay, nhất định phải học được lòng dạ ác độc, cho nên chỉ cần hắn giết người đàn ông này, hắn nhất định sẽ được đối đãi giống như anh trai hắn. Vì vậy cho dù rất sợ, cho dù toàn thân không ngừng run rẩy, hắn cũng nhẫn nại bước từng bước đi tới trước mặt người đàn ông đang thoi thóp kia. Sau đó nhìn khuôn mặt tràn đầy máu


Old school Swatch Watches