Teya Salat
Bà xã mua được

Bà xã mua được

Tác giả: Nại Lương Ngư

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326624

Bình chọn: 7.5.00/10/662 lượt.

thu thập xong, anh mới phát hiện ra cành hoa dính vào một đống bao cao su. Lúc ấy anh cũng không để ý lắm, nghĩ là tại lúc bỏ hoa vào ngăn tủ thì mấy cái bao cao su cắm nghiêng lên trên cành hoa. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ là có mấy cái bao bị gai trên cành hoa đâm vào, gai hoa lại nhọn như vậy, chắc hẳn đã bị đâm rách thành một cái hố rồi.

Ngày đó lúc anh ở phòng đàn đánh ra bài hát đã sớm chuẩn bị cho Chiêu Đệ nghe, lại lôi kéo cô vào phòng ngủ, đưa hoa đã chuẩn bị tốt tặng cho cô thì khiến Chiêu Đệ cảm động đến rối tinh rối mù, ôm anh chủ động hôn anh. Sau đó… sau đó liền “thiên lôi câu động địa hỏa” (sét đánh tạo thành đám cháy :v). Anh nhớ đêm hôm đó họ đã dùng đến rất nhiều bao cao su, ở trong đó có thể có một hoặc toàn bộ đều là những cái bao cao su đã bị rách.

Nghĩ đến chuyện này, trên mặt Tiểu Trí liền lúc xanh lúc trắng. Đây đều là lỗi của anh. Nếu như anh cẩn thận một chút, Chiêu Đệ sẽ không mang thai nhanh như vậy. Ông Phan đã nói phải đợi sáu tháng sau, nhưng thời điểm Chiêu Đệ mang thai mới cách đó khoảng năm tháng, chính là so với kỳ hạn sáu tháng còn kém một tháng nữa đấy.

Chiêu Đệ nhìn vẻ mặt của Tiểu Trí thì cũng biết anh khẳng định đã nhớ tới nguyên nhân vì sao có đứa nhỏ này rồi. Hơn nữa có thể có liên quan đến anh, bằng không anh cũng sẽ không có cái dáng vẻ áy náy như vậy.

“Tiểu Trí, anh nghĩ đến đâu rồi vậy? Nếu nhớ ra được thì liền nói lại cho Chiêu Đệ nghe có được không? Chúng ta hiện tại làm nh vậy không phải vì lo lắng sợ hãi mà chỉ là muốn hiểu rõ chính xác ngày mà đứa nhỏ đi đến thế giới này mà thôi. Có như vậy, chúng ta mới biết được đứa bé đã phát triển đến giai đoạn nào rồi chứ.” Chiêu Đệ nói như vậy cũng nghĩ như vậy. Mới vừa rồi khi cô tỉnh táo lại, cô cũng đã suy nghĩ thật kĩ, hiểu rõ tất cả. Bây giờ có lo lắng sợ hãi cũng chẳng có tác dụng gì. Cô là mẹ của đứa nhỏ, điều cô phải làm chính là cố gắng hết sức mình để bảo vệ đứa bé thật tốt.

Tiểu Trí đưa tay, kéo cánh tay Chiêu Đệ còn đang truyền dịch dinh dưỡng, không chút do dự nói ra chuyện anh vừa mới nhớ đến. Anh không muốn giấu giếm Chiêu Đệ bất cứ chuyện gì, dù rằng chuyện này đều là lỗi của anh, anh cũng rất ngượng ngùng khi phải nói ra miệng.

Nghe xong lời tự thuật của Tiểu Trí, trong đầu Chiêu Đệ cũng tự động nhớ lại cảnh tượng ngày hôm đó. Ngày đó cô đã hạnh phúc đến chết đi được. Cô thật không ngờ Tiểu Trí cũng sẽ làm được chuyện lãng mạn như vậy. Mặc dù bó hoa kia gói rất xấu nhưng sau khi cô nhìn kỹ lại, thấy trên thân cành của một đóa hoa vẫn còn lưu lại vệt máu khô thì lại nghĩ đến cảnh tượng Tiểu Trí tự tay cắt tỉa những đóa hoa hồng đầy gai này, tay chân vụng về bọc lại một tầng lại một tầng giấy lên trên thì cô cảm thấy đó chính là bó hoa đẹp nhất thế giới.

Sau này, vì để cho hoa có thể nở lâu hơn một chút, cô còn cố ý lên mạng tìm cách giữ cho hoa tươi lâu hơn. Đến cuối cùng cô cũng không chịu vứt bó hoa kia đi mà toàn bộ đều chế thành hoa khô, đặt trong hòm sắt bên trong phòng. Trong cái hòm sắt ấy còn có giấy tờ chứng minh quyền sở hữu của cô và Tiểu Trí mà lần trước Trần Chung đã đưa cho cô. Đó là toàn bộ tài sản của cô và Tiểu Trí. Hiện tại còn có thêm cả bó hoa khô này nữa. Chiêu Đệ thậm chí còn cảm thấy những bông hoa khô này so với những tài sản kia thì còn trân quý hơn nhiều lắm.

Thật không ngờ, một ngày kia, khi mà bọn cô kết hôn tròn một năm, cô không chỉ nhận được một món quà như vậy mà còn có thêm một phần quà tặng yên lặng không tiếng động được gửi vào trong bụng của cô.

Nghĩ đến việc đứa bé được mang thai vào cái ngày đặc biệt ấy, Chiêu Đệ không khỏi cảm thấy thêm an tâm. Cô có cảm giác rằng đứa bé này nhất định có thể bình an sinh ra. Đây chính là món quà mà trời cao ban cho cô và Tiểu Trí, cũng có thể là sự chúc phúc từ trên trời cao của Phan Dung và Nữu Nữu dành cho cô và Tiểu Trí. Cô có một trực giác, vào giờ phút này, cái trực giác ấy lại càng trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết, đứa bé này nhất định sẽ khang khang kiện kiện (khỏe mạnh) đi tới thế giới này. Nhất định là vậy.

Sau một tuần nằm điều dưỡng trong bệnh viện, viện trưởng Lý mới buông lời nói có thể trở về nhà nghỉ ngơi, cũng dặn dò lại rằng, mặc dù đã trải qua một loạt kiểm tra, cơ thể hiện tại cũng không có dấu hiệu nào cho thấy không tốt nhưng dù sao cũng đã từng bị sảy thai, còn có tiền sử bệnh cung hàn nên dù cho nửa năm qua đã điều dưỡng không tồi thì vẫn không thể khinh thường được, ba tháng trước mắt chính là thời kỳ mấu chốt, tuyệt đối không thể phớt lờ, tâm tình cũng luôn phải duy trì vui vẻ.

Mỗi một lời nói của viện trưởng Lý đều được Tiểu Trí đứng ở bên cạnh nhẹ nhàng lặp lại một lần. Anh đang muốn biến những lời này trở thành khuôn vàng thước ngọc, khắc thật sâu vào trong đầu đây mà.

Chiêu Đệ nhìn Tiểu Trí nghiêm túc như vậy thì khóe miệng không nhịn được mà nhếch nhếch lên trên. Bảo bảo có một người cha như Tiểu Trí vậy thật là tốt. Người ba này có lẽ sẽ không uy vũ, không cường tráng, không khôn khéo như những người ba khác, thế nhưng lại là một người ba toàn tâm toàn ý yêu thương con cái, sẽ dùng tâm linh