
thản nhiên đáp lại:
– Có gì đâu, đồ tể luôn luôn phải chăm lo cho con mồi thật chu đáo mà.. Chẳng có sư phụ nào muốn đệ tử của mình ngã quỵ ngay trước khi truyền cho bí kíp, Ms N ạ!
Ặc, ặc ặc… Trong đầu Nó không ngừng vang vang câu nói của Mr P “ Đồ tể luôn luôn phải chăm lo cho con mồi thật chu đáo”..
Nó vô tình nghĩ đến chuyến đi thực tế vào chủ nhật tới..
Chợt thấy sống lưng ớn lạnh và bất giác rùng mình tự hỏi… Số phận mình rồi sẽ trôi dạt về đâu? Unhappy
Jackson vẫn đều đều nhắn tin chúc ngủ ngon cho Nó vào mỗi buổi tối, đôi lúc làm như vô tình anh chợt nói vu vơ đến sự nhớ nhung khiến Nó cười sung sướng như một con khùng và đêm đêm lại chìm sâu vào những giấc mơ ngọt ngào với biển xanh và nắng.. Mặc kệ ban ngày Nó tìm mọi cách tránh anh ra sao..Hàng đêm Anh vẫn dịu dàng mở lối đi vào khu vườn trái tim của Nó Smile
Dự án bắt đầu tăng tốc, những con số cũng gấp rút chạy đua với thời gian.. Khiến Nó hoàn toàn không thể quan tâm đến bất kỳ thứ gì xung quanh Nó.
Một tuần làm việc trôi qua quá nhanh khiến đầu óc Nó trở nên mệt mỏi. Nó chợt thấy nhớ chị Thủy quá chừng, tự dưng thèm được nghe tiếng chị để biết cuộc sống này còn đa dạng và sống động lắm. Buông điện thoại xuống, Nó chìm vào giấc ngủ với những suy tư rối rắm chằng chịt lên nhau như mạng nhện tự hỏi ngày mai sẽ là Địa ngục hay Thiên Đàng?
Chủ nhật, 6h sáng, trong căn phòng của Nó:
Tiếng chuông điện thoại báo thức ngân lên kéo Nó ra khỏi giấc mơ êm đềm về căn nhà có Thiên thần và Nó, bực tức với tay tắt, Nó tự cho phép mình nằm thêm mười lăm phút nữa trước khi bật dậy vì tiếng hát quyến rũ của Big Bang.
– A lô! Nó vội vã trả lời, tỉnh cả ngủ khi nhìn thấy số điện thoại của người gọi tới.
– Em đã dậy chưa? Em đang ở đâu thế? – Tiếng Ngài tổng giám đốc vang lên trầm ấm qua ống nghe.
– Ơ! Em dậy lâu rồi (Nói dối trong phạm vi cho phép cũng là sở trường của Nó đấy ^_^) Em đang chuẩn bị đi ạ!
– Em không phải đi đâu hết. Tôi sẽ đến đó! Em có mười lăm phút để chuẩn bị và nên nhớ rằng tôi không thích chờ đợi đâu đấy. – Hắn nói một mạch rồi tắt máy mà không để cho Nó kịp nói câu nào. Nó cũng chẳng có thời gian để suy nghĩ tào lao, vội vã chạy ào vào nhà tắm.
Mười lăm phút sau, trong lúc Nó đang đứng ngẩn ngơ trước cổng thì một chiếc xe Mercedes màu đen sang trọng dừng lại ngay trước ngõ rồi điện thoại của Nó rung lên và Nó âu sầu nhằm hướng chiếc xe thẳng tiến.
– Làm sao anh biết được địa chỉ nhà em mà đến thế? – Nó hỏi khi đã yên vị trong chiếc xe lịch lãm.
– Sư phụ bao giờ cũng phải tìm hiểu kỹ trước khi thu nhận một đệ tử, Ms N ạ! Hắn mỉm cười trả lời bình thản.
Nó trợn tròn mắt, ngây ra ngắm nhìn người con trai đang ngồi sau vô lăng, khuôn mặt nhìn nghiêng đẹp như một bức tượng với sống mũi cao thẳng tắp, bờ mi cong dài làm cho đôi mắt màu mật ong thêm sâu lấp lánh cùng với làn tóc buông rủ che đi một phần vầng trán thông minh tạo cảm giác bí ẩn ma quái, trong lòng bỗng nhiên hỗn độn những cảm xúc buồn vui lẫn lộn.
– Cảm ơn anh đã đánh giá cao. Em sẽ cố gắng hết mình để không làm anh thất vọng ạ. – Nó mỉm cười,chợt cảm thấy lòng mình có gì thật ấm.
– Tốt! Đó là lý do tôi quyết định chọn em. Em sẵn sàng làm tất cả để theo đuổi mục tiêu tuy rằng hơi liều nhưng tôi tin là còn cải tạo được.
Sax.. Thế này là khen hay chê đây trời? Nó thầm nghĩ rồi lại quyết định bỏ qua.. Với kẻ thù có nội công thâm hậu như thế này cách tốt nhất là phải học cách lờ đi và âm thầm ghi sổ nợ Smile
– Chúng ta sẽ đi đâu hả anh? – Nó lại tiếp tục chơi trò “chuyển hướng”.
– Em sẽ biết khi tới nơi. – Hắn hơi mỉm cười trước phản ứng trẻ con của Nó.
– Ít ra anh cũng phải có một vài gợi ý để em có thể an tâm khi biết mình không bị bắt cóc chứ. – Nó vẫn kiên quyết theo đuổi ý định.
– Em yên tâm – Hắn bật cười, quay sang nhìn Nó bằng đôi mắt nâu sóng sánh – Tôi là người làm kinh doanh nên có thể nhận biết nơi nào đáng để đầu tư và sẽ sinh lời.Tuyệt đối không bao giờ tham gia vào một thương vụ mà đến 90% là thua lỗ cả.
– Ý anh là … Em không đáng giá chứ gì? – Nó khẽ nuốt nước bọt khi nhận ra khoảng cách giữa Nó và hắn khá là gần, thậm chí Nó còn có thể thấy hình ảnh của chính mình phản chiếu trên hai đồng tử màu nâu ma mị ấy.
– Ý của tôi là – Hắn khẽ nhún vai – Em xứng đáng được rước đi như một nàng công chúa chứ không phải là một nạn nhân bị bắt cóc – Mr P nói rất nhanh rồi sau đó quay sang vặn khóa bắt đầu khởi động xe mà không thèm nhìn Nó thêm một lần nào nữa.
Còn Nó thì mắt chữ O, mồm chữ A và đầu vẫn chưa hết choáng vì câu trả lời của ngài tổng giám đốc đáng kính.
Bầu trời trong xanh, những tia nắng mang theo một hơi ấm bắt đầu chiếu rọi khắp không gian và nhảy nhót trên chiếc xe Mercedes màu đen sang trọng. Bên trong xe, người con trai vẫn tập trung vào việc vận hành máy móc còn người con gái thì ngồi lặng yên mắt đăm đăm nhìn về phía trước.. Hai tâm trạng lẫn lộn mải miết theo đuổi những suy nghĩ riêng…Tiếng động cơ vang rền khuấy đảo bầu không khí tĩnh mịch, chiếc xe bắt đầu lao đi trong ánh sáng chói lòa của nắng.
Anh yêu em một mét bốn l