
Bí mật tình yêu phố Angel
Tác giả: GirlneYa ( Quách Ni )
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 3211615
Bình chọn: 9.00/10/1161 lượt.
gì buốn chan
Mà nỡ đói xử với con như thế!
ONE
“Tô Hựu Tuệ, xin bạn phát biểu cam tưởng của mình về cuộc thi thể thao toàn năng lần này!
“Vâng!!” Trước mặt tôi là cái micro đen sì, tôi nở nụ cười hình bán nguyệt đẹp mê hồn như thiên sứ giáng trần, “Cuộc thi lần này đã giúp tôi hiểu ra rằng kiên trì là yếu tố quan trọng nhất để giành thắng lợi, đây cũng là tôn chỉ từ trước đến nay của trường Minh Đức…”
Hu hu hu hu… Tôi cố kìm lại cái ngáp lần thứ N đang ứ lên cổ họng, chảy cả nước mắt ra! Hu hu hu…. Hôm nay mới sáng bảnh mắt ra tôi đã phải vác đôi mắt thâm quần như mắt gấu trúc đến đài truyền hình thành phố trả lời phỏng vấn, buồn ngủ quá! Tất cả đều tại thằng cha Kim Nguyệt Dạ hẹp hòi đó, chỉ vông nhận được lời xin lỗi của tôi mà hắn bỏ đi đàn đúm nơi khác, báo hại tôi trằn trọc cả đêm, con cả Lý Triết Vũ nữa… Ôi, lòng dạ con trai chẳng khác gì mò kim đáy bể, tôi càng ngày càng không thể hiểu nổi trong đầu họ đang nghĩ cái gì nữa
“Hiệu trưởng Bạch Ngưng, xin cô phát biểu một cht1 ca3mm tưởng về chiến thắng lần này của trường Minh Đức!”
“Thực ra, thắng thia không pải quan trọng nhất…”
Hơ hơ, cô Bạch nói đúng, chẳng quan trọng chút nào… Cho nên hai ngày nay trường Minh Đức mới vui như trẩy hội, ăn mừng lần đầu tiên giành chiến thắng oanh liệt tại cuộc thi thể thao toan năng trong năm năm gần đây. Trưa hôm nào cứ đến đúng giờ là loa phát thanh trường lại phát đi phát lại bài hát “Ngày đẹp trời” mà không biết chán: Hôm nay là một ngày đẹp trời, muốn gì được nấy.
“Điều quan trọng nhất là học sinh trường Minh Đức đã lĩnh hội được phương châm ‘Phấn đấu hết mình, làm người trung thực’ của trường, thế nên trong cuộc thi vùa rồi mới có thể…” Hiệu trưởng Bạch Ngưng đứng ở cổng trường Minh Đức phát biểu một cách hùng hồn.
Hiếm lần nào trường tôi mới có dịp đè bẹp trường Sùng Dương thế này, cho nên phải nói cho bõ tức chứ, nếu không thì tại sao sắp xếp phỏng vấn ở ngay cổng trường Minh Đức? Rõ ràng là muốn ra oai với trường Sùng Dương đây mà
“Tùng tùng cắc cắc…”
“Chúng tôi…”
“Tùng tùng cắc cắc, tùng tùng cắc cắc…”
“Sẽ tiếp tục… quán triệt…”
Tiếng trống mỗi lúc một lớn khiến hiệu trưởng Bạch phải lên giọng nói to hơn, mặt cô cũng dần tối sầm lại.
Toi tò mò ngó sang trường Sùng Dương phía đối diện. Lạ thật! Chưa đến giai đoạn tuyển sinh, cũng không phải lúc có kết quả thi, sao bên họ lại ăn mừng ầm ĩ thế kia.
Tôi nhìn thấy một người chạy hùng h5c đến bên cô phóng viên đài truyền hình Milan để thầm thì to nhỏ chuyện gì đó, cô phóng viên liền mỉm cười quay ra nói với hiệu trưởng Bạch: “Được rồi ạ, cảm ơn cô Bạch đã tham gia trả lòi phỏng vấn của đài chúng tôi, hi lần sau lại được hân hạnh phỏng vấn cô.”
Nói xongn cô ta bèn nhanh chóng thu dọn đồ đạc, còn người quay phim thì vội vác cái máy quay nặng mấy chục cân hạy vù sang cổng trường Sùng Dương. Đúng là chuyên nghiệp thật…
“Tô Hựu Tuệ,, chúng ta qua đó xem thế nào…’
“Nhưng thưa cô, em không thể…”
“Có cô ở đây, em lo gì chứ?” Cô Bạch không hề tức giận mà trái lại còn cười tươi, tôi thấy rợn cả người, lập tức nghe lời đi theo. Tô Cơ và Hiểu Ảnh cũng hớn hở ra mặt theo voi ăn bã mía, hai con nhỏ này rõ là…
Vừa bước sân trường Sùng Dương, chúng tôi đã thấy cả sân trường vô cùng tưng bừng, náo nhiệt, hoàn toàn khác hẳn với ngày thường, tại lối đi chính ở cổng trường cắm rất nhiều lá cờ đủ màu sắc, tôi bỗng có linh cảm chẳng lành, chỗ chính diện của khu giảng đường có hai dòng chữ đỏ được treo cao vút:
Nhiệt liệt chào đón bạn Annaa đến trường Sùng Dương học!
Toàn thể giáo viên và học sinh trường Sùng Dương cùng hoan nghênh bạn đến
Anna? Cái tên quen quen, hình như tôi đã nghe đâu đó rồi. Học sinh trường Sùng Dương mặt mày rạng rỡ tụ tập lại thành từng tốp, bàn luận sôi nôi:
“Nghe nói Anna cũng là một trong những học sinh đạt điểm tuyệt đối năm ngoái, còn được tuyên thẳng vào ột trường đại học nào đó nữa cơ!”
“Đúng rồi, hình như là vì chuyên nhà nên mới đến thành phố Milan học, hiệu trưởng đích than đến tận nhà mời cô mà?”
“Ôi, nếu thế thì trường Sùng Dương chúng ta chẳng phải là đã có hai tài năng xuất sắc sao? Trường Minh Đức chỉ có mỗi ình con nhỏ Tô Hựu Tuệ, xem ra lần này bên đó thua đẹp rồi, ha ha!”
Anna? A! Tôi nhớ ra rồi, đó chính là nữ sinh tài năng khiến hiệu trưởng Bạch Ngưng “năm lần bảy lượt” lặn lội đến tận nhà mời, nghe nói sau vụ thất bại lần trước, cô Bạch vẫn không chịu bỏ cuộc, ột mình đến nhà cô ta thêm hai lần nữa, nhưng người giúp việc đều bảo cô ta không có nhà. Vì thế bà bạn Tô Cơ hết sức bất bình, nói cô Bạch “trọng tài khinh nữ”. Lẽ nào kiên trì mời hết lần đến lần khác mà cô ta lại chọn trường Sùng Dương? Tôi nhìn cô Bạch mặt mày tái xanh đứng bên cạnh.
“Mau lên, hiệu trưởng Thôi đang tiếp đón nữ inh tài năng đó đấy!”
”Còn có cả Tạm Đại Thiên Vương nữa, ai cũng đến đông đủ ca, cô nàng Anna này đáng nể thật!”
Khi đi đến ổng trường Sùng Dương, tôi càng rao bước nhanh hơn nữa. Tôi muốn xem xm cái on nho được mệnh danh là thiếu nữ tài năng, nổi tiếng ngang ngửa tôi, có “nguy cô” là cho trường Minh Đức phải đóng cổng này mặt