Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Lưu Lãng Hồng Tường Vi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212624

Bình chọn: 8.00/10/1262 lượt.

ữ ấy—— Tôn Tuệ San! Chị họ của cô!

Từ hôm đó, Tôn Tuệ San chuyển vào biệt thự, cô ta ở trong phòng Cố Thịnh. Bên ngoài, Tôn Tuệ San là thư kí của Cố Thịnh nhưng Tả Tình Duyệt biết, công việc thư ký chỉ là ngụy trang, để hai người họ có nhiều thời gian ở bên nhau hơn mà thôi!

Cô chợt ngưỡng mộ Tôn Tuệ San.

Thân phận Cố phu nhân của cô chẳng qua là hữu danh vô thực, cô không có được tình yêu thương của Cố Thịnh thì danh phận có ý nghĩa gì đâu!

Chiều nào cô cũng nấu cơm, trên bàn ăn giờ không có vị trí của cô nữa, cô trở thành thành người giúp việc trong căn biệt thự này. Ngay cả người giúp việc cũng không dám đến gần cô, sợ Cố Thịnh giận cá chém thớt.

Đau đớn, bi thương như vây hãm Tả Tình Duyệt, cô không biết mình còn có thể kiên trì với cuộc hôn nhân này bao lâu nữa, hình ảnh Cố Thịnh thân mật với chị họ không ngừng quanh quẩn trong đầu cô.

Tả Tình Duyệt co người lại, lấy tay ôm lấy mình, bọn họ bây giờ đang làm gì?

Trong lòng bị đau khổ lấp đầy, cảm giác mệt mỏi lại ào tới, nhớ tới Cố Thịnh trước đây đã cùng mình thân mật, giờ phút này anh không phải cùng Tôn Tuệ San làm việc ấy chứ?

Đột nhiên, cô giống như trốn tránh, bỏ lại suy nghĩ về Cố Thịnh, bỏ lại gông xiềng tình yêu và hôn nhân.

Tả Tình Duyệt ngủ thật say, bây giờ, cô ngay cả nằm mơ cũng không mơ được Cố Thịnh đối vơi cô còn chút tình cảm nào, có chẳng chỉ là hình ảnh anh cùng người phụ nữ khác ân ái.

Trong bóng tối, một bóng dáng lặng lẽ đẩy cửa vào, đi về phía giường lớn nơi Tả Tình Duyệt đang ngủ . . .

Q.1 – Chương 129: Yêu thương trước kia, giờ đã không còn

Xuyên qua ánh sáng yếu ớt, Cố Thịnh nhìn người phụ nữ đang say ngủ trên giường. Dạo này anh đối xử với cô hết sức lạnh nhạt, cố ý say rượu về muộn, cố ý đưa Tôn Tuệ San về biệt thự, cố ý ở trước mặt cô cho Tôn Tuệ San sự cưng chiều. Anh muốn cho cô biết, anh Cố Thịnh sẽ không bởi vì cô mà đau đớn, rung động

Phụ nữ đối với anh cũng chỉ là công cụ để phát tiết mà thôi!

Thế nhưng anh không thể lừa được trái tim mình, tầm mắt anh luôn chỉ dõi theo bóng hình cô.

Ngồi ở mép giường, khẽ vuốt mấy sợi tóc trên mặt cô, động tác hết sức dịu dàng, giống như lại quay về làm người đàn ông hết mực che chở, thương yêu Tả Tình Duyệt.

“Tại sao lại phản bội tôi?” Cố Thịnh nhỏ giọng nói, mọi bão táp dư luận đều đã được anh tận lực bình ổn nhưng anh biết, Kiều Nam cũng gây áp lực không nhỏ cho giới truyền thông.

Nghĩ đến Kiều Nam, trong mắt Cố Thịnh lạnh lẽo bao phủ. Bây giờ, hai người bọn họ đang đối đầu nhau, Kiều Nam nhiều lần phá hỏng việc làm ăn của anh, mà anh cũng không chịu thua, lập tức ăn miếng trả miếng. Hai người ai cũng không chịu nhường bước.

Đây không còn là một cuộc đấu trên thương trường nữa mà đó là cuộc chiến thể diện của hai người đàn ông.

“Thịnh. . . . .” Khuôn mặt Tả Tình Duyệt hiện lên một nụ cười, bắt được bàn tay Cố Thịnh, cứ giữ mãi trên má không buông.

Hành động của cô khiến Cố Thịnh sợ hãi, có cảm giác vừa làm chuyện lén lút sau lưng người khác mà người ấy bắt được, đang muốn rút tay về, lại phát hiện hai mắt của cô vẫn như cũ khép chặt, dường như vẫn đang ngủ.

“Nếu nằm mơ cũng gọi tên của tôi, vậy tại sao lại lên giường với Kiều Nam?” Cố Thịnh trong lòng phức tạp, mấy ngày nay, anh luôn cố trốn tránh chuyện này, nhưng tim anh giống như bị dao găm cắt xẻ vậy vô cùng đau đớn, khó chịu.

Trong giấc mơ Tả Tình Duyệt không trả lời, Cố Thịnh thở dài, nhẹ nhàng rút tay lại, nhìn Tả Tình Duyệt một cái, rồi đứng dậy đi ra ngoài.

Trong phòng lại yên tĩnh, tối nay Tả Tình Duyệt ngủ rất ngon, cũng có một giấc mơ đẹp. Cô mơ thấy Cố Thịnh vẫn yêu cô, đối với cô hết lòng che chở, hai người nằm trên đồng cỏ, Cố Thịnh hôn cô, bên tai cô nhẹ nhàng bày tỏ tình yêu.

Khi Tả Tình Duyệt tỉnh giấc, tất cả hình ảnh đều tan biến.

Trời đã sáng, Tả Tình Duyệt định thần, trong lòng hoảng hốt, nhanh chóng rời giường, cô biết vừa rồi chỉ là mơ thôi, tỉnh giấc, cô phải đối mặt với thực tại, đối mặt với thân phận của mình.

Cô là người giúp việc!

Vội vã rửa mặt, lao ra ngoài, cô muốn nhanh chóng làm bữa sáng.

Cô vừa tới phòng ăn, đã thấy Cố Thịnh cùng Tôn Tuệ San thân mật, thấy cô đến, Cố Thịnh thoáng nhìn nhàn nhạt, sau đó lại bên tai Tôn Tuệ San nói chuyện gì đó.

Tả Tình Duyệt bị đâm đau đớn, chạy như trốn tránh vào phòng bếp, tâm trạng thật lâu sau không thể bình tĩnh được.

Làm xong bữa sáng cho Cố Thịnh, Tả Tình Duyệt nhờ những người giúp việc bưng ra, cô không muốn nhìn hình ảnh ân ái của hai người họ nữa, cô muốn đợi bọn họ ăn xong, mới đi ra ngoài, nhưng có người không muốn để cho cô được toại nguyện.

Bên trong phòng ăn truyền đến choang một tiếng, thanh âm của đồ sứ vỡ bể, kế tiếp, là tiếng thét giận dữ của Tôn Tuệ San.

“Gọi cô ta ra đây!” Tôn Tuệ San đập bàn ra lệnh.

Người giúp việc nơm nớp lo sợ, không biết nên làm thế nào cho phải, mặc dù bọn họ cũng nhìn được, cậu chủ hết sức cưng chiều người phụ nữ này, nhưng cô chủ của căn biệt thự này cũng là Tả Tình Duyệt! Thận trọng nhìn Cố Thịnh, cố nhìn ra chút phản ứng của anh, Cố Thịnh chỉ yên lặng uống cà phê, trên mặt không c


Old school Swatch Watches