Bí mật tình yêu phố Angel

Bí mật tình yêu phố Angel

Tác giả: GirlneYa ( Quách Ni )

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3213250

Bình chọn: 8.5.00/10/1325 lượt.

lên. Tôi vẫn nhẹ nhàng dùng khăn xoa vết thương cho cậu ấy. Dạ dần dần bình tĩnh lại.

“Đau lắm phải không?” tôi nhè nhẹ xoa vết bầm. Có lẽ nỗi đau không phải từ vết thương mà từ con tim cậu ấy…

“Kim Nguyệt Dạ, cậu nói gì đi chứ! Cậu có biết tôi lo lắng cho cậu thế nào không? Tôi…”

Tôi bỗng thấy ánh mắt Kim Nguyệt Dạ lấp lánh,giống nhưnhư ánh sáng phát ra từ những con đom đóm, giống cả những vì sao trên bầu trời đêm.

Kim Nguyệt Dạ… Dù chuyện gì xảy ra chăng nữa, xin cậu đừng im lặng mãi thế… Cậu nói đi, kể cả cậu giễu cợt tôi là con heo ngốc xít cũng được, cậu mỉa mai tôi là con nhỏ ngốc ngếch không biết tự lượng sức cũng được…

Bầu không khí trầm lặng… Chỉ có những cơn gió mát lạnh thổi qua 2 chúng tôi.

“Hựu Tuệ, tôi thật sự rất mệt mỏi!”

“Á… Có phải vì tôi nặng quá không?” Không thấy hắn gọi mình là “bé Hựu Tuệ” nữa, lòng tôi chợt thấy nao nao, ngượng ngùng.

“Đầu óc cô đơn giản quá…”Kim Nguyệt Dạ mỉm cười, thở dài.

“Đâu có!” tôi bực mình.

“Cho dù tôi có cố gắng để níu giữ những thứ bên mình…nhưng cuối cùng nó cũng sẽ biến mất… Như thế thà rằng chẳng có gì lại tốt hơn.” Kim Nguyệt Dạ vẫn nói điều mơ hồ, xa xăm.

“Không phải vậy, chỉ cần cố gắng hết sức là có thể…”

“…”Kim Nguyệt Dạ lại nín thinh.

“Kim Nguyệt Dạ, cậu…”

“Bố mẹ cũng thế, nhà cửa cũng thế, mọi thứ đều như thế hết… Hựu Tuệ, cô không hiểu được đâu…”

Trong mắt Kim Nguyệt Dạ, hình như trên đời này không còn thứ gì tồn tại,”Nếu tôi không quan tâm đến nó, thì khi mất nó đi sẽ k cảm thấy tiếc nuối.”

“Cậu!”cái tên đứng trước mặt tôi đang lẩm bẩm triết lí sống bất cần đời như 1 kẻ tự “hành xác”. Đây mà là Kim Nguyệt Dạ kiêu hãnh luôn khinh khỉnh di tôi dưới đế giày sao?

Không biết tại sao, tôi thấy bức bối, khó chịu vô cùng… Sao Kim Nguyệt dạ lại nói như thế? Hắn k muốn quan tâm đến chuyện gì hết? Nếu thế chẳng nhẽ trên đời này không có gì là đáng trân trọng ư? Thế còn tôi thì sao?

Tôi điên tiết, lấy chân đá mạnh vào chân Kim Nguyệt Dạ.

“Kim Nguyệt Dạ! Cậu là đồ ích kỷ, nhu nhược!”

“Oái, Tô Hựu Tuệ, sao tự dưng cô lại đá tôi? Tôi tưởng chân cô bị thương cơ mà?”Kim Nguyệt Dạ bị tôi đá một cái đau điếng vội tròn mắt ngạc nhiên nhìn tôi.

“Sao cậu lại nói kiểu như mình không quan tâm đến bất cứ chuyện gì hả? Cậu có biết người khác làm bao nhiêu việc vì cậu không hả? Hiểu Ảnh, Tô Cơ, Lăng Thần Huyền còn cả Lý Triết Vũ nữa… Bọn tôi đều lo cho cậu, quan tâm tới cậu. Lý Triết Vũ vì muốn chuộc căn biệt thự cho cậu mà phải lấy tiền từ nhà cậu ấy. Còn cậu? Bây giờ cậu nói không quan tâm đến bất cứ cái gì. Được rồi, tôi sẽ chờ xem có phải cái gì cậu cũng không thèm để ý, quan tâm đến k?…”

Không biết lấy dũng khí từ đâu ra, tôi đột nhiên ngồi thụp xuống, từ từ ghé sát mặt về phía Kim Nguyệt Dạ…

Thịch…Thịch…Thịch…Thịch…

Sao…sao thế nhỉ? Tôi…tôi đag để môi mình chạm vào môi hắn. Tôi “mi” gắn! Tôi…tôi…tôi đang làm gì vậy?

Một cơn gió nhẹ thổi qua… mùi hoa oải hương hòa quyện với mùi hương bạc hà thoang thảng khiến cho đầu óc tôi trở nên choáng váng

Tôi… tôi thật sự đã mi Kim Nguyệt Dạ

Nhưng tôi không ngần ngại, nhìn vào đôi mắt u sầu của hắn, bờ lưng cô đơn khiến tôi chỉ nghĩ đến việc muốn ôm hắn thật chặt

Kim Nguyệt Dạ cậu có biết k. Tôi…

gương mặt Kim Nguyệt Dạ đỏ lựng biểu lộ sự chưa hết ngạc nhiên

Tôi cũng cảm thấy mặt mình như đang bừng cháy

Đột nhiên Kim Nguyệt Dạ ngẩng đầu lên

_ Vũ, cậu định đứng nhìn đến bao giờ?

_ Cậu… cậu nói gì ?!

Lý Triết Vũ?! tôi quay người lại

Quả thực là Lý Triết Vũ, cậu ấy đứng ngay sau lưng tôi

“Lý Triết Vũ” Tôi kinh ngạc nhìn ra giữa cánh đồng hoa oải hương là gương mặt Lý Triết Vũ đang mỉm cười, nhưng đôi mắt cậu ấy lộ ra nhiều cảm xúc phức tạp.

_ Dạ, cậu không sao thì tốt rồi. Lý Triết Vũ mỉm cười rồi gật đầu,” Vậy… tôi đi trước”

_ Khoan đã, Vũ. Lý Triết Vũ định quay người đi thì bị Kim Nguyệt Dạ gọi dật lại

_ …. Lý Triết Vũ quay lại về phía chúng tôi, đứng trong im lặng, tôi không thể thấy được vẻ mặt của cậu ấy

_Vũ.. cậu định trốn tránh đến khi nào? cậu định tự dối bản thân? dối tôi hay định dối Tô Hựu Tuệ. TRên lầu vọng tinh có tên cậu và Tuệ, đó là do cậu viết đúng không?

“….”

Kim NGuyệt Dạ đang nói cái gì vậy? tôi thất thần nhìn Kim Nguyệt Dạ nhưng lại muốn tránh mặt hắn

Về cái thẻ PK màu đỏ, Hự Tuệ hoàn toàn không biết được ý nghĩa của nó, nhưng cậu lại biết rõ tất cả….. Từ khi cậu quyết định nhận nó tại sao cậu không dám đối mặt với tình cảm của chính mình?!

Trên lầu vọng tinh có tên của Kim Nguyệt Dạ… trước đó Lý Triết Vũ còn viết tên cậu ấy với tên tôi. HÓa ra đó không pải là lời nguyền để tôi gặp xui xẻo như Kim Nguyệt Dạ đã nói. Còn cái thẻ PK màu đỏ nó không pải để hối lỗi, thảo nào mà khi tôi đưa nó cho Vũ ai cũng ngạc nhiên.

Hóa ra chỉ có mình tôi không biết sự thật…. bỗng nhiê tôi thâý sợ điều KIm Nguyệt Dạ sắp nói.

_ Đủ rồi… Dạ.. đừng nói nữa. LÝ triết vũ nói

_ Không, Hựu Tuệ, dù cô có biết hay không… Kim Nguyệt Dạ mỉm cười với tôi. Tôi vẫn phải nói cho cô nghe. Tường nguyền độc trên lầu vọng tinh là do tôi bịa ra. Đó là tường “ngỏ lời” nổi tiếng của trường Sùng Dư


Ring ring