Cao thủ dụ tình

Cao thủ dụ tình

Tác giả: Tân Kỳ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322575

Bình chọn: 8.00/10/257 lượt.

cậu?” Giang Uyển Trăn không hiểu hỏi.

Ánh mắt An Lệ Đề buồn bã. “Dĩ nhiên không phải không có điều kiện. Chỉ cần anh ấy có thể giúp mình chỉnh đốn lại công ty, mặc kệ anh ấy nói bất kỳ điều kiện gì mình đều đồng ý.” Cô nói thẳng cho bạn tốt biết mình đã dùng cách gì khiến Thường Phong Dịch đồng ý trở lại giúp cô.

“Bất kỳ điều kiện gì?” Giang Uyển Trăn không đồng ý nhăn mày.

“Đúng.” An Lệ Đề gật đầu.

“Anh ta nói điều kiện chưa?”

“Rồi!” An Lệ Đề gật đầu lần nữa.

“Là điều kiện gì vậy?” Trong lòng Giang Uyển Trăn cảm thấy có điều không ổn.

“À………” Mặt An Lệ Đề không được tự nhiên. “Về công, trong công ty mình phải ủng hộ cách làm việc của anh ấy hết mình; về tư, mình phải đi theo anh ấy, làm bạn gái anh ấy.”

“Bạn gái?” Ngẩn người, Giang Uyển Trăn cảm thấy nghi ngờ nheo mắt. “Loại bạn gái gì? Loại có thể dự tiệc cùng anh ta, một bạn gái bình thường? Hay là bạn gái có thêm ‘phối hợp’ đặc biệt?”

An Lệ Đề im lặng một lúc mới trả lời: “Uyển Trăn, cậu cũng không phải quan toà, sao giọng điệu nghiêm túc như thẩm vấn phạm nhân vậy? Hại mình cũng hồi hộp.”

“Đừng đánh trống lảng.” Giang Uyển Trăn uy hiếp trừng cô.

An Lệ Đề nhìn bạn tốt, cuối cùng cũng thừa nhận nói: “Được rồi! Tất cả, vậy được chưa?”

Giang Uyển Trăn trợn to mắt. “Cậu ngu à? Sao lại đồng ý điều kiện không công bằng này?”

“Uyển Trăn……” An Lệ Đề muốn nói lại thôi.

“Sao?” Giang Uyển Trăn không vui nhìn cô.

“Thật ra thì…… Thật ra thì mình cũng không cảm thấy điều kiện này có gì không công bằng, ngược lại……..”

Thật ra cô hơi vui khi anh nói điều kiện này, vì cô có cơ hội chính đáng thân mật cùng anh, cô chỉ không biết phải làm thế nào nói tâm tình này cho bạn tốt.

Dù sao hai người quá hiểu nhau, Giang Uyển Trăn nhìn vẻ mặt cô, đột nhiên tỉnh ngộ. “Không phải chứ? Qua nhiều năm như vậy, cậu vẫn chưa quên anh ta, vẫn thích anh ta sao?”

Sau vũ hội tốt nghiệp năm đó, An Lệ Đề nói cho cô biết vì hội trưởng có ý đồ bất chính với cô mà đánh nhau với “thanh mai trúc mã” làm hai người chia tay trong không vui, cũng vì điều này khiến cô phát hiện ra mình đã thích “thanh mai trúc mã” lâu rồi, nhưng hai người cũng đã cãi nhau khiến cô vừa khổ sở lại phiền muộn.

Mà đã qua mấy năm, cô còn tưởng rằng An Lệ Đề đã quên tình cảm trẻ con đó, ai ngờ sự thật căn bản không như vậy, cô quá khinh thường cá tính cố chấp của An Lệ Đề.

Không phủ nhận lời bạn tốt nói, khuôn mặt nhỏ nhắn của An Lệ Đề đỏ lên, vẻ mặt lúng túng mang theo sự ngọt ngào lại đua khổ cùng bất đắc dĩ.

“Cậu hết thuốc chữa rồi!” Nhìn vẻ mặt bạn thân, Giang Uyển Trăn không nhịn được chuyển mắt. “Làm sao lại cố chấp như vậy?”

“Mình cũng không muốn mà!” An Lệ Đề thở dài. “Công ty gặp nạn, mình nghĩ tới nghĩ lui lại nghĩ đến anh ấy. Khi anh ấy đồng ý quay lại Đài Loan giúp mình thì mình mới phát hiện mình không tìm người khác mà chỉ tìm anh ấy giúp đỡ —— mình vẫn chưa quên anh ấy, vẫn…….”

“Vẫn thích anh ta.” Giang Uyển Trăn tiếp lời. “Vậy anh ta thì sao? Thái độ anh ta đối với cậu thế nào? Còn nữa, anh at có cảm giác giống cậu không?”

“Anh ấy đối với mình không tệ, nhưng…….” Do dự một lát, ánh mắt An Lệ Đề ảm đạm. “Anh ấy….. không giống trước, tính cách đã thay đổi nhiều, mình lại không hiểu rốt cuộc trong lòng anh ấy nghĩ gì………”

Nhìn ánh mắt hoang mang của bạn tốt, Giang Uyển Trăn suy nghĩ một lát mới nói: “Mình nghĩ, sở dĩ anh ta đưa ra điều kiện này rất có thể có tình cảm với cậu, mà cậu không thể chết tâm với anh ta, như vậy có lẽ cậu nên lợi dụng ưu thế bây giờ cố gắng chiếm lấy trái tim anh ta, không để mình lại tiếc nuối.”

An Lệ Đề kinh ngạc nhìn Giang Uyển Trăn. Năm đó phát hiện mình có tình cảm với Thường Phong Dịch, cô quá nhút nhát nên không cố gắng tranh thủ, không nói cho anh biết những lời cô làm tổn thương anh chỉ là vô tình, càng không nói cho anh biết thật ra mình vô cùng thích anh. Mà bây giờ, thật vất vả vì chuyện công ty nên anh mới trở về bên cô, chẳng lẽ cô còn phải bỏ lỡ cơ hội trời cho này, lãng phí bảy năm nữa?

Mặc kệ thế nào, thật sjw cô nên cố gắng chiếm lấy tình cảm của anh, cho dù cuối cùng có thất bại, ít nhất cô cũng không làm bản thân thất vọng, sẽ không hối hận mình hoàn toàn không có gan thử!

Trong lòng từ từ có quyết tâm, cô ưỡn ngực. “Cậu nói đúng, Uyển Trăn. Mình nên cố gắng vì mình!”

“Vậy thì bạo gan làm đi!” Giang Uyển Trăn nhìn sự quyết tâm của bạn tốt, không nhịn được mỉm cười.

“Ừ!” An Lệ Đề gật đầu.

Chương 7

An Lệ Đề đã suy nghĩ kĩ mấy ngày, luôn cảm thấy nếu mình muốn chiếm được cảm tình của Thường Phong Dịch, đầu tiên phải tranh thủ thời gian ở cùng anh, và hiểu rõ công việc của anh hơn.

“Ngơ ngác nghĩ cái gì thế?”

Thường Phong Dịch đi ra khỏi phòng tắm, ở trần nửa người trên, chỉ quấn khăn lông quanh hông, trên tay cầm một cái khăn lau tóc vẫn còn ướt.

Thường Phong Dịch ngồi ở ghế đối diện giường ngước mắt lên, nhìn anh không xấu hổ để lộ cơ thể mình trước mặt cô.

Ánh đèn dịu nhẹ, nửa người trên loã thể của anh bền chắc, không có thừa miếng thịt nào, đường cong cơ bắp cường tráng, nhìn rất đẹp mắt. Mà hình ảnh nửa người trên trần trụi củ


80s toys - Atari. I still have