Thiên thần bóng tối

Thiên thần bóng tối

Tác giả: Chi Chan

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328593

Bình chọn: 8.00/10/859 lượt.

ng nghĩ sẽ giết hại hai anh.

Nam dừng lại trước cửa phòng mình, đẩy cửa bước vào. Cậu dựa lưng vào tường, thở dài một tiếng, cơ thể cảm thấy mệt mỏi. Căn phòng khách rộng thênh thang, ngập ánh đèn vàng ấm áp. Nam nhìn quanh… ánh mắt dừng lại tại chiếc bàn kính. Một cô gái đang đứng dựa bàn, mải miết nhìn chú chim Palila nhảy nhót trong lồng. Cô gái mặc chiếc váy ngủ trắng mềm mại như lụa, có mái tóc dài thật dài xõa xuống lưng, bàn tay với những ngón dài như búp măng khẽ đưa lên chạm nhẹ vào thanh sắt của chiếc lồng chim. Nam hơi nghiêng đầu, đôi mắt mải nhìn người con gái đó, thật lâu…

– Em… ăn tối chưa?

Lời Chấn Nam phát ra đủ nghe, nhưng người con gái ấy vẫn lặng yên ngắm chú chim, như chẳng nghe thấy ai nói gì. Nam nhíu mày, hơi dằn giọng xuống:

– Hải… Băng!!

Lúc này cô gái mới từ từ quay lại, nhẹ nhàng đưa đôi mắt nhìn về phía Chấn Nam. Đôi mắt nâu, to, trong và sâu như làn nước dưới đáy hồ đêm trăng. Đôi lông mày mảnh, dài và cong như đuôi phượng. Chiếc mũi nhỏ cao và thẳng. Cái miệng xinh xắn, ươn ướt đỏ như thoa son, nổi bật giữa làn da trắng ngọc ngà. Đôi mắt ấy nhìn thẳng vào Chấn Nam, luôn là vậy, cái nhìn khó hiểu. Trái tim Nam chợt đập lệch một nhịp. Chân cậu từ từ bước lại, đứng trước mặt cô gái.

– Đến khi nào em mới không phớt lờ ta nữa đây? – Nam đưa mấy ngón tay nhẹ nhàng vuốt tóc Băng – Em… ăn tối chưa?

Băng khẽ lắc đầu.

– Em… đói không?

Vẫn một cái lắc đầu.

– Khi nào em mới tự nói ra suy nghĩ của mình? Và khi nào… em mới hết làm ta lo lắng đây?

Nam nhẹ kéo Băng lại gần, vòng tay ôm gọn lấy Hải Băng trong lòng. Cậu nhắm mắt cảm nhận mùi hương dịu dàng trên mái tóc người con gái ấy.

– Hôm nay… ta thật sự thấy mỏi mệt. Con đường ta chọn dường như không thấy điểm dừng. Rất nhiều giông tố. Rất nhiều thử thách. Rất nhiều nỗi đau… Chỉ khi ở bên em thế này, ta mới thấy… bình yên.

…..

Tay quản lý kéo vali, đẩy cửa vào phòng 102. Vẫn như mọi ngày. Căn phòng chỉ có ánh đèn màn hình mờ nhạt hắt xuống sàn. Đứng giữa bóng tối, tay quản lý cúi gập người:

– Cậu chủ! Em đã về.

Không một tiếng đáp lại, hắn ngẩng đầu và không hề ngạc nhiên.

– Ba năm rồi, cậu chủ vẫn không hề thay đổi. Suốt thời gian qua, em đã tìm hiểu được rất nhiều điều về các hệ thống bảo mật và an ninh quốc gia. Nhưng rốt cuộc em được lệnh trở về từ phía ông chủ.

Một khoảng lặng… Tay quản lý nhận ra cậu chủ đang nghe nhạc và… ngủ, nhưng hắn vẫn tiếp tục cất lời:

– Em biết mình không xứng để được quản lý cậu chủ. Em đã nghe về hệ thống an ninh mới của khu biệt thự. Không cần em, có lẽ cậu chủ cũng chẳng gặp trở ngại gì. Nhưng lần này trở về, em quyết định sẽ giúp cậu quản lý kẻ dưới và giành được quyền thừa kế theo như mong muốn của… bà chủ.

Tay quản lý quay người, chợt khựng lại.

– Có thể cậu chủ không muốn nghe, nhưng em vẫn sẽ nhắc lại điều mình luôn nghĩ. Cậu chủ… quả là thiên tài!!!

Quản lý bước ra khỏi phòng 102. Cửa phòng vừa đóng lại, trên thành cửa sổ lớn, tiếng nhạc vẫn réo rắt vào tai Chấn Phong. Không phải cậu không nghe thấy những gì tay quản lý nói, mà bộ não của cậu đã từ chối tiếp nhận thông tin. Quản lý của ba cậu con trai được Lâm Chấn Đông hết sức cẩn trọng tuyển chọn. Chẳng hạn tay quản lý của Chấn Phong là người xuất sắc tốt nghiệp từ một trong năm trường đại học danh tiếng quốc tế. IQ của hắn ngang ngửa Chấn Khang và Chấn Nam! Ba năm trước, hắn được lệnh xuất cảnh để đi tìm hiều về các hệ thống an ninh cấp cao của những quốc gia đứng đầu thế giới, với mục đích trở về giúp Chấn Phong xây dựng lại hệ thống an ninh mới, không phải chỉ để bảo vệ khu biệt thự mà còn để ngăn chặn lực lượng cảnh sát, điệp viên tấn công bất ngờ. Nhưng ba năm công sức bỏ ra, rốt cuộc tay quản lý lại được lệnh về giữa chừng. Bởi vì, không cần sự giúp đỡ của hắn, Chấn Phong đã tự cho xây dựng lại hệ thống mới với khả năng bảo vệ tự động cấp cao hơn bất kì hệ thống quan trọng nào trên thế giới. Lúc này những tên cảnh vệ canh cổng chỉ được coi như vật trang trí. Bức xạ từ bao quanh khu biệt thự sẽ định dạng bất cứ vật nào vượt qua nó đến máy tính của Chấn Phong. Không ngừng lại ở việc định dạng, một mạng lưới điện tàng hình với hàng triệu tia phóng xạ chằng chịt sẽ lập tức làm tim kẻ đột nhập co thắt đột ngột dẫn đến cái chết trong tích tắc hoặc thiêu trụi bất cứ vật gì được đưa qua nó. Mạng lưới điện và tia phóng xạ được lấy năng lượng trực tiếp từ lò phản ứng. Nghĩa là chỉ cần ngồi một chỗ trong phòng với chiếc laptop, Phong có thể bảo vệ an toàn 24/24 cho khu biệt thự này. Đương nhiên, chiếc laptop siêu phàm ấy chỉ có Chấn Phong là người duy nhất sử dụng được.

– Mừng ông chủ đã về! Các cậu chủ đã nhận được tin chưa ạ?

– Không cần thông báo cho chúng. Ta sẽ đi sớm.

– Dạo này, ông chủ có vẻ bận rộn hơn. Ít khi về đây…

– Phải! Ta có nhiều việc cần giải quyết trước khi lô vũ khí hạt nhân ra lò.

– Vậy là Liên Bang đã quyết định “nuốt chửng” Quatar để bắt đầu cho thế chiến ba vào cuối năm nay?

– Hy vọng không có gì thay đổi. Trở ngại lớn nhất để có thể giao dịch với Liên Bang là CIA. Nếu lũ chó săn nhảy vào, có thể ta sẽ


XtGem Forum catalog