
ngọt ngào khiêu gợi, cô nói với nụ cưừi chậm rãi :
– Ăn tôi đi.
Giọng tiếng Pháp nũng nịu, gọi mời, nhưng anh đã quay mặt đi.
– Nếu cô cho phép, tôi đi chào mọi người.
Trong thời gian ấy, Hoàng Lan được ông Ring chuyển vào bếp những thứ mua ở chợ Buôn Mê. Niềm vui ước lại trái tim cô khi nhìn thấy trên bàn một bức thư, viết cho cô với nét chữ của bà Diễm Linh.
Cô hầu như không để ý đến lời Bảo lẩm bẩm nhận xét.
– Nếu cô nghĩ đến việc tranh chấp người mà tiểu thư Thái Diễm đang tán tỉnh thì sẽ có chuyện lôi thôi đấy.
Chương 4
Mồm huýt sáo một điệu nhạc bì đay không rõ ràng, Bảo đi vào bếp, chỉ có một mình bà Ring ở xuống bếp, hắn Hỏi :
Ông Ring đâu ?
– Ở chỗ ông cũ sai đi.
– Còn Hoàng Lan?
– Tồi không biết.
– Chỗ của người nấu bếp là ở bên bếp lò – Chỗ của mọi người do Chúa ban cho.
Bác người lai thản nhiên trước tiếng cười của Bảo Bác Quay lại nhìn Ngài Thành, người vừa đến một cách đờ đẫn, anh cũng hỏi như Bảo :
– Hoàng Lan đâu ?
Thái Diễm đột ngột ập vào và bảo anh :
– Đi với tôi đi. Tôi mướn bơi thuyền ở hồ Lớn.
– Tôi không thể theo nguyện vọng của cô, tôi còn phải đi đón ông Bộ trưỡng bộ kế hoạch đầu tư.
– Ông ta đến đây làm gì ?
– Chuyện ấy không phải là chuyện của tôi.
– Ông bà Sain Lưck sẽ biến cái biệt thự đẹp đẽ này làm một diễn đàn chính trị mất.
– Đó là việc làm của ông ấy mà:
Anh đưa tôi đi Đà Lạt với. Nếu cô muốn Vừa đi đến nhà xe, Thái Diễm vừa hỏi :
– Lấy xe của anh hãy lấy xe của tôi ?
– Tùy ý cô.
– Anh là hiện thân của sự thờ ơ.
Rồi cô khinh khỉnh nói tiếp :
– Chám chường à ? Một ngươi chán chường còn có thể cảm động được không ?
– Theo định nghĩa là không.
– Nếu tôi lấy xe của tôi đi, rồi tôi quành hụt một cái …
– Như một người theo phật giáo, ý nghĩ về cái chết luôn quen thuộc với tôi, cô đừng nên nói tới những vấn đề đó làm gì – Giũa lúc sức trẻ vẫn còn tràn đầy, đầy thắng lợi, anh không một chút giật mình vì luyến tiếc hay sao ?
– Có thể có, vì đó là thuộc tính của con người. Chúng ta đi thôi, không nói chuyện phiếm nữa, nếu không chiếc điện thoại của bố nuôi tôi sẽ bị bỏ bom, và vì sự rề rề của cô mà tôi lãnh đủ Thái Diễm cảm thấy khó chịu, bao giờ anh ta cũng gây cho nàng cái cảm giác ấy Từ Paris, nàng chạy sang đây, nghỉ lại ở cái biệt thự khỉ ho gò gáy, tiếp xúc với những nhà chính trị chán phèo cũng chỉ vì anh ta.
Chiếc BMW lăn bánh ra khỏi mà xe, trông rõ dáng dấp của Hoàng Lan đang đi vào nhà trong giây lát. Thái Diễm đổ tất cả bực dọc mà chàng gây ra cho nàng lên đầu cô bé.
– Tôi không ưa con bé kia, tôi thấy Mali thả lỏng nó ở nhá tôi, kẻ hầu người Hạ biết rõ họ không được thuê để ngắm trời, ngắm đất. Từ hôn đến đây, sáng nào tôi cũng phải cho đem lại trà xuống bếp vì pha tồi quá.
Chàng nói mà không để ý gì đến nàmg ngồi bên cạnh.
– Trong các bậc tiền bối của cô, chắc có những người buôn nô lệ gia đen.
– Trong các tiền bối của tôi à ? Anh có cái tánh hay xúc phạm người khác.
– Tôi không phải kề trưởng giả học làm sang.
– Nhưng anh nổi danh lừng lẫy.
– Nổi tiếng thế thôi.
– Dù sao anh đã thừa nhận rồl nhé.
– Năng khiếu là ân huệ trời cho cnẳng có gì để cho con người lấy làm kiêu hãnh.Tôi muốn lòng tự hào của mình giống tính dũng cảm bền bĩ của rnẹ tôi.
– Dù anh đồng ý hay không thì anh vẫn là một người cao sang.
– Thái Diễm, dù cô có thứ lỗi hay không cho suy nghĩ của tôi, tôi vẫn thấy nhãn hiệu Một người cao sang là ngu ngốc.
Trong trường hợp này, anh bạn ơi …
Phải cố gắng lắm, cô mới ghìm lại được những câu nói gay gắt. Cái đầu xinh đẹp bướng bỉnh của cô đã quyết định cô sẽ làm vợ của anh cho đến ngày hôm nay, cô luôn thực hiện được điều cô mong muốn. Mồ côi cha, được hưởng tử cha một tài sản rất lớn. Mẹ cô tái giá cách đây ba năm, cô được hưởng tự do tuyệt đối. Cô hứa với mình chàng đi đâu mình đi đấy, mình theo nàng từng bước, không mỏi mệt, dư chàng xa vời đến mấy, hay là muốn tỏ ra xa vời. Nếu ngày nào đó có một người đàn bà được gọi là vợ chàng thì người đó sẽ là mình, không thể là ai khác.
Nàng mỉm cười, tự hỏi mình :
Tại sao chàng có thể từ chối ta được. Một vị trí xã hội tốt trong xã hội Pháp, điều đó khiến tăng thêm phần long trọng cho chàng. Bản thân lại giàu có, trẻ trung và xinh đẹp nữa. Có biết bao người đàn ông quy lụy trước . Ta để chờ ta một cái gật đầu Rồi chàng sẽ tự hào về ta. Sẽ cưới ta, cái ta cần là thời gian ta gần gũi chàng.
Nàng đưa hai tay vuốt ra sau mái tóc dày đen nhánh như hạt huyền, trừ một lọn phai màu gần như trắng.
Chàng nhìn liếc sang nàng, thấy cử chỉ của nàng, chàng nhận xét một cách giễu cợt, Nếu tiểu thư một bên lông mày cũng nhạt màu đi như thế thì đẹp hơn nhiều.
Dù có khả năng làm những chuyện mà mọi người cho là động trời, nhưng Thái Diễm vẫn có thể hạ mình trước người khuất phục cô. Cô quay về chàng với một nét nhìn nô lệ, chàng cho xe đi rất nhanh mà không nói thêm một điều gì cả, cuối cùng cô, đành ngồi im lặng :
– Làm xong rồi à ? Hoàng Lan !
Trong lúc chiếc xe BMW đi, ở nhà, bà Ring hỏi Hoàng Lan. Nàng gật đầu :
– Xong, mọi thứ sẵn sàng rồi.
– Còn cái kia, cái bé tí ấy.