
ịu dàng:
– Em muốn anh giới thiệu để mẹ anh biêt” em không ?
Như Thủy bối rối:
– Bất ngờ qúa, em sợ . Để lúc nào thuận lợi đã anh
Thanh Trà leo lẻo:
– Mày ngôc” kinh khủng . Đây là dịp may mắn của mày đấy
May mắn điều gì ?
– Khi con nguoi ta đến cửa phật, tâm linh dù đôc. ác, cay nghiệt cỡ nào cũng trở nên hiền hòa . Tao nghĩ, mày nên nhân cơ hội ngàn vàng này, khẩn đầu ra mắt mẹ chồng tương lai đi
– Như Thủy đỏ mặt:
– Mày giỏi phát ngôn bừa bãi, coi chừng cái miệgn đó
Thái Tuấn cuoi cuoi:
Anh nghĩ Thanh Trà nói đúng đó . Lát nữa anh nhất định giới thiệu mẹ với em
– Vừa dứt câu bà Tâm An đã ra tới . Thấy con trai nói chuyện thânmật với hai cô gái, bà vui vẻ:
– Hai cháu cũng là khách tới viếng cảnh chùa à ? Hay xin lộc làm ăn ?
– Thanh Trà điềm tĩnh:
cháu chào cô . Tụi cháu đi xin lộc cô ạ . vừa rời ghế học trò, tụi cháu muốn biết vận mệnh ngày mai của mình
Đã xin đuoc chưa ?
– Vẫn Thanh Trà hót:
Đạ rồi cô ạ . Nhưng lộc lai dạy, cháu phải lấy chồng trước mới vững đường sự nghiệp
– Bà Ta cuoi cuoi:
– Cháu đã có ai chưa ?
Một anh chàng viêt. kiều, khôgn hợp gu cháu lắm . Nhưng hoàn toàn yêu thương cháu
– Nghĩa là cháu tuân lời cha mẹ ?
Thanh Trà le lưỡi:
– không đâu cô . Trái tim cháu thích anh ấy . Ba mẹ cháu không muốn đặt để cháu chuyện gì
– Bà Tâm An xoay nhìn Như Thủy:
– Còn cháu ? Mà sao, ta nhìn cháu quen lắm . Cháu rât” giống bạn của ta . Ba mẹ cháu còn cả chứ ?
Như Thủy chưa kịp trả lời:
– Thái Tuấn đã cao giọng kể:
– Ba cô ấy là giám đốc công ty chế tại phục hồ các loại độgn cơ xe ô tô, máy xới, máy đào miền nam đó me.
– Bà Tâm An kêu lên:
– Cháu là con ông Vũ Tấn Tài ?
Như Thủy cúi đầu:
– dạ ! Cháu là con đầu a.
– Bà Tâm An vui vẻ:
– Hèn chi, bác cứ thấy cháu quen quá . Ngày trước ba mẹ cháu và bác đều là chỗ bạn bè tâm giao đấy. Sau này, công việc làm ăn cuốn mọi nguoi vào cơn lốc của nó, nên chúng ta hầu như ít đến thăm nhau tại gia đình . Nhưng vẫn gặp nhau trong c”ac buổi tiệc có tính cách công việc . Cháu xinh lắm
– Thái Tuấn lấp lửng:
– vui qúa, thì ra đều là chỗ quen biết cả . Con hy vọng mẹ sẽ thấy Như Thủy rất đáng yêu
– Bà Tâm An nhíu mày:
– Con nói vậy là sao ? đừng nói với mẹ, con thích nhỏ này nghe
Tuan vẫn lửng lơ:
– Nếu con thích Như Thủy thât., mẹ chịu không hả ?
Bà Tâm An bối rối:
– Coi con kìa . Ai lại nói những điều như thế với con gái . Nên nhớ, con đã có Vân Phượng . Còn Như Thủy đây là con gái bạn thân của ba mẹ . Con lộn xộn, ăn đòn đó, đừng nghĩ . Lớn rồi mẹ không dám đánh là lầm đấy
– Không ai ngoài Thái Tuấn nhìn thấy nét mặt Như Thủy dang tái đi
Anh gắt khẽ:
– Mẹ này, lúc nào mẹ cũng đem Vân Phượng ra làm áp lực với con . Cô ta không hiền thục như mẹ nghĩ đâu
– Kìa Tuan, khi không quạu quọ với mẹ là sao hả ? Tiện gặp bạn bè, con khong biết mời cô cháu ta ăn môt. bữa cơm hay sao hả ?
– Như Thủy vội từ chối:
– Thưa bác, chiều rồi, cháu xin phép về trước . Trời muốn đổ cơn giông, tụi cháu lại đi honda
– Thái Tuấn hầm hừ:
Em giỏi tránh né thiệt . Dịp may hy hữu, không chịu nắm bắt . Chốc nữa bỏ xe lên xe anh, về luôn không đuoc sao ?
– Bà Tâm An nhíu mày:
– Con nói gì thế Tuan ?
Như Thủy sợ chết điếng . Tuan nói ra lúc này, cô chẳng muốn tí nào . Lần đầu gặp mặt, tốt nhất nên để lại chút tình cảm trong lòng bà Tâm An
– Thanh Trà hiểu rõ tâm trạng bạn, cô vội nói:
– Tụi em còn phải ghé vài chỗ nữa . hôm nào rảnh tụi em tới thăm bác . Lúc ấy sợ anh tiếc bữa tiệc vơi tụi em
– Bà Tâm An gật đầu:
– Nếu hai đứa kẹt công chuyện, bác không giữ nữa . Khong biết thì thôi, biết bác rồi lúc nào rảnh nhớ ghé thăm bác . Bây giờ bác kho6ng còn việc để làm, ở nhà một mình cũng buồn
– Như Thủy thở phào:
– Thưa bác, nhất định có ngày tụi cháu đến quấy rầy bác và anh Tuan
– Khi đã yên vị trên chiếc Dream, Như Thủy mới han`h tội ThanH Trà:
– Mày thât. đáng tội chết . Đã biêt” tao run phát sốt lạnh vì tình huống bất ngờ, còn định cài ta nữa
– Thanh Trà gân cổ cãi:
– Mày ngốc bỏ xừ . Tao nói thiệt nha, lẽ ra vừa rồi mày cứ nhận lời đi ăn cùng mẹ con Tuan . Tao nhìn bác ấy cũng khong phải nguoi độc ác, ích kỷ gì . Bác ấy có vẻ thích mày nữa . Mày không biết nắm bắt cô hội là đại đấy
– Như Thủy rên rỉ:
– Tao sợ muốn đứng tim . Nếu Tuan nói toạc ra, tao không biết phải thế nào nữa . Rõ ràng bác ấy rất qúi Vân Phượng
– Nhưng Thái Tuấn thì không ? Mày nghĩ bác An sẽ buộc đuoc ông Tuan dễ dàng sao ?
– Tuan sẽ nghe lời bác An thôi . Vì tao nghe ba tao nói, Tuan rất thương yêu me.
– Thương yêu và kính trọng không hẳn phải tuyệt đối chấp nhận những gì mình khôn gmuốn . Nói thật, mày nên xác định kỹ, nếu yêu ông Tuan, mày phải mạnh dạn bảo vệ tình yêu của mày
– Như Thủy thẫn thờ:
– Tao chỉ muốn đuoc yên ổn
– Xe về đến cầu SG thì trời đổ mưa, cơn mưa thật lớn và nhiều giông gió
– Thanh Trà kêu lên:
– Tao không nhìn thấy đường nữa . Ghé chỗ nào trú tạm đã
Nhưng ướt mem cả rồi
– Ướt cũng phải trú . Giông gió thế này chạy xe dễ tai nạn lắm, mà tao thì không thể để Qúy chịu cản goá bụa
– Chưa dứt câu, Thanh trà đà tấp đại xe vào một quán