
iến người ta sợ hãi, khí thế bừng bừng…Tôi đang cảm thán trước khí thế của Tiết Vân Phong, cánh cửa phía sau đột nhiên “Cạch” một tiếng mở ra. Tôi quay đầu lại, đã thấy Vương Khải đang đứng ở cửa ra vào, sắc mặt cũng không tốt hơn là mấy nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi lập tức sợ run cả người cười cười với hắn, vừa định nói chuyện, Vương Khải lại mở miệng trước. Hắn nói: “Thư kí Quan, cô nói với Tiết Vân Phong cái gì ?”Trong lòng tôi run lên, không phải chứ? Tiết Vân Phong, cậu nhanh như vậy đã bán đứng tôi rồi ?Vương Khải thấy tôi không nói lời nào, tiếp tục hùng hổ hăm dọa: “Thư kí Quan, tôi không có trêu cô, không có chọc cô, vì sao cô lại nói với Tiết Vân Phong là tôi dụ dỗ người đàn ông của cậu ta?!”Quả nhiên, cái cậu Tiết Vân Phong này, thật đúng là không đáng tin cậy! Tôi nhướn mày, dứt khoát đập bình thì đập cho nát, nói: “Không có mà, tôi chỉ cảm thấy Giang Ly có thể thích anh thôi…”Mới nói đến đây, Vương Khải đột nhiên cười ha hả, tôi lại càng hoảng sợ, ngỡ ngàng nhìn hắn. Hắn lôi tôi kéo vào trong văn phòng, đóng cửa lại, sau đó tựa người trên cửa, hai tay khoanh trước ngực, nhìn tôi mỉm cười.Lòng tôi trống rỗng: “Sao… làm sao vậy? Tôi thực sự không nói gì khác…”Khóe mắt chân mày của Vương Khải đều mang theo sự vui vẻ, làm cho người tôi hoàn toàn không tưởng tượng ra hắn vừa rồi còn đang nổi cơn thịnh nộ. Hắn nhìn chằm chằm vào tôi, cười nói: “Quả nhiên là cô nói.”Trong đầu tôi tối sầm, giở trò, tôi rút lui. Cái trò này xưa như Trái Đất rồi nha, lại khiến người ta khó lòng phòng bị… Giang Ly cũng từng dùng chiêu này để lừa Tiết Vân Phong.Vương Khải trầm tư một chút, đột nhiên vỗ trán, bừng tỉnh đại ngộ: “Tôi bảo mà, ông xã cô không bình thường, rõ ràng anh ta là gay ? Lại còn là bạn trai của Tiết Vân Phong?”Tôi không nói gì, xong rồi, hắn biết hết rồi… Tôi sao lại đần như vậy chứ!Lúc nà, Vương Khải một tay chống cằm, giống hệt như là nhà trinh thám đang chìm trong suy nghĩ, cũng lẩm bà lẩm bẩm theo: “Nhưng mà nếu anh ta là gay, sao cô còn kết hôn với anh ta? Cô thiếu tiền? Có vẻ thế, chẳng qua vấn đề tiền bạc cũng dễ giải quyết thôi. Cô bị anh ta ép buộc ư? Chắc là vậy rồi, gay đều rất khó lấy được vợ… Mặc kệ cô là bởi vì thiếu tiền hay bị anh ta ép buộc, tôi đều có thể giải cứu cô khỏi bề khổ, đúng, chính là như vậy.” Hắn đột nhiên ngẩng đầu, hai tay đặt lên vai tôi, cúi đầu nhìn chằm chằm vào mắt tôi, cực kỳ chân thành mà trịnh trọng nói: “Tiểu Yến Yến, tôi quyết định, tôi sẽ giải cứu cô.”Tôi ngây ngẩn, sững sờ nhìn hắn, nghi ngờ nói: “Giải cứu cái gì?”Vương Khải hiếm khi cười đến sáng lạn như ánh mặt trời, hắn nói: “Tôi biết cô kỳ thật không muốn gả cho Giang Ly, có khó khăn gì cứ tìm lãnh đạo. Nói đi, cô muốn tôi làm cái gì ?”Tôi đẩy cánh tay của hắn ra, nhìn hắn mỉm cười, nói: “Tôi muốn anh quên hết những chuyện vừa rồi, như vậy đi.”Vương Khải rõ ràng cực kỳ khiếp sợ: “Tôi không nghe lầm chứ ? Anh ta là đồng tính luyến ái đấy.”Tôi: “Sau đó thì sao?”Vương Khải: “Anh ta không thể khiến ngươi hạnh phúc.”Tôi: “Tôi lại không cần.”Vương Khải: “Vậy cô vì sao lại kết hôn với anh ta?”Tôi: “Tôi không muốn kết hôn, lại không thể không kết, sau đó thì kết.”Vương Khải mở to mắt nhìn tôi: “Như vậy cũng được sao? Vậy sao cô không tìm tôi nha, nói không chừng tôi còn quen biết cô sớm hơn so với anh ta ấy.”Tôi: “Tôi cho rằng, gả cho gay so với gả cho một sắc lang vẫn an toàn hơn một chút.”Vương Khải cười nói: “Tiếu Yến Yến, cô đừng nói như vậy mà, tôi đối với cô là toàn tâm toàn ý.”“Vương tổng, anh tỉnh lại đi. Không có việc gì tôi ra ngoài trước.” Tôi vừa nói, liền định đi mở cửa.Vương Khải lại gắt gao chắn trước cửa, hắn thu hồi khuôn mặt tươi cười, nói: “Cô thật sự không cân nhắc đến tôi ?”Tôi nhíu mày: “Lời này anh đã nói qua bao nhiêu lần, anh có mệt hay không hả?”Vương Khải rũ mắt xuống, một lát sau, nói ra: “Lần này là thật.”Tôi đột nhiên nhớ tới lần trước ở vũ hội hóa trang, khi đó nét mặt của hắn so với bây giờ còn nghiêm túc hơn nhiều, kết quả thì sao ? Cho nên lời nói của ngươi như Vương Khải bạn cũng vĩnh viễn đừng cho là thật, nhất là chuyện tình cảm. Vì vậy, tôi lại vỗ vai hắn một cái, nói: “Rồi tôi biết rồi, như vậy tôi đi ra ngoài trước, có chuyện gì ngài gọi tôi, Vương tổng.”Tôi mới rời khỏi văn phòng của Vương Khải được vài bước, hắn đột nhiên tử phía sau gọi tôi lại. Hắn nói: “Quan Tiểu Yến, kỳ thật hai người chúng ta có thể thử nói chuyện yêu đương lâu dài.”Tôi cũng không quay đầu lại: “Thôi cho qua đi, tôi còn muốn sống thêm mấy năm nữa.”Sau buổi sáng hôm đó, Vương Khải không khác gì so với bình thường, vẫn là dáng vẻ bất cần đời hoa hoa công tử, đương nhiên chỉ trừ lúc làm việc. Hắn cũng thường xuyên đùa giỡn tôi, đối với chuyện này tôi cũng đã nhìn quen lắm rồi, đương nhiên không thèm để ý. Tôi nghĩ, người có da mặt dày như tôi, thật sự là rất hiếm thấy.…Đến cuối năm, tất cả lãnh đạo các tầng mở hội nghị tổng kết cuối năm xong, sẽ rủ nhau đến một nhà hàng ăn cơm. Bừa cơm này lúc mới bắt đầu còn vô cùng chính thức vô cùng long trọng. càng kéo dài càng về sau, lại hoàn toàn biến thành chén t