Polaroid
Buổi chiều Windows – Nguyễn Nhật Ánh

Buổi chiều Windows – Nguyễn Nhật Ánh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322252

Bình chọn: 7.00/10/225 lượt.

trong bụng chứ không dám lộ ra ngoài mặt.

– Vậy là tối hôm qua anh có đến 5B Võ Văn Tần phải không? – Xuyến lại hỏi .

Và Thiếu lại xụi lơ:

– Ừ.

Xuyến liếm môi:

– Anh gặp ai ở đó ?

Thiếu chột dạ:

– Tôi đâu có gặp ai!

– Anh lại nói dối nữa rồi! – Xuyến gầm gừ – Anh gặp hai con quỷ con kia phải không ?

– Hai con quỷ con nào ? – Thiếu làm ra vẻ ngơ ngác.

– Anh đừng có giả bộ ngây thơ! – Xuyến khịt mũi – Thì con Thục với con Cúc Hương chứ hai con quỷ con nào! Tụi nó lừa anh ra đó để trêu chọc chứ gì ?

Thiếu nhăn nhó:

– Ai bảo Xuyến vậy ?

– Cần gì ai bảo ? Tôi còn lạ gì hai đứa này! Nhất là con Cúc Hương quỷ sứ kia!

Rồi Xuyến nhìn Thiếu, nghiến răng:

– Tôi phải tìm hai đứa này hỏi tội mới được!

Nói xong Xuyến quày quả bỏ đi .

Thiếu hốt hoảng:

– Này, này …

Nhưng mặc cho Thiếu gọi, Xuyến vẫn phớt lờ. Nó xộc thẳng vào phòng ngủ phía sau .

Nghe tiếng chân Xuyến hùng hổ đi vào, Thục và Cúc Hương vội vàng nhắm tịt mắt lại .

Nhưng Xuyến đâu phải là người dễ bị lừa . Nó đứng chống nạnh ngay giữa phòng và rít qua kẽ răng:

– Thôi, giả vờ thế đủ rồi! Mở mắt ra đi hai cô nương!

Biết không thể “nằm vạ” được nữa, Cúc Hương liền chớp chớp mắt, vẻ ngơ ngác:

– Có chuyện gì vậy ? Leo lên nằm ngủ đi!

– Khỏi ngủ! Xuyến hậm hực – Ngồi dậy nghe tao hỏi tội nè!

– Tội gì ? Giọng Cúc Hương vẫn thật thà như đếm.

Xuyến hầm hè:

– Ai cho phép mày với con Thục mở file “Letters” của tao ra đọc?

– Thì tụi tao đâu có biết đó là “hòm thư mật” của mày! Mày chả bảo tụi tao rằng đó chỉ là những hình vẽ ngồ ngộ mày vừa khám phá ra là gì!

Lý lẽ của Cúc Hương làm Xuyến cứng họng. Quả là trước đây Xuyến có nói như thế thật. Nhưng Xuyến đâu dễ dàng chịu thua . Nó gằn giọng:

– Nhưng ai cho phép tụi mày viết bậy vô đó ?

Cúc Hương nhăn mặt:

– Tụi tao có viết bậy gì đâu!

– Lại còn chối nữa hả ? Cái câu chết tiệt của mày còn lưu lại nguyên xi trên đĩa kia kìa!

Vừa nói Xuyến vừa chồm tới như muốn ăn tươi nuốt sống hai “con quỷ con”.

Thục nãy giờ nằm im he hé mắt, thấy vậy hoảng hồn ngồi bật dậy la oai oái:

– Tụi tao giỡn chơi chút xíu mà!

Xuyến vẫn chưa nguôi ấm ức:

– Giỡn chơi như vậy mà la chút xíu ?

– Mày ngốc quá! – Cúc Hương khịt mũi – Lẽ ra mày phải cám ơn tụi tao mới đúng! Chính nhờ tụi tao giỡn chơi như vậy, mày mới hiểu được lòng dạ anh chàng Thiếu của mày! Nếu tối hôm qua mày nhìn thấy anh chàng đứng bên gốc cây đợi mày cả tiếng đồng hồ và đốt gần hai gói thuốc, chắc mày cảm động đến khóc òa lên mất!

Xuyến “xì” một tiếng:

– Có mày khóc thì có!

Ngoài miệng nói vậy nhưng trong bụng Xuyến cảm thấy vui vui . Ừ nhỉ, những ngày gần đây Thiếu tỏ ra rất quan tâm đến mình. Anh chăm sóc cho mình từng ly từng tí. Tối hôm qua Thiếu đã phơi sương phơi gió dài cổ đợi mình. Vậy mà sáng nay anh lại đem chiếc vòng bạc đến tặng mình để mình khỏi nhiễm lạnh. Ngộ ghê!

– Sao, tao nói đúng không? – Cúc Hương cười cười .

– Đúng cái mốc xì!

Cúc Hương nheo mắt:

– Mốc xì mà mặt mày thẫn thờ cứ như người mất của!

Xuyến thu nắm đấm dứ dứ trước mặt:

– Thẫn thờ cái này này!

– Ôi, để yên! Cứ để yên như thế! Đừng hạ tay xuống! – Cúc Hương bỗng la lên.

Xuyến ngạc nhiên:

– Sao vậy ?

Cặp mắt Cúc Hương tròn xoe:

– Lúc này trông mày giống diễn viên điện ảnh ác!

Xuyến khoái chí:

– Thật không?

Cúc Hương gật đầu:

– Tao nói dóc mày làm gì! – Nó nhíu mày – Để tao nhớ xem! Cái tư thế của mày lúc này giống hệt diễn viên đóng trong phim…

– Phim gì ? – Xuyến háo hức.

– Phim “Hãy đợi đấy!”

Nói xong, Cúc Hương cười toe . Thục không nhịn được cũng ôm mặt cười rúc rích. Chỉ có Xuyến là nổi cáu . Nó nghiến răng trèo trẹo:

– Bộ mày nói tao giống con thỏ hả ?

– Bậy! – Cúc Hương lắc đầu nguầy nguậy – Mày đâu có giống con thỏ! Tướng mày trông giống… con *** sói hơn!

Cúc Hương vừa nói xong, Xuyến đã phóng vụt lên đi-văng. Nhưng Cúc Hương đã đề phòng từ trước. Nó bắn vèo xuống đất như sao xẹt.

Cả hai rượt đuổi rần rần trong phòng, vừa rượt vừa la hét chí ***e, lúc này trông mới thật giống hệt con *** sói rượt con thỏ trong bộ phim hoạt hình “Hãy đợi đấy”. Chỉ đến khi có tiếng đằng hắng của Vân từ phòng ngoài vọng vào, lúc đó con *** sói và con thỏ mới chịu ngưng đuổi bắt nhau và cùng ngồi xuống đi-văng ôm ngực thở dốc.

Chapters: 11

Khi một chàng trai và một cô gái để ý nhau và bắt đầu có những quan hệ “trên mức tình bạn”, không hiểu sao họ lại có khuynh hướng dấu giếm, che đậy mối quan hệ xét ra chẳng có gì sai trái này . Có thể vì họ ngượng. Cũng có thể họ muốn bảo vệ chiếc mầm tình cảm non tơ của mình tránh xa những bảo táp phũ phàng của dư luận.

Dù vậy, trong sâu xa, những trái tim chân thành bao giờ cũng muốn nhanh ***ng công khai hóa những cảm xúc ngày càng mạnh mẽ của mình. Xét cho cùng, đó là một nghịch lý đáng yêu .

Xuyến không phải là một ngoại lệ. Từ xưa đến nay, nó chưa bao giờ để bọn con trai vào mắt. Trong quan hệ với bạn trai, nó thích đùa giỡn hơn là nghĩ đến những chuyện nghiêm túc. Về mặt này, so với Cúc Hương, nó xứng đáng với biệt hiệu “cô gái hệ PAL” hơn.

Vậy mà không hiểu sao khi gặp Thiếu, Xuyến bỗng cảm thấy