XtGem Forum catalog
Bóng Đêm

Bóng Đêm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322991

Bình chọn: 9.5.00/10/299 lượt.

ồi còn gì.– Anh thật là phiền phức!-nó đẩy bó hoa vào người Phong rồi đóng cửa lại nhưng lại bị kẹt bởi cái chân của cậu.– Chỉ đi một lát rồi về thôi mà! Làm ơn đi!- Phong nài nỉ.– Nếu ko muốn chân bị gãy thì mau rút ra đi!– Nếu nó gãy, anh sẽ nằm ăn vạ ở đây!- Phong đổi giọng.– Anh thật là cứng đầu!Nó để cửa như vậy rồi vào trong phòng thay đồ. Vì ko biết đi đâu nên nó chỉ mặc đại một bồ đồ bình thường. Phong chở nó tới một khách sạn 5 sao, ( đừng có nghĩ tùm lum đó!) thấy lạ, nó hỏi:– Anh đưa tôi đến đây làm gì vậy?– Đi lên rồi em sẽ biết!Nó vẫn ko thấy thoải mái cho lắm những đã đi nên đành chịu vậy. Khi lên tới nơi nó mới phát hiện ra đây là một bữa tiệc. Bước vào cùng Phong, nó bị nhiều ánh mắt soi mói. Đúng là trêu ngươi nhau mà. Vì phong cách nó mặc ko hợp với ko khí này chút nào. Giống như lạc loài vậy.– Anh có bị điên hay ko mà lại dẫn tôi đến đây chứ?– Có sao đâu! Chỗ này vui chứ?– Vui cái đầu anh! Trông tôi ko khác gì con lạc đàn lọt vào đây! Có lẽ tôi nên về thì tốt hơn.– Ko sao đâu! Em mặc như vậy là đẹp lắm rồi, rất tự nhiên. Hnay là bữa tiệc dành cho những người cấp cao. Em muốn tiến xa hơn thì nên ở lại.– Trông tôi giống một người cầu tiến lắm hay sao?– Ko phải, chỉ là…….Đúng lúc đó, có một người đàn ông bước tới:– Cậu Phong! Lâu lắm rồi mới gặp? Mà đây là ai vậy?– Ah! Là…– Tôi là phó Tổng giám đốc công ty Hưng Thịnh, rất vui được biết ông?- nó nhanh chân chen vào cuộc nói chuyện của họ, nếu ko thân phận của nó sẽ bị thay đổi.– Oh. Một phó Tổng sao lại ăn mặc như vậy chứ?– Là do tôi kéo cô ấy đến!- Phong giải thích.– Vậy sao?-ông ta lóe lên một ý nghĩ rồi búng tay gọi.- phục vụ đâu?– Có chuyện gì sao? – Phong thắc mắc.– Ko có gì.- đúng lúc đó người phục vụ tới. Ông ghé sát vào tai anh ta nói gì đó. Nói xong người phục vụ quay sang với nó nói:– Chị có thể đi theo tôi được ko?– Đi đâu mới được chứ? – Phong hỏi.– Cậu ko phải lo! Tôi sẽ ko làm cho khách đến bữa tiệc này phải thất vọng đâu.- ông ta lên tiếng.Nó thì chẳng có hứng mà cải nhau lúc này, chỉ cần biến mất khỏi bữa tiệc là mừng lắm rồi. Nó được đưa đến một căn phòng, bước vào thì toàn là đồ, ngoài ra còn có cả dày dép và đồ trang sức. Anh ta đi tới chiếc tủ lấy ra một chiếc váy màu trắng rồi đưa cho nó:– Ông chủ nói lấy chiếc váy này cho chị, ông ấy nghĩ nó sẽ rất hợp với chị. Ở đây có đầy đủ các dụng cụ làm đẹp, chị cứ từ từ mà thử. Tôi xin phép!•••Trong khi chờ nó, Phong đi tiếp chuyện với mấy người làm ăn với công ty. Đang mãi trò chuyện thì ở đâu đó phát ra tiếng xì xào. Ai cũng hướng mắt về một phía, cậu cũng tò mò nên đi đến đó xem. Trước mắt cậu là nó, một con người hoàn toàn khác sau khi lột bỏ chiếc vỏ lạnh lùng đi! Trông nó bây giờ giống như một giọt nước trong trẻo, ko bị vẩn đục, rất dễ bị tan thành bọt. Nó bước tới chỗ Phong trong sự ngưỡng mộ của cánh mài râu, và cũng ko ít sự ghen ghét của đám phụ nữ.– Mặt tôi sẽ lủng mất nếu anh cứ nhìn như vậy?Phong chỉ biết cười khi nó nói vậy, cậu phát hiện ra mình cũng như những gã đàn ông khác, ko thể làm lơ được cái đẹp. Tiếng loa được phát ra, mọi sự chú y lại hướng lên khán đài. Bữa tiệc bắt đầu sau khi công bố lý do. Và cũng nhờ bữa tiệc này mà công ty nó giành được khá nhiều lời mời hợp tác từ phía các công ty nước ngoài.Kết thúc bữa tiệc, nó lại biến mất làm cho Phong cứ tìm mãi, sau đó nó lại xuất hiện với bộ đồ cũ của mình. Vì lúc này chẳng có lý do gì mà phải mặc nó cả. Phong cũng hơi hụt hẫng chút ít nhưng rồi lại vui vẻ trở lại. Trong lúc chờ Phong đi lấy xe thì người phục vụ chạy ra:– Chị là phó Tổng công ty Hưng Thịnh đúng ko?– Có chuyện gì ko?– Ah. Ông chủ chúng tôi gửi cái này cho cô, xem như là để cám cơn vì đã đến dự.– Vậy sao?- nó mở ra xem.- là chiếc váy ư?– Ông ấy nói chỉ có chị mới hợp với chiếc váy này. Hy vọng lần sau sẽ lại được gặp.– Vậy nhờ anh gửi lời cảm ơn của tôi đến ông ấy!– Dạ vâng.Khi anh ta đi vào thì Phong cũng lái xe đến. Trên đường về nhà, cậu cứ cười suốt làm cho nó cực kỳ khó chịu:– Anh ko thể thôi đừng cười được sao?– Ah. Tại hnay vui mà.– Lần sau đừng đưa tôi đến những chỗ như vậy nữa. Tôi ko thích.– Sao lạ vậy, người đứng đầu sao lại ngại đám đông được chứ?– Đó là việc của tôi, anh ko nên quan tâm nhiềuPhong cũng ko nói gì vì đã biết tính nó như vậy. Khi nó vào nhà, cậu vẫn chưa muốn về. Không biết đến bao giờ nó mới chịu mở lòng đây.Đọc tiếp Bóng đêm – Chương 29 (end) Chương 29: Mưa.. mang đến rất nhiều thứ…Nó phóng tầm nhìn ra xa. Mọi thứ trước mắt nó đang bắt đầu thay đổi dần. Các bảng quảng cáo, tên công ty đang được gỡ bỏ xuống, thay vào đó là những cái tên khác nhau. Với quy mô khá rộng. Kế hoạch cũng được xem như thành công một nửa rồi. Tối nay trong bang sẽ có một trận đấu. Nó nghĩ mình cần nghỉ ngơi một time để lấy lại tinh thần cho những dự án lớn khác. Ko bt chừng tối nay nó sẽ tìm được người thay thế mình chăng. Gió bắt đầu thổi mạnh, mây đen đang phủ đầy bầu trời. Có lẽ trời sắp mưa. Ko phải là cơn mưa rào, chợt đến rồi chợt đi. Mà đây có thể là cơn mưa mang đến những khó khăn cho nó chăng.Nó xin nghỉ buổi chiều để cbị vài thứ c