Ánh mắt đa tình – Hồng Kim

Ánh mắt đa tình – Hồng Kim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322420

Bình chọn: 7.5.00/10/242 lượt.

xin lỗi đã gợi lại nỗi buồn của anh

TrưỚc sau gì Thuy cũng phải biết, khi chúng ta coi nhau trên tình bạn

– Như Thủy dè dặt:

– Mẹ anh, chắc khó tính lắm

– Thái Tuấn chậm rãi:

Nói cho đúng, mẹ anh là nguoi phụ nữ dễ tính nhất . Có điều, dạo này mẹ hay độc đoán, thích mọi việc đều phải theo ý mình

– Như Thủy kêu khẽ:

– Hình như đó là tâm lý chung của tất cả mọi nguoi khi bước qua ngưỠng cửa tuổi bốn mươi . Anh có nhiều anh chị em không ?

– Thái Tuấn lắc đầu:

– Chỉ một mình anh

Như Thủy chắc lưỡi:

– Nhà ít nguoi, đôi khi cũng tạo cho không khí gia đình nặng nề, vắng vẻ . Gia đình em cũng buồn lắm, nhưng chẳng có cách gì kéo cuộc sống trở lại

– Thái Tuấn do dự:

– Em vẫn còn mẹ, đúng không ?

Dạ ! Nhưng từ lâu, mẹ như không còn tồn tại trong cuộc đời chị em em

– Xin lỗi anh hơi tò mò . Bây giờ mẹ em ở đâu ?

Em khong biết . Tự nhiên mẹ em bỏ nhà đi biệt, đuoc hơn tuần sau ba bị dính vô vụ buôn lậu hàng qua biên giới . Từ đó tới giờ, tụi em không hề có tin của me.

– Tuan kên lên:

– Nghĩa là mẹ em cũng mới ra đi ?

– Chính xác là đuoc hơn bảy tháng

– Ba em khong tìm mẹ em sao ?

Nguoi cố tình ra đi, nguoi phía sau mò mẫm tìm, theo anh có kết qủa không ?

– Tuan thở dài:

– Rốt cuộc gia đình nào cũng có n hững uẩn khúc riêng . Chúng ta là con, đôi khi phải gánh chịu hậu qủa

– Khi Tuan đưa Như Thủy về, Thành phố đã bắt đầu vào đêm

Dừng xe đầu hẻm, Thuy nhât” định không để anh theo tận vào nhà

– Ánh trăng đầu tháng treo lơ lửng tít trên bầu trời cao, xuyên qua những tán lá cùng cao tít tắp phía trên các dãy nhà lầu . Như Thủy bối rối khi bắt gặp ánh mắt đắm say, nóng rực của Thái Tuấn nhìn cô . Nâng cằm cô lên, anh dịu dàng:

– Như Thủy, hãy đồng ý là dòng nuoc trong lành chảy qua đời anh . Gội rửa dùm anh c hút vết nhơ lấn cấn bám nơi da thịt nghe em

– Thuy cuống quít giấu vội mắt mình vào vai TUan . Đời nào anh chịu để mất đi khoảnh khắc yêu thương đó

– Anh yêu em quá . Thủy ơi

– Nụ hôn ngọt ngào trượt trên bờ môi đang hé ra nũng nịu . Đắm say làm sao !

Chương 19

– Buổi sáng chủ nhật, còn ngủ nướng trên giường, Như Thủy bị kéo dậy bởi tiếng gõ cửa dồn dập. Ba đi vũng tàu phải chiều tối mới về. Còn Như thạch chắc đã nhón sang nhà Thanh Hằng. Quấn nhau như nem chả biết học hành sao nữa

– mà ai nhỉ. Bất lịch sự kinh khủng. Cả tuần có đuoc một ngày nghi?

– Lầu bầu, lụng bụng , Như Thủy chậm rãi ra mở cửa. Cô hoàn toàn ngạc nhiên khi thấy nguoi gọi cửa là Vân Phượng. Chị ta làm sao biết nhà mình nhỉ ? Không lý nào Thái Tuấn lại chỉ ?

– Mà khong quen biết đến tìm mình chi đây ? Cố dằn cảm xúc bực bội, Thuy vui vẻ:

– Bất ngờ qúa. Chị đến tìm tôi hay tìm ba tôi vì công việc. Mời chị vào nhà

– Tôi có chuyện cần nói với Thuy

– Là chuyện gì vậy ?

Chúng ta ra quán, tìm chút gì đó vừa uốgn vừa nói chuyện được không ?

– Như Thủy chậm rãi:

– Tôi không có thói quen ngồi hàng quán buổi sáng. Nhà tôi cũng không có ai ở nhà. Chị cứ tự nhiên nói điều gì đó, vỚi tôi tại đây

– Vân Phượng lưỡng lự:

– Thôi đuoc, nếu thật sự không làm phiền đến gia đình

– Như Thủy nhún vai:

– Tôi quen ăn sáng ở nhà, do chính tay mình làm các món ăn mà mình thích. Như bây giờ nè, sau 15 phút tôi sẵn sàng đãi chị bữa điểm tâm bằng mì xào gan

– Vân Phượng từ chối:

– Không cần bày vẽ đâu. Cô bé có sẵn trà cho tôi một ly là đuoc

– Cách nói chuyện của Phuong đầy trịch thượng, nhưng Thuy cũng không buồn đốo chối. Cô linh cảm việc Phuong đến đây nhất định có liên quan tới Thái Tuấn

– Bỏ mặc Vân Phượng ngồi môt. mình ngoài phòng khách, Như Thủy chậm rãi xuống nhà sau làm vệ sinh

– Khi trở ra, cô đem theo ly trà nóng

Trà lipton đó. Chị cần đường không ?

– Vân Phượng tỉnh bơ:

– Thi thoảng cũng nên uống thứ nước đậm đặc nguyên chất này. Để xem nó đắng hơn, hay cuộc đời có những cú ngã đắng chát hơn

– Như Thủy chống tay lên cằm, nét mặt không biểu lộ môt. cảm xúc gì

— Vân Phượng cắn môi:

– Tôi muốn thưƠng lượng với Thuy môt. việc

– Như Thủy thản nhiên:

– Về chuyện Thái Tuấn phải không ?

Vân Phượng gật đầu:

– Tôi muốn biết Thuy là gì của anh ấy ?

Sao chị không hỏi thẳng Thái Tuấn ? Anh ta sẽ cho chị câu trả lời đúng nhất

– Vân Phượng mím môi:

– Tuân là kẻ cao ngạo, háo thắng. Anh ấy đời nào chịu nói thât. cho tôi biết. Tuan thích sự lơ lững hơn những mối tình chân thật

– Như Thủy ấm ức:

– Chị đã biết những gì về tôi và Tuan ?

Kho6gn nhiều lắm, đủ để biêt” cô là nguoi anh Tuan chọn. Đúng không ?

– Như Thủy bình thản:

– Đúng thì sao ? còn không ?

– Tôi lấy làm tiếc. Vì Tuan yêu cô bé nhưng không đủ nghị lực để thay đổi quyết định của mẹ anh đấy. Bởi tôi là nguoi con gái đuoc bác ấy chọn để sau này thành vợ ảnh, lâu lắm rồi. Tính mẹ anh Tuan độc đoán, chuyện gì bác ấy đã quyết, thì khó ai thay đổi đuoc. Cô còn trẻ, có tài, cô không yêu Tuan cô vẫn còn nhiều nguoi khác để yêu thương

– Như Thủy bặm môi:

– Chị đâu tới mức mất giá dữ vậy. Chị đẹp, gia đình chị đầy giàu sang quyền lực. Có nhất thiết chị phải lấy cho đuoc Tuan không ? khi anh ấy không hề dành cho chị tình yêu

– Vân Phượng kêu lên;

– Tôi biết.


Polaroid