XtGem Forum catalog
Cao thủ dụ tình

Cao thủ dụ tình

Tác giả: Tân Kỳ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322522

Bình chọn: 8.5.00/10/252 lượt.

, cho nên tôi không thể ký hợp đồng này.” Thường Phong Dịch lạnh nhạt nói.

Mặt Bành Chí Quân tái nhợt, tức giận nói: “Đối phương đã cho chúng ta giá ưu đãi nhất, tôi còn phải thảo luận với họ cái gì?”

Thường Phong Dịch lạnh lùng liếc nhìn. “Nếu anh không thể đảm nhiệm, có thể thay người khác đi.”

Bành Chí Quân cứng lại, cắn răng nói: “Ngoại từ tôi, công ty còn có ai có thể đàm phán được điều kiện tốt như tôi?”

“Không để người khác đi thử, ai biết được?”

“Anh!” Sắc mặt Bành Chí Quân tái xanh. “Vậy Tổng giám đốc cử người khác đi đàm phán hợp đồng mới với Hoà Hưng đi!” Nói xong, anh ta không khách sao lườm Thường Phong Dịch, ngay sau đó đá cửa đi ra ngoài.

Chương 6

“Hình như Chủ tịch rất uất ức!” Nhìn nụ cười cứng ngắc sau bàn làm việc, Thường Phong Dịch mỉm cười, vẻ mặt bình tĩnh chuyển sang nhạo báng.

“Còn không phải do anh ban tặng!” An Lệ Đề tức giận đáp lại.

Thường Phong Dịch nhướng mày. “Anh? Anh làm gì?”

An Lệ Đề hừ một tiếng. “Vì anh khôn khéo, nhưng em rất vô dụng, anh có biết không?”

Thật ra một đống nhân viên không để cô ở trong mắt, bây giờ chỉ sợ có càng nhiều người coi thường Chủ tịch hư danh như cô rồi.

Thường Phong Dịch không nhịn cười được. “Không thể nào? Anh không tin liên quan đến anh.”

Lườm anh một lúc, An Lệ Đề như đã trút giận xong bỗng rũ vai. “Xin lỗi, em chỉ giận chó đánh mèo, em biết mình vốn vô dụng, nếu không cũng không cần cầu xin người ngoài cứu công ty, cũng khó trách không một nhân viên nào coi em là Chủ tịch.” Thậm chí còn nghiêm trọng hơn, căn bản không hề tôn trọng vị Chủ tịch này!

“Em có thể đá những người không coi em ra gì kia khỏi công ty mà!” Nhìn cô sa sút tinh thần, Thường Phong Dịch vui đùa đưa ra “đề nghị”

An Lệ Đề nhìn anh. “Anh đang nói đùa à? Lợi dụng chức quyền tuỳ tiện đuổi việc người khác em không làm được.”

“Vậy thì tìm một lí do quang minh chính đại!” Giọng điệu Thường Phong Dịch nhẹ nhàng, nhìn mắt cô lại trở nên nghiêm túc.

An Lệ Đề sửng sốt. “Anh….” có ý gì?

“Chuyện này thảo luận lại lần nữa là được.” Thường Phong Dịch nói sang chuyện khác. “Ngược lại quản lý nghiệp vụ Bành Chí Quân này, em và anh ta có quan hệ gì?”

Nếu hai người không có quan hệ gì, tại sao một quản lý nghiệp vụ nho nhỏ như Bành Chí Quân dám chạy tới phòng Chủ tịch la to nói lớn? Mà bộ dáng của Bành Chí quân như “phải có” An Lệ Đề càng làm trong lòng Thường Phong Dịch không thoải mái.

“Em và Bành Chí Quân?” Sợ run lên, ngay sau đó An Lệ Đề trừng lớn mắt. “Em không có quan hệ gì với anh ta!”

“Vậy tại sao bộ dáng anh ta nói chuyện như không hề có quan hệ nhỏ với em?” Cô chỉ là “bạn gái” anh, anh căn bản không cần để ý đến “tình sử” của cô, nhưng anh lại không thể không để ý, nguyên nhân vì sao anh cũng không có hứng thú tra cứu, bây giờ anh chỉ muốn làm rõ rốt cuộc giữa cô và Bành Chí Quân có quan hệ gì?

“Tất cả chỉ tại anh ta, anh ta muốn nói gì em có thể ngăn cản?” An Lệ Đề lộ vẻ chán ghét. “Anh ta là cháu giám đốc Ngô, sau lưng có núi lớn để dựa, ai cũng không để trong mắt, công ty có chuyện gì, Chủ tịch em đây trước giờ không có chút uy nghiêm nào chỉ được ‘thông báo’, hôm nay anh ta lại có thái độ chạy tới ‘chất vấn’ em, em nghĩ có lẽ anh ta bị người khác kích động.” Nghĩ đến sáng nay trong buổi họp Thường Phong Dịch công bố điều lệ mới, nguyên nhân Bành Chí Quân nổi giận cô cũng hiểu một chút.

“Anh ta chưa từng theo đuổi em?” Thường Phong Dịch không buông lỏng tiếp tục truy vấn.

An Lệ Đề nhíu mày nhìn anh, “Anh ta từng nói muốn theo đuổi em, nhưng em đã cự tuyệt, anh ta không chết tâm thì em có cách gì!” Cô dùng mấy câu nói để kể lại chuyện đã xảy ra với Bành Chí Quân.

Không hài lòng với chuyện cô nói hời hợt, Thường Phong Dịch hỏi tiếp: “Chẳng lẽ em chưa từng có hứng thú thử qua lại với anh ta?”

“Rốt cuộc anh muốn biết cái gì?” An Lệ Đề hậm hực hỏi anh. “Mưu đồ của anh ta rất rõ ràng, em không ngốc đến mức việc anh ta ‘theo đuổi’ bao hàm quá nhiều điều bẩn thỉu, em không có hứng thú trở thành mục tiêu đặc biệt của người khác.”

Cô thà bị Thường Phong Dịch tổn thương nhưng anh nói rõ điều anh muốn, mà không muốn dùng vỏ bọc xinh đẹp giấu đi mục đích thật sự để đánh lừa người khác.

Thường Phong Dịch thấy cô tức giận, cảm thấy cô quá mức bi quan. Chẳng lẽ cô không biết điều kiện của bản thân rất ưu ái với đàn ông sao, cho nên Bành Chí Quân tuyệt không phải chỉ coi trọng tài sản của cô mà thôi, anh ta cũng thích bản thân cô mới đúng.

Nhưng nếu cô đã nhận định Bành Chí Quân không có ý tốt mới theo đuổi cô, anh cần gì phải giải thích thay Bành Chí Quân? Anh tuyệt không thích cảm giác người phụ nữ của mình được người khác mơ tưởng.

“Nếu nghi ngờ, cự tuyệt anh ta là đúng, huống chi hiện tại em là người phụ nữ của anh, những tên đàn ông khác tốt nhất chớ tới gần em!” Anh kết luận.

Giọng anh tràn đầy tham muốn giữ lấy nhưng không khiến cô khó chịu. “Anh tới phòng làm việc của em có chuyện gì?” Cô không muốn thảo luận với anh chuyện Bành Chí Quân theo đuổi.

“Có mấy bản tài liệu cần em ký tên.” Thuận theo cô Thường Phong Dịch trở nên nghiêm túc, anh đi tới cạn