XtGem Forum catalog
As Long As You Love Me (Chỉ Cần Em Yêu Anh)

As Long As You Love Me (Chỉ Cần Em Yêu Anh)

Tác giả: GracieAlisonSwift

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322164

Bình chọn: 8.00/10/216 lượt.

. Bác biết chỗ nào có thể ngủ lại một đêm không ạ?” – An Nhi mỉm cười nhìn mẹ chồng tôi“À nếu thế thì kí túc xá của M…” – Mẹ chồng tôi nhanh nhảu trả lời“E hèm” – Bố chồng tôi trừng mắt nhìn mẹ chồng“À… Ý bác là gần kí túc xá của Minh có nhiều khách sạn được lắm… Hahaha…” – Mẹ chồng tôi như hiểu ý bố chồng tôi, vội vàng ‘chữa cháy’Rầm!Nhật Minh tức giận đứng dậy, đá cái ghế đáng thương một cái thật mạnh“Con ra ngoài” – Cậu ta lạnh lùng tuyên bố đúng 3 từ rồi đến bên cạnh tôi, kéo tay tôi – “Nguyệt đi cùng tôi”Tôi ngớ người, bị cậu ta lôi ra ngoài sân“A… Đau…” – Cậu ta vô tình chạm trúng vết thương ở tay tôi làm tôi bất giác kêu lên“Xin lỗi” – Ra tới tận ngoài sân cậu ta mới buông tay tôi ra“Chuyện gì vậy?” – Tôi ngạc nhiên hỏi cậu ta“Tôi chỉ nói một lần thôi, nghe cho kĩ” – Cậu ta tức giận xen lẫn nghiêm túc – “An Nhi không dễ thương như vẻ bề ngoài của cô ấy đâu. Cô ta sẵn sàng làm mọi việc để có cái mình muốn. Đừng để cô ta lừa vào tròng”“…” – Tôi ngạc nhiên không nói nên lờiĐây là lần đầu tiên tôi thấy một Nhật Minh như vậy. Một Nhật Minh tức giận. Không phải là cậu con trai vui vẻ và hay chọc giận tôi mà tôi từng biết

CHAP 10: TÌNH ĐỊCH XUẤT HIỆN?! (2)

“Còn một điều nữa” – Cậu ta nhìn tôi – “Dù có chuyện gì cũng phải tin tưởng vào tình cảm của tôi”

“Là sao?” – Tôi nghiêng đầu

“Đồ ngốc, tôi thích cô”

“Hả?” – Tôi mở to mắt

Đúng lúc quan trọng đó thì…

“Anh Minh” – Tiếng nói của An Nhi vang lên

Nhật Minh khẽ lắc đầu rồi quay lại với điệu bộ khó chịu

“Anh Minh! Anh đang làm gì vậy?” – Cô ta hỏi rồi chớp chớp mắt nhìn Nhật Minh rồi khẽ liếc qua tôi như thể muốn nói ‘cô ghen à’

“Đang tỏ tình. Cô không thấy sao?” – Câu trả lời của Nhật Minh làm cô nàng choáng váng, còn tôi thì hả dạ lắm

“Ô thế ạ?” – Cô nàng có vẻ lúng túng

Cô ta im lặng được một lúc rồi nói tiếp

“Em định về đây luôn, không trở lại Mĩ nữa”

“Ừ” – Nhật Minh tỏ vẻ không quan tâm lắm

“Em thấy trường Angeles cũng tốt… Nên… Em quyết định học ở đó” – Câu nói của cô ta làm cả tôi cả Minh ngã ngửa

Học cùng trường ư?

“Cũng trễ rồi, tôi đưa Nguyệt về đây” – Kim Nhật Minh nói rồi kéo tay tôi đi

“Anh Minh… Khoan đã…” – An Nhi gọi tên Minh, nhưng cậu ta không quay lại mà đi thẳng đến chỗ chiếc xe nhà cậu ta đang đậu luôn

“Cho con đến kí túc xá” – Minh nói với chú tài xế rồi lấy điện thoại ra bấm bấm

Tôi lặng lẽ nhìn thành phố nhộn nhịp đã lên đèn qua cửa kính xe hơi, trong lòng rối bời

An Nhi? Một cô gái không dễ thương như vẻ bề ngoài? Cẩn thận kẻo bị lừa vào tròng?

Tôi chợt nhớ đến lúc đó

“Còn một điều nữa. Dù có chuyện gì cũng phải tin tưởng vào tình cảm của tôi”

“Là sao?”

“Đồ ngốc, tôi thích cô”

Thích tôi? Là tỏ tình ư? Đầu tôi rối tung lên. Quá nhiều chuyện xảy ra

Tôi lại nghĩ đến An Nhi…

“Em định về đây luôn, không về Mĩ nữa”

“Ừ”

“Em thấy trường Angeles cũng tốt.. Nên… Em quyết định học ở đó”

Cái gì chứ?! Cô ta mà học ở đó thì…

Tôi chợt cảm thấy khó chịu khi nhớ đến lúc An Nhi cố tình ngồi cạnh Minh rồi gắp đồ ăn cho cậu ấy

Chẳng lẽ… Tôi đang ghen?!

.

.

.

.

Chắc không phải… CHAP 11: KÍ ỨCSuốt đoạn đường về Nhật Minh im lặng đáng sợ. Cậu ta cứ ‘chỉ chỉ chọt chọt’ vào cái điện thoại suốtMà thôi, lúc này tôi cũng không có tâm trạng để nói chuyện với cậu taTới kí túc xá, tôi ngoan ngoãn vào phòng, tắm rửa thay đồ rồi chui tọt lên giường, mặc cho cậu ta vẫn ngồi ở cái bàn học trong phòng khách, ánh mắt hướng ra phía cửa sổNằm trên cái giường ấm áp, tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ....Một màn sương trắng vây quanh tôi. Tôi không thấy gì hết ngoài một màu trắng đục ngầu. Đây là đâu?Từng chút một, màn sương đó loãng bớt… Mọi thứ dần rõ ràng hơnTôi đang đứng ở một ngã tư… Xe cộ qua lại tấp nập. Bên kia đường là một bóng người quen quen“Hoàng Anh Vũ?!” – Tôi vô thức kêu lên. Đúng là cậu ấy!Cậu ấy đang vẫy tay chào tôi, trên môi nở một nụ cười rất đẹp. Đã gần 1 năm rồi tôi không thấy nụ cười đó…Đợi đèn giao thông chuyển sang màu đỏ, tất cả xe dừng lại, cậu ta bước về phía tôi…“Hoàng Anh Vũ” – Tôi mỉm cười nhìn cậu ấyRầm! Một chiếc tải đâm sầm vào cậu ấy“Chiếc xe tải đó bị lạc tay lái”“Hình như đâm chết người rồi”“Mau gọi cấp cứu”Bao nhiêu âm thanh hỗn loạn vang lên. Tôi kinh hoàng vũng máu trên mặt đường…...“Hoàng Anh Vũ!!!” – Tôi ngồi bật dậy, áo ướt đẫm mồ hôi mặc dù điều hoà đang ở mức 25°C“Này! Cô bị sao vậy?” – Trước mặt tôi là khuôn mặt lo lắng của Kim Nhật MinhLà giấc mơ à? Đúng là ác mộngTôi thở hổn hển nhìn Nhật Minh, rồi lại lắc đầu“Không có gì…”“Làm sao không có gì được? Cô hét lên như heo chọc tiết cơ mà?” – Cậu ta nheo mắt nhìn tôi“Hét lên? Tôi hét gì cơ?” – Tôi ngạc nhiên nhìn Nhật Minh“Cô gọi tên ai đó. Nghe như Hoàng Anh Vũ…” – Nhật Minh nheo mắt như muốn nhớ lại cái tên đó“Hoàng Anh Vũ à?” – Tôi thở dài“Là ai vậy?” – Cậu ta ngạc nhiên nhìn tôi – “Bạn trai cũ của cô à?”“Tôi đã ước… Nếu như cậu ấy là bạn trai cũ của tôi thì tốt biết mấy…” – Tôi đờ đẫn nói mà bản thân còn không biết mình đang nói gì“…” – Nhật Minh im lặng nhìn tôi“Cậu ấy… Đã ra đi trong một tai nạn giao thông một năm về trước…” – Tôi nhìn xa