Polly po-cket
Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ

Boss Yêu Nghiệt Chớ Mập Mờ

Tác giả: Sơ Thần

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329845

Bình chọn: 8.00/10/984 lượt.

ì người đàn ông nào khác, Lâm Khải nhất định sẽ đem cô xé nát! Tối hôm qua chính là một lời cảnh cáo rất tốt.

“Không phải bị Hiên thiếu gia ăn, vậy cậu bị ai ăn?” Lần này, Hạ Tử Vi càng hiếu kỳ, tối hôm qua, rõ ràng Tô Tiểu Mễ cùng người khác xảy ra quan hệ.

“Đầu óc cậu không thể chứa thứ gì khác sao?” Tiểu Mễ bỉu môi, đoạt lấy ly sữa tươi trong tay cô.

“Trên thực tế, trên người của cậu lưu lại mùi của đàn ông, mình vừa ngửi liền biết. Tối hôm qua xảy ra chuyện kia là ngoài ý muốn phải không? Nói nghe một chút đi!” Hạ Tử Vi tối qua giúp Tiểu Mễ thay quần áo, phát hiện bắp đùi của cô có một ít vết máu, là do bị người hành hạ.

Tử Vi cùng Tô Tiểu Mễ giống nhau ở điểm, nếu đối phương không muốn nói, tuyệt đối sẽ không cố ý ép buộc đối phương nói ra.

“Lỗ mũi của cậu thật thính, vậy cậu thử xem, trên người mình còn lưu lại mùi của đàn ông không? Còn nữa, thuận tiện xem luôn tối hôm qua xảy ra mấy lần? Cùng mấy người? Có mấy lần cao trào?” Tô Tiểu Mễ tiến tới bên cạnh cô, để cho cô dùng sức ngửi.

Hạ Tử Vi nhẹ nhàng đẩy cô một cái: “Đi ra! Uống sữa của cậu đi!”

Chỉ chốc lát sau, Hạ Tử Vi nhẹ giọng nói: “Tiểu Mễ, chiều nay mình dọn về nhà.”

“Cậu nghĩ thông rồi?” Tô Tiểu Mễ có chút kinh ngạc, thù hận giữa cô cùng cha mình và mẹ kế, cô thật nguyện ý buông xuống?

“Người kia vừa gọi điện, nói bà ta cùng Quả Quả hiện tại ở một chỗ khác, để cho mình có thể trở về ở.” Hạ Tử Vi hơi mím môi, trong lòng của cô thủy chung tồn tại ngăn cách đối với người phụ nữ kia, coi như cô đem phòng ốc để trống đưa cho hai mẹ con bà vào ở, cũng chỉ là nhất thời mềm lòng, cô chưa từng nghĩ tới sẽ tha thứ cho bà ta. Ngay cả đối với cha ruột cô, cô cũng chỉ có liên hệ về tiền bạc.

Trong suy nghĩ của cô, tiền của cha nếu cô không lấy, như vậy bà ta sẽ tiêu hết.

Cha gặp chuyện không may, cô vẫn bực tức, ông bị giam, cô cũng không thấy mình có chút thống khoái nào, ngược lại, càng thêm mất mát.

“Tử Vi…” Tô Tiểu Mễ tay nhẹ nhàng khoác lên cánh tay của cô, gia đình của Tử Vi là nỗi đau sâu thẳm trong lòng cô, bởi vì cô thủy chung cũng không quên được mẹ của mình là bị cha cùng dì Tần làm cho tức chết.

“Mình biết cậu nghĩ gì, nhưng muốn mình tha thứ cho bà ta, mình không làm được.” Hạ Tử Vi cố chấp nói ra.

“Nếu như cậu không muốn trở về thì sống ở đây đi, dù sao cậu có chỗ ở là được, chưa kể mình còn có thể nấu cho cậu bát mì nha, ha ha!” Tô Tiểu Mễ trêu ghẹo, bất quá tài nấu nướng của cô cũng chỉ có thể nấu được tô mì maà thôi, bình thường bận rộn công việc, căn bản rất ít khi xuống bếp.

“Được rồi, tài nghệ của cậu cũng chỉ có thể nấu được một tô mì. Mình đã đến lúc nên trở về, cũng là tạo cơ hội cho cậu dắt trai về nhà mà không bị ai cản trở nha.” Tâm tình Hạ Tử Vi biến hóa rất nhanh, cô đem giấu tất cả u buồn trong lòng, cô hi vọng người khác khi nhìn vào cô đều là ưu nhã, xinh đẹp, lại lạc quan. Dù cho người đó là Tiểu Mễ, cô cũng không hi vọng Tiểu Mễ thấy mình không vui.

“Mình ước gì có thể lôi kéo cậu hàng đêm thủ phòng không.” Tô Tiểu Mễ cười xấu xa trả đũa.

“Chị đây cũng không muốn hàng đêm thủ phòng không nha, cái chị đây muốn chính là đêm vừa xuống cao trào liền lên!” Cô nháy mắt ra hiệu nhìn bạn tốt.

Hai người sáng sớm tận tình nói chuyện tào lao, Tô Tiểu Mễ cũng quên mất tối ngày hôm qua Lâm Khải đem mình xuống địa ngục. Tất cả đều chôn chặt trong thân thể của cô, lúc trước, chỉ cần xảy ra quan hệ, cô sẽ lập tức nghĩ đến ngừa thai, nhưng là hôm nay, cô quên lãng!

*********

Tô Tiểu Mễ chưa từng nghĩ đến, một buổi sáng chủ nhật lại nhận được điện thoại của Lãnh Tĩnh Thi, mãnh liệt bày tỏ muốn cùng cô trở thành bằng hữu, muốn rủ cô cùng đi dạo phố.

Tô Tiểu Mễ muốn cự tuyệt, nhưng là Lãnh Tĩnh Thi ” điềm đạm đáng yêu” bộ dáng làm cho Tô Tiểu Mễ không cách nào cự tuyệt được, quỷ thần xui khiến thế nào cô lại đi gật đầu đồng ý.

Cúp điện thoại, cô chợt vỗ đầu óc của mình, hoài nghi mình thật sự là đầu rỗng, sao lại đi đáp ứng Tĩnh Thi?

Phụ nữ nói chung, chính xác hơn là đối với tình địch, trong tiềm thức luôn có một chút ý muốn cạnh tranh, Tô Tiểu Mễ đứng ở trước tủ quần áo, đột nhiên do dự, không biết mặc cái gì? Cô không muốn trước mặt Lãnh Tĩnh Thi ăn mặc giống như chị hai, mặc dù cô quả thật so với Tĩnh Thi lớn hơn rất nhiều.

Nghĩ đến đi cùng một người trẻ tuổi phơi phới như Lãnh Tĩnh Thi, cô cảm giác mình dù có ăn mặc cao cấp hơn nữa cũng không thể sánh với cô ấy. Có vài người khí chất là trời sinh, Tô Tiểu Mễ chính là loại phụ nữ thường thường bậc trung, ăn mặc đơn giản hào phóng một chút là được.

Cuối cùng cô chọn cho mình một bộ màu xám tro, đi với đôi giày đơn sơ, đem vóc người mảnh mai cao gầy cùng vẻ mặt nhìn chung có vẻ rất sinh động, đơn giản hào phóng, hưu nhàn lại thích hợp đi dạo phố.

Thấy hài lòng, cô mới đeo túi xách lên đường, đến nơi hẹn cùng Lãnh Tĩnh Thi.

Một thân áo chui đầu màu trắng, cột tóc đuôi ngựa cao, Lãnh Tĩnh Thi xuất hiện ở trước mặt cô chính là một bộ dáng thanh thuần, tinh khiết.

Tô Tiểu Mễ cười kêu cô một tiếng.

Cô rất thân mật kéo tay của Tiểu Mễ, cười nói: “Tiểu Mễ, cám ơn chị