
i Lương Ngôn không được ngủ ngon giấc, chu cái miệng nhỏ nhắn trách chị không có nhân tính, bắt cô cùng nhau quét dọn phòng, có lẽ, công việc lao động cũng là phương pháp trút hết buồn bực tốt nhất.
Một ngày, tâm tình buồn bực giống như bui bậm bị tiêu diệt hết rồi, thật tốt.
Từ xưa đến nay, có người vui thì cũng có người buồn.
Trong quán rượu, ca sĩ có giọng hát thật buồn, mang theo cô đơn lạnh lẽo ở sâu trong lòng tất cả mọi người trong quán rượu bay đi, dĩ nhiên, trong những người này bao gồm cả Trình Mạc Nhiễm.
Anh hiện tại có chút chán ghét mà vứt bỏ bản thân mình, không biết tại sao, anh luôn bị lời nói của cô làm tổn thương, có thể làm bạn bè, khác thì không được, tại sao? Tại sao lại không cho anh một cơ hội, cũng bởi vì lần đó anh hoang đường nên không có cơ hội sao?
Cô yêu Vệ Nam sao? Nhưng tại sao lúc anh hôn cô, anh có thể cảm giác được cô cũng có cảm giác đối với anh, liên tiếp trong lòng chất chứa nghi vấn, Trình Mạc Nhiễm bây giờ buồn bực đến nổ tung!
Lúc này Vệ Nam tìm được Trình Mạc Nhiễm, anh đang ngẩn người nhìn trên sân khấu nữ ca sĩ có giọng hát buồn, Vệ Nam đi tới, ngồi bên cạnh anh.
Tiếng vỗ tay vang lên, người pha rượu liền lấy cho anh một ly rượu mà anh thường uống.
“Nếu như cậu thích Lương Ngân thì hãy theo đuổi cô ấy, mình không xem cô ấy giống như đồ vật nhường cho cậu!” Vệ Nam từ đầu đến cuối nhìn Trình Mạc Nhiễm nói.
“Vậy còn cậu? Bây giờ cậu phải làm sao?” Trình Mạc Nhiễm còn chưa biết chuyện hai người đã chia tay.
“Bọn mình? Bọn mình đã chia tay rồi!” Vệ Nam cho anh biết.
“Chia tay?” Trình Mạc Nhiễm nhướng mày, đem vẻ mặt hung hãn trên thương trường biểu lộ vô cùng nhuần nhuyễn.
“Cậu không cần nhìn mình như vậy, đêm hôm đó, bọn mình đã nói hết rồi! Mình… yêu Ngôn Ngôn!” Vệ Nam vẫn không giấu giếm anh, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, còn có chuyện gì không thể nói đây?
“Khốn kiếp!” Trình Mạc Nhiễm nói tục.
“Con mẹ nó cậu còn muốn chấm mút hai chị em!”
“Mình không có ý này, mình cũng không có đụng ai, thậm chí ngay cả Ngân Ngân cũng chưa từng hôn qua.” Vệ Nam biết bây giờ anh nói những điều này có thể thay đổi nhiều thứ.
“Cậu nói là sự thật? Không có gạt mình chứ?” Trình Mạc Nhiễm không thể tin được.
“Dĩ nhiên, Ngân Ngân cũng không phải là thích mình, nếu không cũng không bình tĩnh như vậy cùng mình chia tay!” Vệ Nam đáp.
“Mẹ kiếp! Cám ơn, mình sẽ cố gắng! Rượu này cậu trả tiền đi!” Nói xong, Trình Mạc Nhiễm tinh thần tĩnh táo, cầm áo khoác trên ghế muốn đi ra ngoài.
“Cậu đi đâu vậy?” Vệ Nam biết Trình Mạc Nhiễm vui vẻ.
“Về nhà ngủ một giấc, sau đó theo đuổi con gái!” Trình Mạc Nhiễm trong giọng nói cũng cực kỳ vui vẻ.
Vệ Nam cũng lắc đầu một cái, bất đắc dĩ cười, cầm ly rượu uống một hớp.
Chương 36: Cấp Cứu Nguy Hiểm
Mấy ngày nay Lương Ngân cùng Lương Ngôn đều bận rộn,buổi tối dường như đều ngủ rất say, như vậy Lương Ngân cũng rất ít có thời gian suy nghĩ lung tung nữa.
Mấy ngày này cùng cô cô dọn dẹp và mua sắm đồ tết, Lương Ngân cảm thấy luôn vui vẻ ấm áp, còn Lương Ngôn thì liên tục phàn nàn.
Lương Ngân rất ít băn khoăn cảm nhận của Lương Ngôn, từ trước đến giờ Lương Ngôn tính tình luôn bướng bỉnh, giống như một đứa con trai vậy.
Lương Ngân lúc này đang trong phòng bếp giúp cô cô nấu cháo, Bởi vì Lương Tề Phong rất thích ăn cháo, Lương Ngân ở trong bếp học hỏi cô cô, Lương Ngôn thì ở trên ghế sô pha xem tivi và gởi tin nhắn, lúc này, đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên.
Cô vội vàng nhận, còn chưa xem là ai.
“Ai?” Lương Ngôn trong giọng nói có chút trẻ con, mềm mại, ngọt ngào, nhưng rất cẩn thận nghe, liền phát hiện có tiếng bé trai hào khí bên trong, cố chấp, rất êm tai. Đương nhiên bây giờ người này gọi điện thoại ở trong lổ tai, vẫn ngọt ngào đến trong lòng cô.
“Ngôn Ngôn!” Giọng nói của Vệ Nam trên thế gian này là dễ nghe nhất, nhưng anh bình thường cũng rất ít nói chuyện, cho nên, điểm này cũng là sức hấp dẫn được ẩn núp!
“Anh Vệ Nam!” Lương Ngôn vừa nghe là nhận ra ngay giọng nói của Vệ Nam.
“Ừ, em đang làm gì vậy?” Vệ Nam lúc này đang ngồi trên ghế làm việc, một tay cầm bút, một tay kia cầm điện thoại, khóe môi nhếch lên cười vì mới vừa rồi nghe giọng nói của Lương Ngôn.
“Em à, đang xem tivi! Chị cùng mẹ em ở trong bếp đấy, em đem điện thoại cho chị nghe nha!” Từ đầu đến cuối Lương Ngôn không biết Lương Ngân cùng Vệ Nam đã chia tay nhau.
“Không cần, em cùng anh nói chuyện một chút là được rồi, để cô ấy làm việc đi!” Vệ Nam vội vàng ngăn cản, hiện tại trong lòng anh có gánh nặng trầm trọng, xem ra cô gái nhỏ này cho rằng anh và Ngân Ngân là một đôi.
“À, được rồi , dù sao em cũng đang nhàm chán đây!”
Cứ như vậy, hai người nói chuyện trên trời dưới đất, nói chuyện phiếm từ đông sang tây.
Lương Ngân xoa xoa tay, liền về phòng của mình thoa kem dưỡng da tay, sau đó đi ra phòng bếp liền nhìn thấy trong phòng khách Lương Ngôn cuốn tấm thảm, cả thân mình bọc trong đó, lộ cái lông xù, cái đầu nhỏ rối bời nói chuyện điện thoại, Lương Ngân nhìn Lương Ngôn giống như một đứa trẻ liền cười rồi trở về phòng.
Điện thoại đặt ở đầu giường c