
thư bạo lực, khó ưa,
kiêu ngạo ?! Tệ hại hơn nữa là cô ta lại đã đem lòng yêu 1 gã khác chỉ bằng 1 góc của mình, thế mà vẫn cứ mơ mộng hão
huyền … ”
Bora tự nhủ: ” Anh ta mắc chứng gì vậy ?! “. Cô liền giằng tay ra rồi quát to:
” Anh bị làm sao đấy !? ”
Ki Yul dường như tỉnh ra 1 chút. Anh bình thản nói bằng giọng trầm trầm vô cảm:
” Tôi đang giải quyết tình trạng khó chịu giữa chúng ta. Chẳng phải đó là điều cô muốn hay sao !? ”
Bora mắt tròn mắt dẹt nhìn anh: ” Giải quyết kiểu gì thế này !? ”
Bất ngờ, Ki Yul thẳng tay xô mạnh Bora vào tường. Anh giữ chặt đôi vai cô trong 2 bàn tay của mình và nhìn thẳng vào cô:
” Tôi rất hối hận vì ngày đó đã kí hợp đồng với cô. Không, phải nói là hối hận vì đã theo mẹ tôi tới buổi xem mặt đó. Đáng lẽ
tôi không nên gặp cô mới phải … ”
Bora ngoảnh mặt đi:
” Bây giờ vẫn chưa muộn đâu ! ”
Ki Yul vẫn nhìn chằm chằm vào cô:
” Cô đáng lẽ không nên xuất hiện trong cuộc đời tôi. Cô đã làm xáo trộn mọi thứ tôi có. Cô khiến tôi phải đối diện với những
thứ cảm xúc kì lạ mỗi khi tôi nghe thấy tiếng cô, trông thấy bóng dáng cô, nghĩ về cô. Cô làm tôi không còn là chính mình
nữa … ”
Bora từ từ quay đầu lại.
” Cô có biết tôi thấy khó chịu thế nào khi phát hiện ra cô đã thầm yêu Seo Yoo Ha không ? Tại sao tôi phải quan tâm tới
chuyện tình cảm của 1 cô công chúa kiêu ngạo như cô chứ ?! Nếu không có cô thì tôi đã không gặp nhiều phiền toái như bây
giờ … ” Giọng Ki Yul như vỡ ra.
Anh gục đầu xuống, đôi tay đang giữ lấy vai cô dường như không còn sức lực.
Làm ơn ….
Những từ ngữ Ki Yul vừa nói trở nên lùng bùng trong tai Bora. Cô tự hỏi mình tại sao lại mất tỉnh táo thế này. Cô đang trông
đợi điều gì từ anh chứ …
2 bàn tay Ki Yul rời khỏi vai Bora nhưng không buông thõng xuống mà dần dần đi lên. Chúng ôm lấy khuôn mặt đang ngơ
ngác của cô thật nhẹ nhàng trước khi chủ nhân của đôi tay đó tiến sát tới gần cô.
” Tất cả chỉ vì tôi yêu em, Jin Bora ! ”
Lời thì thầm khe khẽ và những nụ hôn là điều duy nhất mà Bora cảm nhận rõ ràng nhất trong giờ phút này …
Làm ơn … cho khoảnh khắc này đừng biến mất !
Chương 26
Chapter 26
Bora chán nản rời khỏi căn nhà của người trông nhà của Ki Yul. Trên hòn đảo này chả còn nơi nào khác anh có thể tới. Tại
sao anh lại lảng tránh cô như thế chứ ?
flashback ….
Ki Yul buông tay khỏi Bora. Anh khẽ nói:
” Có lẽ giữa chúng ta không nên tồn tại mối quan hệ này ! ”
… end flashback.
Và anh lặng lẽ đi ra khỏi nhà. Trước khi Bora kịp phản ứng lại.
Ki Yul đã đi đâu ? Tại sao anh lại né tránh ? Chẳng lẽ đối với anh, tình yêu dành cho cô lại là 1 thứ trái cấm sao ? Chẳng lẽ
anh không cần 1 câu trả lời từ phía cô sao ?
Cô phải tìm ra anh. Phải cho anh thấy mọi suy nghĩ, tình cảm của cô dành cho anh. Muốn anh nghe thấy câu trả lời của cô
…
Đang miên man suy nghĩ thì Bora khựng lại. 1 nhóm người từ đâu xuất hiện đứng chắn ngay trước mặt cô. 1 người trong số
đó lên tiếng:
” Cô Bora, xin mời cô theo chúng tôi trở về, theo lệnh của bà chủ tịch. Mong cô có thái độ hợp tác ! ”
Bora lạnh lùng đáp:
” Các người đang đe dọa tôi sao !? Còn không mau tránh ra ! ”
Người đó bình thản nói:
” Chủ tịch yêu cầu cô trở về trong ngày hôm nay. Và bà chuyển lời cho cô rằng nếu cô không làm theo lời bà thì cô không
còn là con gái bà nữa ! ”
Bora vội giấu sự sửng sốt trong mắt mình trước mặt đám người đó. Bà mẹ cô quyết làm căng rồi !
Bora nuốt khan rồi nói:
” Tôi sẽ cùng các người trở về. Trong hôm nay là được chứ gì ! Chịu khó chờ tôi đến trước khi mặt trời lặn ! ”
Những người đó trao đổi với nhau cái nhìn ái ngại. Bora bèn nói tiếp:
” Tôi sẽ không trốn đâu. Các người cất công tới tận đây thì chắc chắn đã bố trí người ở ngoài cảng rồi nên tôi có trốn cũng
chẳng ăn thua gì ! Tôi hứa danh dự sẽ trở về với các người trong ngày hôm nay, được chưa ? ”
” Mong cô giữ lời ! ”
Sau đó, Bora vội vã chạy khắp nơi tìm Ki Yul. Đôi chân cô dường như đã dẫm qua hết mọi ngóc ngách trên hòn đảo này. Thở
không ra hơi. Mồ hôi thấm ướt áo. Vừa chạy, cô vừa lầm bầm: ” Ki Yul, rốt cuộc anh đang ở chỗ quái nào vậy !? ”
2 bàn chân cô đang sưng vù lên nhưng cô không dừng lại. ” Sắp hết thời gian rồi ! ” cô nhìn về phía đường chân trời nghĩ
thầm. Nếu không tìm ra Ki Yul trước khi bị bắt về thì sau này sẽ khó có cơ hội gặp được nhau …
” Phải rồi ! Còn 1 chỗ ! ”
Bora reo lên. Sao cô không nghĩ tới chỗ đó sớm hơn ?
Gió biển lồng lộng thổi …
Ki Yul ngồi trên 1 tảng đá lớn, hướng tầm nhìn ra phía biển. Mặt biển dưới nắng lấp lánh xanh như ngọc. Từng đợt sóng
nhấp nhô, nhấp nhô gối lên nhau xô đẩy nhau vào bờ. Mây trắng xốp như bông ùn lên sáng rực 1 góc trời. Nơi này vẫn luôn
là địa điểm ngắm cảnh ưa thích của anh vào mọi lúc …
Anh tự hỏi mình Bora sẽ nghĩ gì về anh đây ? Liệu cô có chấp nhận nổi sự thực đó không ? Liệu trái tim cô có thể dành 1 chỗ
cho 1 tình yêu mới không ?
Anh cười 1 mình. Đúng là điều đó thật khó chấp nhận ! Nếu là anh thì anh cũng không thể thay thế ngay lập tức mối tình đầu
của mình bằng 1 tình yêu mới được. Anh sợ câu trả lời đấy. Anh