Old school Easter eggs.
Bí mật phù thủy

Bí mật phù thủy

Tác giả: xbebee

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324930

Bình chọn: 8.00/10/493 lượt.

m lại còn bị hắt hơi liên tục.

Tất cả đã sẵn sàng, nó bước ra ngoài.

Thế nhưng, nó thật không ngờ, hắn đã đoán trước được chuyện này nên giăng kết giới khắp phòng, khiến nó không ra ngoài được.

Nó thực sự khó chịu, thất vọng tràn trề, ngồi bệt xuống trước cửa. Nó chống cằm, nghĩ cách thoát ra được kết giới này. Nó đã thử vài phéo thuật phá bỏ kết giới nhưng đều thất bại, nó cảm thấy thật bất lực, liên tục thở dài.

Bên trong lớp áo choàng của nó, bé Pi chui đầu ra, nhìn chằm chằm vào mặt nó. Thấy bé Pi, nó nhẹ mỉm cười, vuốt ve cái đầu nhỏ mềm mại, nó than thở:

– Bé Pi ơi, làm sao mới ra khỏi kết giới này được đây?

Cọ cái đầu nhỏ vào má nó khiến nó không nhìn được mà bật cười, bé Pi lên, hóa thành một chú chim vừa đủ lớn để chở nó và chui lọt qua cánh cửa.

Nó hơi bất ngờ, biết bé Pi đang cố giúp nó, vuốt bộ lông mềm, nó nhẹ nhàng nói:

– Cảm ơn em. Nhưng ở đây giăng kết giới, không bay ra được đâu.

Hiểu được những lời nó nói, bé Pi vỗ cánh, bay ra ngoài.

Nó há hốc nhìn sự việc đang diễn ra, đưa tay sờ ra ngoài cửa, nó càng bất ngờ hơn. Kết giới của hắn vẫn còn nguyên ở đó, thế mà bé Pi của nó lại không tốn chút công sức, bay ra ngoài như không có gì.

Rồi, bé Pi lại lượn vào trong, ngoái đầu, ý bảo nó leo lên. Nó vui mừng, nhẹ nhàng leo lên. Bé Pi đã đưa nó ra ngoài thuận lợi.

Bay ra kí túc xá, nó hiệu cho bé Pi hạ cánh, đặt nó xuống. Nó sợ nếu cứ bay như vậy sẽ sớm bị hắn và anh phát hiện.

Dùng phép thuật tạo ra luồng ánh sáng nhỏ ở đầu ngón tay, nó chậm rãi tiến về phía cổng trường.

Những ngày tuyết rơi đã lạnh, nay đêm xuống lại càng lạnh hơn. Bé Pi vùi mình trong lớp áo choàng của nó thật ấm áp, còn nó, đổi lúc khẽ run lên vì lạnh. Thế nhưng, nó quyết không bỏ cuộc, nó nhất định phải điều tra vụ việc này.

Nó chọn một cành cây nằm gần cổng, chạy lại rồi leo lên, ngồi đợi ở đó.

Hiện tại, cả anh, hắn và Kai đều không có ở đây. Có lẽ họ đang đi vòng sang những chỗ khác để kiểm tra.

Càng về khuya, trời càng lạnh, ngồi trên cành cây, nó không khỏi run lên.

Giờ này chắc khoảng 12 giờ đêm, nó ngáp nhẹ, có chút buồn ngủ. Lắc lắc đầu vài cái, nó cố giữ cho mình thật tỉnh táo, mở to mắt nhìn về phía cổng xem xét tình hình.

Mọi thứ vẫn rất ổn, không có chuyện gì xảy ra.

Đột nhiên, nó nghe thấy tiếng bước chân.

Tiếng bước chân mỗi lúc một gần. Là Ren, Yun hay Kai?

Nó sợ bị phát hiện, khẽ nhìn sang nơi phát ra tiếng bước chân.

Nó há hốc, cảm thấy thật bất ngờ.

Người đang tới gần đây là Saphia và Gin. Không phải hai người họ cũng như nó, đều bị cấm không được ra ngoài hay sao? Chẳng lẽ, họ cũng giống nó, không cam tâm bị bắt ở lại kí túc xá nên lẻn ra đây???

Không suy nghĩ nhiều nữa, nó toang nhảy xuống khỏi cành cây, chạy đến chỗ Saphia và Gin thì chuyện đang diễn ra khiến nó đã ngạc nhiên nay còn ngạc nhiên hơn nữa.

===ENDCHAP21===

CHAP 22: GIẢI MÃ RẮC RỐI – CUỘC CHIẾN BẢO VỆ WITCHARD (1)

CHAP 22: GIẢI MÃ RẮC RỐI – CUỘC CHIẾN BẢO VỆ WITCHARD (1)

Nó mở mắt thật to khi chứng kiến sự việc đang diễn ra. Hai người Saphia và Gin dừng lại ngay trước cổng Witchard, không bước thêm gì nhưng trước mặt họ là một làn nước dâng lên cao qua khỏi đầu. Làn nước như đang muốn cuốn lây hai người họ.

Vội vàng nhảy xuống, nó hét lên:

– Saphia, Gin, chạy mau.

Nhưng đến lúc này, nó mới phát hiện ra. Saphia và Gin, trong ánh mắt của họ, dường như vô hồn. Nó tiếp tục cố gắng hét thật to, nhưng họ vẫn đứng yên ở đó, không có chút dấu hiệu gì là di chuyển cũng không hề có biểu hiện sợ hãi.

Nó cố gắng chạy nhanh hết sức có thể, vội vàng ra lệnh cho bé Pi:

– Bé Pi, em mau cứu họ.

Nhận được mệnh lệnh, bé Pi lập tức biến lớn lên, lao thật nhanh về phía Saphia và Gin, kéo họ ra xa khỏi làn nước.

Nước đổ ập xuống mặt đất, cuốn đi tất cả mọi thứ ở trong phạm vi của dòng nước. Nó thở phào, may mà bé Pi đã cứu họ kịp thời.

Nhiệm vụ hoàn thành, bé Pi trở lại như cũ, chui vào áo nó. Nó chạy vội đến chỗ Saphia và Gin đang ngã dưới đất, vừa lay mạnh vừa gọi lớn:

– Saphia. Gin. Tỉnh dậy mau. Saphia. Gin.

Trong phút chốc, tiếng gọi của nó như đưa cả hai về thức tại. Họ đã thức tỉnh.

Ngơ ngác nhìn nó, rồi lại ngơ ngác nhìn nhau, cả hai thật không biết đang có chuyện gì. Saphia đưa ánh mắt không hay biết gì nhìn nó:

– Ryu. Sao cậu ở đây.

Rồi nhìn xung quanh, Saphia còn ngạc nhiên hơn nữa:

– Sao… Sao chúng ta… lại ở ngoài này. Rõ ràng, tớ đã đi ngủ rồi mà.

Gin cũng hệt như Saphia, hoàn toàn ngơ ngác. Nó giải thích:

– Tớ cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Nhưng vừa rồi, hai cậu như người mất hồn, suýt chút nữa là bị một dòng nước kì lạ cuốn đi mất rồi.

Cả hai hết sức kinh ngạc. Gin đột nhiên lắp bắp, chỉ tay về phía cánh cổng:

– Các… các cậu. Mau… mau… nhìn kìa.

Cả nó và Saphia đều nhìn theo hướng ngón tay của Gin. Tất cả đều hoảng sợ:

– Chạy mau.

Saphia hét lên. Cả ba lập tức đứng dậy bỏ chạy.

Thứ mà ba đứa nó vừa nhìn thấy là một sinh vật kì lạ, cả cơ thể bao bọc bởi nước. Ngay sau nó là những sóng nước cao như một tòa nhà, chắc chắn chỉ cần bị cuốn vào thì không thể thoát được.

Từng đợt sóng đ