Cậu là ai?

Cậu là ai?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322844

Bình chọn: 7.00/10/284 lượt.

ầu linh tinh rồi đấy!- nó bối rối quay mặt đi.

– Vì tôi sợ rằng tôi đang làm phiền Linh- Nhật Nam nhìn nó buồn buồn- Hôm nay Linh tránh mặt tôi, lúc nãy thì không muốn nói chuyện với tôi… Tôi đang làm Linh khó chịu thì phải… Vì tôi thích Linh nên Linh ghét tôi?

– Không phải vậy đâu!- nó chợt nói to, chính bản thân nó cũng phải giật mình, nó vội bịt miệng lại, bối rối.

Nhật Nam mỉm cười:

– Thật sự cậu đuổi theo làm tôi rất bất ngờ…

– Vì…vì… tôi… tôi cũng thấy rất buồn khi cậu giận tôi…- cuối cùng thì cũng nói được rồi, tim nó đập thình thịch.

Nhật Nam bước đến và ôm lấy nó.

– Này…này…- nó giật mình xấu hổ

– Chỉ một chút thôi mà…. Tôi hứa đấy!!

Tên ngốc này! Nhưng vòng tay hắn thì thật là ấm…..

– Tôi thích cậu, Thanh Linh!!

– Cậu là tên đầu heo… đừng có nói dễ dàng thế chứ…- mặt nó nóng phừng.

– Tôi đã phải nghĩ rất lâu đấy.. ha ha…

– Tôi muốn đánh cậu bay tuốt khỏi đây!!!!!

– Ha ha… Sau giờ học, nó ngồi lại trong văn phòng hội học sinh, sắp đến buổi cắm trại và nó thì phải lo biết bao nhiêu thứ…. Thêm vào đó, nó vẫn chưa thể tìm được một công việc nào phù hợp… Mà bây giờ nó cũng không có thời gian để mà đi tìm việc nữa… Ngày nào cũng phải đi khắp trường, bàn việc đến tận tối sau đó lang thang khắp nơi tìm việc, đêm đến vẫn phải cố gắng học bài, thời gian ngủ thậm chí nó còn không có nữa… Mệt thật! mí mắt nó nặng trĩu….

– Haizzzz…- nó thở dài, gục mặt xuống bàn

– Hội trưởng nhìn có vẻ mệt mỏi quá đấy….

Nó giật mình nhỏm dậy, Nhật Nam đang ngồi vắt vẻo trên bàn, nhìn nó:

– Này!!!!- nó quát- dạo này cậu vào đây tùy tiện quá đấy!

– Tôi bám theo cậu mà – Nhật Nam nói thản nhiên

– Đừng có nói thế chứ!!!- nó đỏ mặt

– Hình như lúc nào ở cạnh tôi, hội trưởng cũng đỏ mặt…- Nhật Nam cười.

– Cậu…cậu….- nó ngượng không nói lên lời

– Cậu không cần lúc nào cũng phải gắng gượng như vậy…- cậu xoa đầu nó- cậu có thể ngủ một lúc mà…

Một nụ cười như mùa xuân tỏa nắng, nó bặm môi không nói nữa, cúi mặt xuống bàn.

– Nhật Nam ngốc….

– Tôi sẽ ở đây với cậu…- cậu nói rồi nắm tay Linh- cậu ngủ đi…

Trong lòng cả hai người đang dâng lên những cảm xúc khó tả…

Một lúc sau….

Bỗng….

Rầm rầm rầm!!!!!!

Linh nheo mắt tỉnh dậy, ngước mắt ra cửa, một toán con trai đang ùn ùn kéo đến. Lại cái lớp 11b khó chịu này, không biết mấy tên đồi bại này đã nghĩ ra được ý tưởng nào mới cho buổi cắm trại chưa.

– Hở??- nó ngồi khoanh tay trước ngực, nheo mắt- các cậu đã suy nghĩ kĩ chưa?

– Rồi!!!! bọn tôi muốn mở cuộc thi oằn tù tì cởi đồ!!!!- tên lớp trưởng nói hào hứng!

– Loại!- nó kết luận một cách thản nhiên làm cả bọn kêu lên thất thanh.

– Sao cái gì cô cũng loại hết thế???? Phải để chúng tôi làm những gì tôi muốn một lần chứ??

– Vậy thì hãy chọn cái nào lành mạnh để các bạn gái có thể tham gia được đi!- nó đã thấy hơi nóng đầu.

– Vậy hãy mở cuộc thi vật tay các bạn nữ.

– Loại!

– Cuộc thi nụ hôn các bạn nữ

– Loại!

– Triển lãm các bức hình sexy các bạn nữ.

– Loại!

– Axxxx!!!! CÔ PHẢI CHẤP NHẬN MỘT CÁI ĐI CHỨ???

– VẬY THÌ HÃY NÓI CÁI GÌ TÔI CHẤP NHẬN ĐƯỢC ẤY!!!!- Nó hét lên làm cả bọn xanh mặt.

– Nhật Nam….- một tên chạy xuống cuối lớp.

Tên này…nhanh thật…. đã đi xuống đấy từ bao giờ rồi.

– Gì?- Nhật Nam dửng dưng

– Hãy giúp bọn tớ đi…. Chỉ có cậu mới nói được cô ấy!!!- cả bọn năn nỉ

– Nhật Nam!!!!!!!

Gì….cái gì thế này hả trời??? Nó thấy đầu mình quay quay khi Nhật Nam đứng trước mặt nó:

– Vậy tôi phải nói gì?- Nhật Nam quay đầu lại hỏi.

– Yêu cầu oẳn tù tì cởi đồ….

– Yêu cầu oằn tù tì cởi đồ- Nhật Nam nhìn nó nhắc lại như một cái máy

Khuôn mặt nó hiện rõ hai chữ “đồ khùng” to đùng.

– Này! Cậu phải thể hiện cảm xúc thì cô ấy mới đồng ý được chứ!

– Cảm xúc gì?

– Đừng dửng dưng như vậy!

– Nhưng tớ cũng không thích ý tưởng đó- Nhật Nam khoanh tay- tớ đi đây….- cậu nói rồi thản nhiên quay đi.

– Á!!!! Này…Nhật Nam

– Sao không hỏi ý kiến các bạn gái nhỉ?- nó gợi ý rồi quay luôn sang 10 nữ sinh ít ỏi trong lớp 11b- Các cậu

muốn làm gì?- nó nhẹ nhàng.

– À…..à….bọn tớ…muốn mở quán cà phê- một nữ sinh nói bối rối

– Duyệt! Lớp 11b đăng kí quán cà phê.

– ĐỪNG TỰ TIỆN QUYẾT ĐỊNH NHƯ THẾ CHỨ?- cả đám con trai hét ầm lên

– CÁC CẬU MUỐN Ý KIẾN GÌ?- Nó ngước mắt lên, trên đầu là cả một ngọn núi lửa đã chịu đựng hết cỡ.

– Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Thanh Linh thở dài, con trai đúng là một lũ rắc rối và chẳng ra làm sao. Aaaaaaa… nó kêu lên mệt mỏi, nó còn cần một công việc nữa.

Sau giờ học, nó bước nhanh ra khỏi trường, nhìn vào tờ báo tuyển việc làm, nó thở dài thất vọng, đúng là chẳng có nơi nào muốn tuyền một con nhóc chưa học xong cấp 3 cả. Thật là phiền phức.

– Á…!!!- nó kêu lên nhảy ra vài mét khi quay sang Nhật Nam đang đi bên cạnh nó từ lúc nào.- Cậu đừng có hù tôi như ma vậy chứ!

Nhật Nam không để ý đến phản ứng của nó, cậu nói thản nhiên:

– Cậu lại đi tìm việc đấy à?

– Ừm…

– Sắp đến buổi cắm trại rồi… cậu thực sự có thời gian sao?

– Nhưng tôi cũng không thể không đi được, việc gì cũng không thể bỏ…- nó đập tay lên trán bôm bốp.

– Nan giải thật đấy…

Nhưng kết quả cuối cùng là cả buổ


80s toys - Atari. I still have