
ngưỜi lớn sắp đặt . Bên ngoại anh phần lớn làm việc trong nghành tư pháp, công an nữa . Vậy là anh phải đi theo vòng quay “Cha truyền con nối”
– Như Thủy bật cười:
– Bây giờ than`h đạt rồi, anh có tiếc những gì ngày trước không ?
– Cao CưỜng chậm rãi:
– Công việc hiện tại cuốn hút anh . Bởi nó cũng có nhiều lý thú riêng, nhiều mãnh cuộc đời cần anh giúp họ . Nên thú thật anh không còn thời gian nghĩ đến việc khác
– Như Thủy hồn nhiên:
– Nghĩa là, anh bằng lòng với hiện tại, và cuộc sống sẽ có ý nghĩa đẹp hơn, khi anh có một người bạn gái lý tưởng ở bên cạnh, đúng không ?
– “Trời đất, tại sao mình lại nói luyên thuyên chuyện ngoài lề vậy nè . Khác gì bắc cầu cho anh ta bước tới ! Ngốc ơi là ngốc ” Như Thủy rủa thầm và khấn trời, Cao CưỜng đừng quan tâm tới câu nói của cô
Nhưng, cô đã phải thót tim, khi mắt long lanh cười, chạm tia nhìn như ánh lửa của Cao Cường:
Anh cũng đang muốn tìm cho mình nữa mảnh đời còn lại . Nhưng khó qúa
– Như THủy ***t chét (lỡ rồi, phải cuốn theo đề tài này, không thể tránh né, bởi tại cô gây lên sóng mà)
– Anh khiêm tốnthì có . Hà Nội là trung tâm của sự thanh lịch, các hoa hậu, á hậu phần đông đều sáng ***i lên từ mảnh đất cố đô ấy
– ANh đâu phủ nhận, Hà Nội đúng là có nhiều cô gái đẹp . khổ nổi tìm cho ra một người bạn hợp với mình trong ngàn vạn lớp áo đẹp ấy, là điều rất khó . Xã hội bây giờ, con gái thích có chồng làm giám đốc doanh nghiệp, hoặc có tề tệ cũng phải kỹ sư điện toạn tin học, kỹ sư xây dựng với mức lương khiêm tốn dăm triệu một tháng . Thứ lương luật sư tụi anh, các cô chê ít, và nghề “luật sư” có vẻ đạo mạo, già già thế nào
– Như Thủy kêu lên:
– Chả lẽ họ yêu và lấy chồng cũng theo kinh tế thị trường ?
– Cao Cường nhếch môi:
– sự thât. đúng như vậy
Thủy le lưỡi:
– Trời đất ! Nếu thế, không thể có hạnh phúc và những cuộc kết hôn nhất định giống đia. ngục
– Cao Cường nháy mắt:
– Thủy giúp anh nha
– Như Thuy đề phòng:
– Chuyện gì chứ ? Thủy còn con nít, đâu biết giúp những việc lớn
– Cao Cường chậm rãi:
– Anh thích con gái miền trung . Muốn Thủy giới thiệu bạn bè em
– Thủy chối phắt:
– CHuyện này, em chịu thôi . Em không quen ai ngoài mấy nhỏ bạn học chung lớp . Mà bạn em đều loi choi, lóc ***c nhu em, đã biết yêu là gì đâu . Anh quen vào thêm tốn tiền, vì mỗi ngày phải dắt “các nhóc” đi ăn
– Cao Cường nhìn vẻ mặt Như Thủy, môt. lần nữa, anh lai dặn lòng, hãy từ từ và biết chờ đợi . Như Thủy còn vô tư lắm . Dù cuôc. sống đang chực chờ em với bao toan tính độc ác, nhẫn tâm của những ngưỜi lớn đã “thành tinh” cọp.
Chương 9
Đang chăm chú theo dõi tập phim “nỗi lòng thấu trời xanh” của Trung Quốc, được chiếu trên tivi . bà Tâm An vội bấm volume và đứng lên mở cửa phòng khách
– Bà ngạc nhiên đến sựng người:
– Chú… út ! Chú từ đâu về đây vậy ?
Ông Bảy Hoàn cười lớn:
– Tưởng chị không còn nhận ra thằng em này nữa chứ
– Bà Tâm An bối rối:
– Chú ngồi xuống đi . chị em ở chung nhà với nhau cả ba năm trời . Có đâu tôi lại quên chú được . Độ này chú trẻ và khỏe hơn hồi xưa . Gặp ngoài đường ắt khó nhận ra chú
– Ông Bảy Hoàn nhìn quanh:
– Thằng Tuấn không có nhà hả chị ?
– Bà Tâm An chép miệng:
– Chú Út uống nước đi . Nó đi suốt ngày chú ơi . Nhiều khi tôi muốn tìm nó, phải dùng máy điện thoại gọi, nó mới về
– Ông Bảy Hoàn cười cười:
– Tụi trẻ bây giờ khác xa thời chị em mình . Công việc làm ăn của nó tốt không chị hai ?
– Bà Tâm An gật đầu:
– Chị nghe thằng Tuấn nói, hàng vải luạ của công ty nó dệt ra rất được khách hàng ưa chuộng . Nhất là loại vải trắng dùng may áo dài nữ sinh
-ÔNg Bảy Hoàn gật gù:
– Ở hà nội, em có nghe các doanh nghiệp nhắc đến tênThái Tuấn . Sau này mới biết nó là cháu mình . Đầu óc nó hơn hẳn lớp cha chú
– Bà Tâm An vui vẻ:
– Chú vô Sài Gòn công tác ? Hay đi du lịch
– Chị hiểu sao cũng được . Chủ yếu là em vào thăm chị . Luôn tiện hỏi thăm chị về tình hình thằng Tuấn . Nó cũng gần ba mươi tuổi . Chị đã nhắm cho nó đám nào chưa ?
– Bà Tâm An trầm ngâm:
– Chú nhắc, tôi mới nói . Tôi định hỏi con gái ông Văn Thế Nguyện cho thằng Tuấn . Hai đứa quen nhau cũng năm sáu năm rồi . Vậy mà, tôi nói chuyện nghiêm túc với Thằng Tuấn, nó cứ lửng lơ, khiến tôi tức chết được . Bây giờ chú vô đây, hay chú giúp tôi thuyết phục nó . Trước nay nó vốn nghe lời chú
– Ông Bảy Hoàn cau mày:
– Ông Thế Nguyện, phải ngày trước cùng sư đoàn với Hai không chị ?
– Bà Tâm An gật đầu:
– Thì ổng chớ ai . Tình nghĩa đồng đội cũ giữa ba thằng Tuấn với ổng . Được ổng qúy nó như con . Bây giờ ổng làm giám đốc ngân hàng phát triển công thưƠng nghiệp . Giàu có, đia. vị lắm chú ơi . Người ta chỉ duy nhất môt. đứa con gái . Con bé xinh xắn, học năm cuối học viện ngân hàng . Tương lai như thế . Chả hiểu sao thằng Tuấn không chịu
– Ông Bảy Hoàn từ tốn:
– Bọn trẻ bây giờ, không thể dùng quyền cha chú để ép chúng chuyện hôn nhân đâu chị . Như chị nói, hai đứa từng quen nhau năm sáu năm . Có lý đâu thằng Tuấn lại phụ tình người ta . Tính nết nó vốn lạnh lùng, nghiêm khắc . Em nghĩ, phải có nguyên nhân chị a.
– Bà Tâm An rầu rĩ:
– Tôi h