XtGem Forum catalog
Bí mật tình yêu phố Angel

Bí mật tình yêu phố Angel

Tác giả: GirlneYa ( Quách Ni )

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212692

Bình chọn: 8.5.00/10/1269 lượt.

y tôi rất muốn biết…

“Được rồi, đến lượt tôi!” Sun hắng giọng, còn tôi thì cố lên giây cót tinh thần, “Lúc cô và Lý Triết Vũ chạy thoát ra ngoài, cậu ta có nói với cô chuyện gì liên quan đến kho báu không?”

Kho báu? Hôm đó tôi và Lý Triết Vũ chạy thục mạng ra ngoài. Lý Triết Vũ còn liên tục động viên tôi không được bỏ cuộc, còn hơi sức đâu mà nói đến chuyện kho báu cơ chứ? Thằng cha Sun này mê tiền đến loá mắt rồi.

“Không có!” Tôi lắc đầu quả quyết, “Hôm đó chúng tôi chỉ mải chạy ra ngoài, làm gì có thời gian nói chuyện khác cơ chứ!”

“Ừm, cô nói cũng đúng…” Sun chống cằm nghĩ ngợi rồi lẩm bẩm. Một tia sáng màu xanh của chiếc đèn nháy khẽ lướt qua mặt hắn. Tôi phát hiện ra mắt hắn đang nhìn tôi chằm chằm, dường như muốn xác định xem tôi nói thật hay nói dối.

Hừ, thằng cha này gian xảo, đa nghi hơn tôi nghĩ nhiều. Tôi phải cẩn thận đề phòng hắn mới được.

“OK! It’s you turn!” Lát sau, Sun bỗng bật tay kêu tách một cái, rồi làm động tác bắn súng chĩa về phía tôi.

Mặt tôi vẫn lạnh như băng, tiếp tục hỏi câu thứ hai.

“Hôm… hôm đó ở dưới giếng đã xảy ra chuyện gì?” Lần này tôi nhanh nhạy hơn một chút, đem tất cả những thắc mắc trong lòng hợp thành một câu hỏi chung chung.

“Ha ha ha, Hựu Tuệ! Cô ranh ma quá đó!” Sun mỉm cười “khen ngợi” tôi một câu. Nhưng trong mắt tôi, hắn đang cười mỉa tôi thì có, “Cô thật lòng muốn biết hôm đó đã xảy ra chuyện gì dưới giếng sao?”

“…” Tôi nhìn Sun, không hiểu sao trong lòng lại dấy lên cảm giác sợ hại khi phải nghe thấy câu trả lời. Nhưng chân tường sự việc đang nằm ngay trước mắt, tôi không thể bỏ lỡ cơ hội này.

“Đã vậy thì… tôi sẽ kể cho cô nghe!” Sun giống như thợ săn sắp tóm được con mồi, hưng phấn ra mặt. Hắn đặt ly rượu xuống rồi cười rõ gian, dí sát miệng về phía tai tôi, “Dưới giếng đã xảy ra một chuyện động trời, mà Kim Nguyệt Dạ là nhân vật then chốt trong chuyện đó!”

“Sao cơ?” Nghe xong, tôi giật nảy mình.

Kim Nguyệt Dạ là nhân vật then chốt? Hắn nói thế là ý gì? Chẳng nhẽ Kim Nguyệt Dạ là người đã ấn nút mở cửa đá hay là chuyện về kho báu?

“Hựu Tuệ, cô có biết Kim Nguyệt Dạ đã làm gì không? Sun như nhìn thấu tâm can tôi, đắc ý lắc lắc ly rượu.

Tôi hít thở, cố trấn tĩnh lại, rồi gật đầu.

“Thực ra cậu ta và tôi…”

“Hựu Tuệ!”

Đúng lúc chiếc màn bí mật sắp được hé mở thì một giọng nói có vẻ rất căng thẳng vang lên cắt ngang câu chuyện.

Không hiểu tại sao, tôi lại chẳng vì thể mà nổi giận, trái lại thấy lòng nhẹ nhõm. Tôi đang sợ cái gì cơ chứ…

Ơ? Người vừa gọi tên tôi là ai vậy? Giọng nghe quen quá…

Tôi do dự quay đầu lại, thấy Kim Nguyệt Dạ mặc đồng phục quán Happy House đang đứng thở dốc ngay trước mặt tôi.

“Kim Nguyệt Dạ, sao cậu lại đến đây?” Tôi chớp mắt liên tục để xem mình có nhìn lộn người không, đầu thì vẫn mải suy nghĩ về những điều Sun vừa nói.

“Chuyện này lát chúng ta nói sau!” Kim Nguyệt Dạ nhìn rồi kéo tôi về phía sau hắn, lấy lưng che kín tôi lại.

“Hơ hơ hơ… Kim Nguyệt Dạ, cậu đến rồi à!” Sun chẳng có chút bất ngờ nào trước sự xuất hiện đột ngột của Kim Nguyệt Dạ. Tôi đứng sau lưng Kim Nguyệt Dạ nên không biết vẻ mặt hắn lúc này thế nào, nhưng nghe giọng nói có vẻ tự đắc lắm.

“Sun, có vẻ như trí nhớ của cậu không được tốt lắm, nên quên mất những gì tôi đã nói với cậu rồi!” Hau tay Kim Nguyệt Dạ đút túi quần, điệu bộ vẫn tưng tửng như mọi ngày, nhưng giọng nói thì lạnh như đá.

“Ai da, giận rồi hả? Được rồi, được rồi! Tôi vẫn chưa quên đâu!” Nói đoạn, Sun đặt tay lên vai Kim Nguyệt Dạ, “Hôm nay tôi hẹn Hựu Tuệ ra đây vì muốn biết tình hình cô ấy gần đây thế nàot hôi! Dù gì… cô ấy cũng từng là mối tình đầu của tôi mà! Ha ha!”

Hừ! Cái tên nói dối không biết ngượng mặt. Hắn coi tôi là mối tình đầu từ khi nào vậy? Tuy ngày xưa tôi từng có cảm tình với hắn…

Trời ạ! Thích hắn đúng là nỗi sỉ nhục lớn nhất trong cuộc đời Tô Hựu Tuệ này. Nghĩ lại mà tôi chỉ muốn thắt cổ tự vẫn cho xong.

“Ha ha, Hựu Tuệ này, tôi rất muốn biết sau khi cô biết được sự thật thì phản ứng sẽ thế nào…”

“Sự thật gì?” Thấy điệu bộ tên Sun cứ vòng vo đủ kiểu, tôi điên tiết lao thẳng đến trước mặt hắn, “Sự thật là tên bất lương như cậu mới chính là hung thủ hại chết Lý Triết Vũ!”

“Tên bất lương?” Sun nghe thấy tôi nói xong, mặt tối sầm lại, “Hựu Tuệ! Cô dựa vào cái gì mà dám khẳng định tôi là hung thủ hại chết Lý Triết Vũ?”

“Không phải cậu thì ai?” Trong đầu tôi chợt hiện lên cảnh Lý Triết Vũ bị cả dòng nước nuốt gọn, ngực tôi như thắt lại, “Lúc đó dưới giếng chỉ có cậu, Lý Triết Vũ và Kim Nguyệt Dạ. Nếu không phải là cậu thì là Dạ làm chức?”

“Hựu Tuệ, cô thông minh quá!” Sun nhếch mày, làm bộ huýt sáo bất cần đời, nhìn Kim Nguyệt Dạ với ánh mắt đầy ẩn ý, “Biết đâu chính là Kim Nguyệt Dạ làm thì sao?”

“Sun!” Tôi hứ một tiếng lạnh tanh, “Kim Nguyệt Dạ và Lý Triết Vũ thân nhau như anh em, cậu ấy không đời nào làm chuyện đó!”

“Vì kho báu thì có thể lắm chứ!” Sun cười giảo hoạt, “Hựu Tuệ à, không chỉ có một mình tôi muốn có kho báu đâu.”

Câu nói của Sun khiến tôi bần thần cả người, không biết phải tiếp lời hắn thế nào. Kim Nguyệt Dạ vì khó báu mà hại chết Lý Triết