Bí mật tình yêu phố Angel

Bí mật tình yêu phố Angel

Tác giả: GirlneYa ( Quách Ni )

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212882

Bình chọn: 8.00/10/1288 lượt.

cô ấy

Nhưng lại sợ cô ấy khóc…

Hựu Tuệ, đừng khóc nhé!

CHƯƠNG 02

BỞ BIỂN HẠNH PHÚC CỦA CÔNG CHÚA VỎ ỐC

Địa điểm

Bến xe Milan

Tiệm mì ở thị trấn Star

Bờ biển

Của tiệm tạp hóa của Lãng Lãng

Nhân vật

Tô Hựu Tuệ : Nữ sinh lớp 11 trường cấp III Minh Đức

Bạch Tô Cơ: Nữ sinh lớp 11 trường cấp III Minh Đức

Khâu Hiểu Ảnh: Nữ sinh lớp 11 trường cấp III Minh Đức

Kim Nguyệt Dạ: Nam sinh lớp 11 trường cấp III Sùng Dương

Lăng Thần Huyền: Nam sinh lớp 11 trường cấp III Sùng Dương

Lãng Lãng: Chủ tiệm tạp hóa

One

Buổi sáng ngày cuối tuần, tôi nằm cuộn tròn trong chăn, khẽ liếc nhìn về phía cửa sổ. Cửa sổ phủ đầy sương nên nhìn mờ mờ, chẳngc ó chút động tĩnh nào hết.

KND giận tôi thật sao? Hình như tôi làm hắn thất vọng lắm….

Từ tối hôm qua đến tận hôm nay, tôi gọi điện cho hắn liên tục àm hắn chẳng thèm trả lời. tôi phải làm gì bây giờ?

Tôi vò đầu bức tai nhìn cái điện thoại di động trong tay, cả người đờ đẫn.

Reng reng reng! Reng reng reng!

Tay tôi tự nhiên rung lên. Tôi giật mình, suýt thì quăng luôn cái di động. Tôi nhìn thấy màn hình hiện lên biểu tượng con khỉ màu cam mặc váy lá, cong mông múa.(pótay pà này nun)

Là KND! Tôi ấn vội nút nghe

“Bé HT! là tôi đây…! Tôi đang ở bến xe Milan,tôi….”

Cạch! Tít tít tít!

KND chưa kịp nói hết câu thì điện thoại không hiểu sao bị ngắt giữa chừng.

Tim tôi như từ từ bị bóp nghẹt lại. Tôi…tôi làm sao thế này?

Ban nãy trong điện thoại, giọng của KND có vẻ rất gấp gáp…rồi đột nhiên ngắt điện thoại giữa chừng…

Lẽ nào…. Hắn xảy ra chuyện gì chăng?

Tôi ngồi bật dậy khỏi giường, khoác vội áo vào, chạy như bay ra khỏi nhà.

Hộc hộc hộc

Đường xa nên tôi phải chạy mỏi rã cả 2 chân. không ngờ chỉ mất có hai mươi phút, tôi đã đến bến xe Milan.

Ôi! Chân của tôi….hai cái chân tôi vừa nhức vừa mỏi, mềm nhũn ra, tôi có cảm giác nó k còn là chân của tôi nữa rồi…

Tôi g8áng gượng khom lưng xuống, hai tay đặt lên đầu gối, đứng thở dốc.

Đúng lúc tôi định đứng thẳng người, chạy đi tìm KND thì cánh tay của ai đó đập bốp vào vai tôi. Tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, tôi quay đầu lại nhìn.

Một khuôn mặt cười tươi rồi lóe sáng trước mặt tôi.

“Bé HT đến nhanh ghê nhỉ!”

“KND? Cậu… cậu k việc gì chứ?”tôi ngó khắp 1 lượt người KND, thấy hắn khỏe như vâm đưng lù lù trước mặt tôi.

“Ủa? tôi có chuyện gì cơ?” KND ngẩn người nhìn tôi.

“thế sao khi gọi điện… cậu tự dưng ngắt máy…” tôi do dự 1 lát, sau đó nhìn hắn với ánh mắt ngờ vực.

“Hơ hơ hơ hơ… đó là vì điện thoại của tôi hết pin đấy chứ!” KND rút di động ra hươ đi hươ lại trước mặt tôi, muốn để tôi nhìn thấy cái màn hình đen thui.

Sao có thể thế được chứ? Báo hại tôi lo cho hắn gần chết! tôi tức muốn nổ đom đóm mắt đến nơi, giơ tay lên xem giờ. Bây giờ mới có 7h sáng.

“Bé HT…lo cho tôi đến thấ cơ à?” thấy tôi thở hổn hển như sắp ngỏm tới nơi. KND dí sát đầu hắn về phía tôi, đã thế còn chớp chớp tỏ vẻ ngây thơ.

“Ai…ai thèm lo cho cậu hả? đồ lừa đảo!” tôi điên tiết, nghiến răng ken két. Nhưng khổ nổi bị hắn nói trúnnt tim đen, nên thành ra lại lắp bắp.” Tô…toi k có thời gian ở đây lằng nhằng với cậu,tôi về ngủ tiếp đây!Hứ!”

“Hơ hơ hơ, bé HT dỗi kinh quá! Cảm ơn bé đã quan tâm đến tôi, tôi phải làm cái gì đó để báo đáp chứ!” KND chỉ tay về phái trước.

Brừm brừm brừm!

1 chiếc xe buýt đi đến rồi dừng lại ở chỗ chúng tôi.

“Lên xe thôi!” KND chẳng thèm đếm xỉa xem tôi có đồng ý hay k, cứ thế lôi tôi xềnh xệch lên xe.

Two

tôi ngồi ra cạnh cửa sổ, cả đầu ong ong.

Thằng cha này k biết định bày trò gì nữa đây? Mới sớm tinh mơ, k biết hắn định kéo tôi đi đâu đây? Tối qua hắn giận tôi lắm cơ mà, tại sao hôm nay lại như biến thành người hoàn toàn khác, không còn nhớ tí gì chuyện hôm qua nữa….

“có khát k? tôi đem theo nước uống nè, bé thích uống nước hoa quả hay trà xanh?” KND ngồi bên cạnh, giơ 2 lon nước lắc lắc trước mặt tôi.

Tôi khẽ liếm đôi môi khô cứng của mình rồi lắc đầu.

“vậy …. Có đói k?” KND nói đoạn,thò tay vào trong balô lấy ra 1 gói thịt bò, “Đây là món thịt bò khô ướp mật ong! Ăn thử xem thế nào!”

Hắn hào hứng xé vỏ ra rồi đưa cho tôi.

“ Tôi… k muốn ăn…”

Có lẽ cả tối qua trằn trọc k ngủ được, sáng nay lại chạy bộ cả quảng đường dài nên lúc này tôi thấy mệt mỏi, bải hoải vô cùng.

Tôi bơ tên KND đi, quay đầu nhìn cảnh vật qua cửa sổ, cả người lắc lư theo chiếc xe buýt.

K biết bao lâu sau, tôi dưa đầu vào cửa kính, bắt đầu ngủ thiếp đi…

Ưm…giường ở nhà dễ chịu… ấm áp hơn bao nhiêu….

Tôi mơ mơ màng màng mở ti hí mắt. Hơ, cái gối của tôi sao lại biến thành hình thù kì quái thế này? Tôi từ từ ngước đầu nhìn…

Khuôn mặt rạng ngời, đường nét chiếc cằm thanh mảnh, chiếc mũi thanh tú, hàng lông mày hình cánh cung, còn cả…. đôi mắt đẹp hút hồn!

Ơ! Lạ thật!

Là KND?

Tôi vội bật dậy.

Bốp!

Tiếng va đập vang lên. Đầu tôi va luôn vào cửa kính xe ở bên cạnh.

“Ái! Đau quá!” tôi đau đến nghiến răng lợi, tay ôm đầu, nước mắt trào cả ra.

Tôi lấm lét nhìn KND ngồi bên cạnh. Hic, ban nãy tôi tựa đầu vào vai hắn, ngủ say như chết. Ôi, không biết tôi ngủ được bao lâu rồi nhỉ?

“k sao chứ?có đau lắm k?” KND sốt


Lamborghini Huracán LP 610-4 t