XtGem Forum catalog
Bà xã, ngoan ngoãn để anh sủng em

Bà xã, ngoan ngoãn để anh sủng em

Tác giả: Tô Cẩn Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326344

Bình chọn: 10.00/10/634 lượt.

đau đầu. Hắn cũng không muốn tương lai cưới được cô vợ về nhà còn phải đấu trí đấu dũng với cô, thực sự rất mệt mỏi.Hắn nghĩ như vậy nhưng mẹ hắn cũng mặc kệ, nói xong lập tức quay đầu bước đi, Trình Thụy thực sự rất buồn bực.**Hôm nay thành phố A dường như rất náo động. Tại sao? Tin tức bay đầy trời, đều là tin tức về tình hình Lãnh Diễm tỏ tình trước mặt mọi người tối hôm qua. Tin tức này đều do các đơn vị tranh giành nhau viết, chỗ này viết tình hình đêm đó như thế nào, chỗ kia vì muốn tìm thông tin mới mẻ nhanh chóng đào ra được thông tin nhà họ Lãnh đã nhận con dâu từ lâu, cùng lớn lên từ nhỏ, là thanh mai trúc mã, tình cảm sâu đậm, đủ loại tin tức kỳ quái đều cùng xuất hiện ở trên bài báo.Chu Vận Uyển xem tờ báo, mặt hơi khó coi. Bà không ngờ mình vừa mở miệng Lãnh Diễm lập tức thông báo cho mọi người. Đây được gọi là gì, ít nhất nó cũng phải nói một tiếng cho người làm mẹ này biết. Trong lòng bà vẫn cảm thấy hơi kỳ quái, luôn cảm giác đời này mình luôn thua Nghiêm Tử Hoa. Trái tim chồng bà cũng thua bởi bà ta, trong lúc chính bà phát hiện thì con trai bà cũng đã thua bởi con gái bà ta. Đây chính là nỗi đau lớn nhất đời này của bà. Đời này bà phải sống trong uất ức, nửa đời trước tính tình bà luôn luôn hiếu thắng, kết quả là sau khi xuất hiện người phụ nữ tên Nghiêm Tử Hoa, bà lập tức bị giày vò.Mẹ Liễu đứng bên cạnh nhìn thấu suy nghĩ của bà, trấn an nói: “Được rồi, có lúc bắt quá gần ngược lại đều phản tác dụng, không phải người đã biết điều này từ nhiều năm trước rồi sao?”Chu Vận Uyển nghe vậy, bất giác nhớ lại năm đó, lúc đó mình rất cương quyết, sau khi biết Lãnh Dật Lăng yêu Nghiêm Tử Hoa lập tức làm loạn lên. Lúc đó bà thật ngu ngốc, đánh nhau, cảm giác chồng mình nên chung thủy tuyệt đối với mình. Nhưng là bà không ngờ, bà càng làm loạn hai người kia càng dính chặt vào nhau.Sau đó đã nghĩ tới ly hôn, khi Lãnh Dật Lăng nói ra hai chữ ly hôn trong đầu bà lập tức nổ tung. Không phải bọn họ còn có con trai sao, Lãnh Dật Lăng và Nghiêm Tử Hoa có gì? Ngoại trừ tình yêu như lời nói thì bà ta đã yếu thế, bà còn có Lãnh Diễm giúp níu giữ hôn nhân của mình.Cuối cùng Nghiêm Tử Hoa và Lãnh Dật Lăng cũng cắt đứt, nhưng chồng bà cũng không còn như xưa. Ông ra nước ngoài, phát triển công ty ở nước ngoài, có lúc một năm cũng không hề trông thấy mặt. Bây giờ bà cũng không biết chồng mình đang làm gì ở bên ngoài.Chu Vận Uyển gật đầu: “Ta biết rõ, lần này ta sẽ không vứt bỏ đứa con trong lòng ta. Gọi điện thoại cho bọn nó, bảo bọn nó về nhà ăn bữa cơm, thương lượng chuyện này thế nào cho tốt.”Mẹ Liễu vừa nghe, cười đáp.Bên kia Lãnh Diễm vừa dẫn Nghiêm Hi về phòng ở khách sạn, bị ông cụ sắp xếp đến gặp, hai người cũng chưa ăn no. Bây giờ Nghiêm Hi không có tâm trạng để ăn, cả người như bị rút gân, không còn tí sức lực nào, mềm nhũn mặc cho Lãnh Diễm ôm lấy, thấy giường lập tức nhào tới.Điện thoại từ nhà cũ, Lãnh Diễm vừa nghe, chỉ nghe qua loa rồi nói: “Đã biết, tối nay sẽ về.” Cúp điện thoại lại nhìn Nghiêm Hi đang ngủ trên giường, bất đắc dĩ thở dài. Chuyện lớn thế này rồi còn có thể ngủ? Thật không biết nên nói thế nào cho phải.Kết quả sau khi Nghiêm Hi tỉnh ngủ nghe chuyện bên nhà cũ gọi điện bảo về, nói là thương lượng chuyện gì đó. Nghiêm Hi vừa mới tỉnh, đầu óc hơi chập choạng, hỏi: “Chuyện gì, chúng ta về nhà thương lượng với mẹ Lãnh chuyện gì?”Lãnh Diễm nhức đầu xoa xoa trán, rốt cuộc thì cô nhóc này là thông minh hay ngốc nghếch. Thật sự là không thể nói chính xác thế nào được, có lúc cô hết sức thông minh, bây giờ cố tình trong lúc mấu chốt lại trở nên ngốc nghếch. Nhức đầu, làm sao để nói cho cô biết tin tức tối qua đã bay đầy trời?Cô có bóp chết anh hay không?Buổi tối Lãnh Diễm lái xe về biệt thự nhà họ Lãnh, sau khi hai người vào nhà đã ngửi thấy mùi thơm phưng phức. Cũng lâu rồi chưa ngửi thấy mùi này, Nghiêm Hi ngửi một hơi thật sâu, mùi thơm quá, mùi đã lâu lắm rồi.Lãnh Diễm nghiêng đầu cười nhìn cô, nhẹ nhàng ghé vào tai cô nói: “Có phải lâu rồi không nếm qua thức ăn mẹ làm không?”Nghiêm Hi nhếch môi nở nụ cười nhẹ: “Đúng vậy, đã rất lâu rồi em chưa được ngửi thấy mùi này, cảm giác thật ấm áp, khiến em nhớ lại trước kia.”Bên kia Chu Vận Uyển bê mâm đi từ trong phòng bếp ra, thấy hai người bọn họ đang đứng ở cửa cười cười nói nói, cũng khẽ mỉm cười: “Hai đứa các con, còn đứng ngây ngẩn ở đó làm gì, còn không mau đi mời ông nội đến ăn cơm.” Chu Vận Uyển cười giống như đã từng cưng chiều Nghiêm Hi như trước, không nhận ra bất cứ suy tư nào khác. Nghiêm Hi nhìn, trong lòng suy nghĩ, có lẽ như vậy sẽ không sao chứ? Tuy nói là không thể tiếp nhận nổi nhưng dù sao cô cũng đã lớn lên bên cạnh bà, nên, sẽ đau lòng!Lãnh Diễm cười nói: “Vâng.” Nói xong cũng ôm Nghiêm Hi đi ra phía sau, mà Chu Vận Uyển giống như không có gì xảy ra tiếp tục đi vào phòng bếp bê thức ăn.Phía sau, ông cụ đang đeo kính lão cầm bút lông luyện chữ trong phòng sách. Lãnh Diễm cũng không gõ cửa mà đi thẳng vào, đến lúc thấy ông cụ viết chữ cuối cùng mới bất ngờ lên tiếng: “Ông nội, mời ông về ăn cơm.” Kết quả là ông nội run tay, bú