
inh khủng nhưng anh không dám phôn cho cô . Vì anh chưa hề nói với cô chuyện này . Thuy còn trẻ, tính bồng bột, háo thắng, vui buồn bất chợt . làm cô giận, có nước anh sô lô môt. mình suốt đời
– Xin lỗi ! Anh cho tôi ngồi chung đuoc không ?
– Đang miên man nghĩ về Thuy, Thái Tuấn giật mình, anh nghe g iọng nguoi vừa hỏi thật quen
– Ngước lên, Tuan suýt bật tiếng kêu, khi nhận ra Cao Cường . May anh kịp dừng lại . Cuong, hình như chưa biết anh . Chẳng tội gì nói cho anh ta biết điều còn bí mật !
– Thái Tuấn lịch sự:
Anh ngồi cho vui . Uống cafe môt. mình không phải dân ghiền cafe nhạc
– Cao Cường lại hỏi:
– Tôi hỏi hơi mạo muội . Phải anh đang có tâm sự ?
– Thái Tuấn lắc đầu:
– Tính tôi quen ngồi một mình, tìm sự yên tĩnh sau những giờ làm việc mêt. mõi
– Khuấy chậm ly cafe, một lúc lâu sau, Cao Cường tủm tỉm:
– Tôi nhìn anh quen lắm, không rõ đã gặp nhau ở đa6u ? Anh có khi nào ra Ha Noi không ?
– Công ty tôi có vài chi nhánh ngoài Ha NOi, Hai Phong, nên tôi cũng thi thoảng được bay ra đó . Anh làm việc ngoài Ha Noi à ?
– Cao Cường cuoi:
– Tôi làm việc ở phòng luật sư . Được nghỉ phép vào SG chơi . Vừa du lịch vừa tìm đất đứng
– Thái Tuấn vui vẻ:
– Luật sư à ? Bây giờ rất nhiều công ty tư nhân mọc lên . Vì thế, việc thuê mướn luật sư là nhu cầu hàng đầu của mỗi doanh nghiệp . Anh đã tìm đuoc nơi nào chưa ? Và anh có bà con ở đây không ?
– Cao Cường như vô tin`h:
– Tôi có nguoi quen là giám đốc chế tạo phục hồi động cơ các loại ô tô, xe cơ giới . Tôi đang nhờ bác ấy
– Thái Tuấn kêu lên:
– Phải ông Vũ Tấn Tài không ?
Cao Cường ngạc nhiên:
– Đúng ổng rồi, anh cũng biết bác Tài à ?
Thái Tuấn cuoi cuoi:
– Ông Tấn tài nổi tiếng xưa nay ở SG, nguoi trong giới kinh doanh, còn ai không biết tới ông chứ . Vợ bỏ, có hai đứa con, một trai, môt. gái, học giỏi cực . Cô con gái xinh như mộng
– Cao Cường vui vẻ:
– Thì ra đều là nguoi thân cả . Như Thủy, con gái bác Tài là vợ hứa hôn của tôi . Chúng tôi ngày trước tầng có nhiều kỷ niệm với nhau
– “Dúng là đồ luật sư giỏi võ miệng . Láo kinh khủng . Như Thủy nghe đuoc câu này, cô bé sẽ khong dễ dàng tha cho kẻ dám xúc phạm đến cổ . Nhiều kỷ niệm… ”
– Anh cuoi gì vậy ?
Cao Cường ngạc nhiên nói:
– Thái Tuấn nhếch môi:
– À ! Tôi đang nghĩ đến cô vợ hứa hôn của ôgn đấy . Qủa là ông giỏi hơn trai SG . Con trai trong này bao nhiêu nguoi theo em bén gót . Vậy mà em chẳng chịu. Hay !
– Cao Cường khoái trá:
– Thế, trong số các chàng trai ấy, có ôgn anh không ?
– Thái Tuấn lơ lửng:
– Nếu tôi vẫn là kẻ trồng cây si trước cửa nhà nàng ? Anh dám đuổi tôi không ?
– Cao Cường tự tin:
– Chuyện này, cả Thuy và tôi đều khong thay đổi đuoc . Tháng sau đuoc ngày chúng tôi sẽ làm lễ đính hôn . Nguoi lớn quyết định, đâu vô đó cả rồi
– Thái Tuấn rên rỉ:
– Ôi chao ! Tôi… chả lẽ tôi không còn hy vọng ?
Không có Thuy, anh tìm cô khác . SG này hàng triệu triệu con gái đẹp
– Khong đuoc, tôi khong chịu thua anh đâu . Chưa đám cưới, Thuy vẫn còn quyền tự do lựa chọn . Tôi sẽ cố gắng chinh phục nàng
– Cao Cường cười đểu:
– Làm đuoc khong mà kêu to vậy ông anh . Tôi nghĩ, nếu ông anh có tài, có danh vọng như tôi . Dễ gì Như Thủy đã bỏ SG chịu làm dâu Ha Noi ? Tôi khong có ý định lập nghiệp lâu ngoài ấy, nên quyết định cưới THuy để tiến thân . Chứ thât. ra tôi cũng không yêu cô ấy . Hy vọng môt. ngày nào đó, anh ôm trong tay tình yêu của mình
– Thái Tuấn giận run . Anh chỉ muốn đấm vào măt. Cuong một đấm cho hả giận
– nghĩ đến cảnh Như Thủy ngồi nghe Cao Cường lải nhải, anh lại hậm hực . Nhưng vì cô, anh cố kìm cơn giận của mình
– Vừa lúc ấym anh nhìn thấy hai chị em Như Thủy chở nhau về
– Vì ngồi xoay lưng lại, Cuong không biết điều đó
Bình thản anh đứng lên trả tiền . không chờ tiền thối lại, anh nổ máy xe chạy đi . Vẫn còn nghe Cao Cường nói:
– Em tính luôn ly cà phê và thuốc của anh vào số tiền anh ấy tra?
– Nhún vai, Thái Tuấn thấy Cao Cường chẳng đáng đối thủ của mình
– Như Thủy tròn mắt, khi Tuan đứng trước măt. cô:
Ủa ! Anh Tuan ! Anh đi đâu vậy ?
– Thái Tuấn trầm ấm:
– Anh đến mời em đi ăn tối . Nhân tiện có câu chuyện muốn hỏi em
– Như Thủy bối rối trước ánh mắt nồng say của Tuan . Mấy hôm nay, không gặp anh, cô thấy nhớ anh quay quắt, đã hơn môt. lần định ghé công ty anh hỏi thăm, nhưng cô chưa quen kiểu tìm kiếm ở những nơi đông nguoi . Nên đành ghìm nỗi nhớ trong tim
– Thái Tuấn dịu dàng:
– Em sẽ đi với anh chứ ?
Như Thủy gât. đầu:
– Chờ em vài phút, em vào trong dặn Nhu Thạch
– Tuan vui vẻ:
– Hay rủ luôn thằng nhóc đi chung cho vui . Ăn một mình ở nhà, buồn lắm
– Như Thủy từ tốn:
– Để em hỏi Thạch coi sao
– Một lúc sau, TH.ach đi ra cùng Thuy, cậu vui vẻ:
– Em rất tiếc . Nhưgn không thể làm kỳ đà . Mấy hôm nay chị Hai em nóng nảy lắm . Anh đưa chị ấy đến nơi nào mát mẻ ấy
– Như Thủy lừ mắt:
– Nhóc con ! Coi chừng cái miệng lẽo mép, đàn ông nói nhiều con gái rất ghét đấy hiểu chưa . Chị mà kể tội em, Thanh Hằng nhéo em chêt” luôn
– Nhu THạch nhún vai:
– Em đâu phải nguoi n hiều chuyện . Em chỉ nói dùm chị lời mở đầu khó nói th