Insane
Bà xã mua được

Bà xã mua được

Tác giả: Nại Lương Ngư

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327312

Bình chọn: 9.00/10/731 lượt.

có chút khẩn trương. Chợt cô nhớ tới hành động tối qua của Tiểu Trí, thế mới ý thức được, người này đến 89% là đi sang nhà ông Phan xem cây hành tây rồi.

Lúc vừa mới đi tới cổng nhà, Chiêu Đệ đã thấy Tiểu Trí đang đứng ở cạnh bờ tường, nhìn về phía mấy cây hành tây bị dập nát kia mà lẩm bẩm lầm bầm. Cô vừa định cất bước đi tới thì đã nhìn thấy ông Phan đang đi từ trong phòng phía Tây ra, trong tay còn cầm một bát mì, đi về phía Tiểu Trí. Thấy vậy, Chiêu Đệ dừng lại bước chân, đứng lẳng lặng ở ngoài cửa. Trực giác mách bảo cô rằng, ông lão này dù đối với Tiểu Trí nói chuyện cay nghiệt nhưng hình như lại có loại tình cảm đặc biệt nào đó dành cho Tiểu Trí, có lẽ cứ để bọn họ nói chuyện riêng với nhau một lát, không chừng có thể để cho Tiểu Trí có thêm một người bạn quan tâm anh cũng nên, hơn nữa cũng ít có ai mà Tiểu Trí không sợ như ông lão này.

“Thằng nhóc, tối hôm qua mày xì xà xì xồ cả đêm còn chưa đủ hay sao, mới sáng sớm lại đã tới đây làm phiền bọn nó. Mày không sợ sẽ khiến những cây hành tây này phiền tới mức không muốn thò đầu ra nữa chứ.” Ông Phan đứng bên cạnh Tiểu Trí, vừa nhòm nhoàm hút sợi mì vào miệng, vừa trêu ghẹo Tiểu Trí.

Ngày hôm qua bị hai đứa nhóc này châm chọc làm ông cả đêm không ngủ được. Đến nửa đêm nghe được tiếng động ở trong sân, ông còn tưởng nhà có trộm, vội vã mặc thêm quần áo rồi thò đầu qua cửa sổ mà nhìn, lại nhìn thấy một bóng đen đang đứng ở trong sân lẩm bẩm làu bàu, lập tức sợ đến mức thiếu chút nữa thì gào ầm lên.

Thật vất vả mới nuốt được những tiếng thét chói tai trong miệng xuống, lại cẩn thận nhìn lại một lần nữa mới nhìn ra là cái thằng nhóc ngốc ban ngày. Ông vốn định đi ra ngoài giả quỷ dọa cho cái thằng nhóc này một trận để cho mình bớt giận nhưng từ khóe mắt lại thấy được một bóng người lóe lên ở cổng nhà. Ông híp mắt lại nhìn cho kỹ, hóa ra là vợ của thằng nhóc ngốc này cũng đến. Ngẫm nghĩ thì chắc là vì thằng nhóc này lo lắng cho mấy cây hành tây, sau đó thì vợ nó lại lo lắng cho nó nên mới thành ra một chuỗi như vậy.

Thấy cảnh tượng như vậy, ông Phan cũng không vội vã đi ra ngoài nữa. Có vợ của thằng nhóc này ở đó nhìn vào, ngộ nhỡ dọa thằng nhóc ấy sợ, vợ nó lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy, ông thật đúng là ăn không tiêu. dieendaanleequuydonn

Nghĩ như vậy nên ông liền cởi cái áo khoác bên ngoài ra, quay lại giường nằm xuống, nhưng lỗ tại vẫn dựng thẳng tắp, thừa dịp đêm khuya yên tĩnh như vậy để nghe một chút xem thằng nhóc kia đang nói cái gì.

Không ngờ, được một lát thì thật sự nghe được những lời thằng nhóc kia đang nói, mặc dù có mấy câu vì tiếng gió mà nghe không được rõ ràng lắm nhưng xâu chuỗi những câu ở trước ở sau vào, ông vẫn có thể nghe hiểu thằng nhóc ngốc kia muốn nói gì.

Thằng nhóc này thật đúng là ngây thơ, tự nhiên nửa đêm lại ra tâm sự với mấy cây hành tây kia, nói là hồi nhỏ nó rất đần cũng rất vô dụng, có rất nhiều người không thích nó, trong lòng nó lúc ấy cảm giác cũng giống như mấy cây hành tây ấy vậy, bị người ta dùng tảng đá đập nát vụn rồi, nhưng mà sau này nó gặp được Chiêu Đệ, chính là Chiêu Đệ đã từng bước từng bước giúp đỡ nó trưởng thành hơn, đến bây giờ nó đã nở hoa được rồi; cho nen nó có thể nở hoa thì tin rằng những cây hành tây này cũng có thể lại nở hoa một lần nữa.

Sau đó khi thằng nhóc này liền lảm nhảm, nói một ít lời an ủi cho mấy cái rễ hành nghe, nói sẽ thường xuyên chăm sóc chúng nó, giúp chúng nó lớn lên thật tốt, nhanh chóng nở hoa để có thể giúp cho bệnh Chiêu Đệ được sớm ngày chữa trị. Nếu như Chiêu Đệ mang thai bảo bảo rồi nhất định sẽ rất vui vẻ. Nó lại còn trịnh trọng cam kết là về sau sẽ không ăn hành tây nữa, nếu sau này có gặp được người nào muốn ăn huynh đệ, tỉ muội của bọn hành tây thì nó sẽ cứu họ (ý là mấy củ hành tây đó :v)

Lúc ấy ông Phan nghe được mấy lời này của Tiểu Trí thì thiếu chút nữa phì cười. Thằng nhọc này hẳn là vốn không thích ăn hành tây đi, cho nên mới có thể thề thốt như vậy. Nó đây coi như là được tiện nghi lại còn khoe mẽ.

Sau khi nói chuyện một lát như vậy, ông rốt cuộc nghe thấy âm thanh thằng nhóc đứng lên đi bộ về. Qua một lúc lâu, ông vừa có chút buồn ngủ, đang lúc lim dim muốn ngủ thì lại nghe được tiếng có người đi vào trong sân, ông lập tức thanh tỉnh. Nhưng không chờ ông rời giường đi xem thì đã lại nghe được cái âm thanh quen thuộc ấy. Cứ như vậy, một buổi tối Tiểu Trí đi qua đi lại ba bốn lần. Mới đầu ông Phan còn hào hứng bừng bừng muốn nghe xem anh nói cái gì, nhưng sau đấy nghe nhiều lại muốn phát điên. Cái thằng nhóc này, sao trước mặt người khác thì không nói lời nào mà sau lưng khi nói chuyện với mấy cây hành tây kia lại có thể hóa thành Đường Tăng rồi?

“Ông Phan, Tiểu Trí đã nhìn thấy trên ti vi, kể là có hai chậu hoa, một chậu hoa không để ý tới nó, một chậu hoa lại ngày ngày nói với nó rằng nó thật xinh đẹp thì sau đó khi bồn hoa được nói chuyện này nở ra rất nhiều những đóa hoa xinh đẹp.” Tiểu Trí bộ mặt phớt tỉnh nói với ông Phan những thứ mà anh đã nhìn thấy trên ti vi.

“Thôi đi, thế mà mày cũng tin à? Đấy không phải là do sự khác biệt về gien