
iá cao em quá rồi,bây giờ người yêu anh cũng đã có cần gì phải nhờ cậy đến em”_Tiron cười mỉa một cái xem thường cách lạt mềm buộc chặt của cô,rồi nhanh chóng nói tiếp:”Anh còn có việc,hôm nay coi như xong đường ai nấy đi”.Đứng bật dậy mà không hẹn trước,quay lưng tính bước đi nhưng…“Anh nghĩ mẹ anh sẽ chấp nhận cô ta làm người yêu anh ư?”_Nayki không nhanh không chậm hỏi,còn nhàn nhã nâng ly rượu nhấp thêm ngụm nữa,cũng chẳng có phản ứng lo lắng trước bước chân vội vàng của anh.Vì cô biết…chỉ cần nói ra lý do này…chỉ cần nói ra câu này…bí mật mà ít người biết được…anh sẽ ngoan ngoãn ở cạnh cô…“Vậy em nghĩ…mẹ anh có thể chấp nhận em àm không chấp nhận nổi Zami sao?Em so với cô ấy chẳng bằng 1/10”_Tiron quay lại nhếch môi khinh bỉ nói.“Em cho anh rút lại câu nói này”_Nayki nghe xong bàn tay ngọc ngà đã sớm nắm thành nắm đấm,móng tay hung hăng đâm vào lòng bàn tay truyền đến cơn đau nhức nhưng…đau nhất vẫn là…bị người mình yêu xúc phạm…Không chỉ có vậy…đau nhất hẳn là quá khứ…anh vì cô ta mà bỏ em…cũng là câu nói này…em so với cô ta cũng chẳng bằng 1/10…Tiron có chút ngỡ ngàng,anh chỉ là quá tức mà lỡ lời vậy thôi cũng không nghĩ cô lại quá khích đến vậy.“Anh xin lỗi”_Tiron không hiểu sao mỗi lần thấy cô đua đớn thế này anh lại vô cùng xót xa không kìm lòng được mà tới bên cô vỗ về cô.Cô là một con người bí ẩn,mọi chuyện trong quá khứ của cô anh đều không rõ,cũng không biết cô đã chịu bao nhiêu thương tổn.Chỉ có anh duy nhất anh biết được đằng sau lớp mặt nạ đáng yêu trong sáng vô tư này là một cô gái trưởng thành hơn bao giờ hết xinh đẹp và gợi cảm nhưng…ngày đêm chỉ cô đơn với chai rượu và khói thuốc…“Mẹ anh sẽ không chấp nhận con gái của kẻ đã trốn nợ tận đâu”_Nayki bình tĩnh lại,gạt tay anh ra hờ hững nói.Đối với cô hành động này là thương hại,cô càng hận hơn là người thương hại cô lại là anh…“Em nói gì?Anh không hiểu”_Tiron nghe đến đây thì sững lại,anh hoàn toàn không hiểu ý tứ cô muốn nói đến là gì.Nayki không vội vàng chỉ lẳng lặng nhấp một ngụm rượu,đôi mắt long lanh chợt tối lại nhìn về phía bầu trời xa xăm như hồi tưởng lại quá khứ…Giọng nói nhẹ nhàng thanh thoát của một thiếu nữ kể lại chuyện xưa:”Bố mẹ ruột của Zami ngày xưa do không suy nghĩ cẩn trọng lại tham lam nên đã mượn tiền bố mẹ anh để đầu tư dự án nhưng không thành công đâm ra phá sản,khả năng trả lại tiền càng khó hơn nên họ đã trốn nợ.Cuối cùng vì lo cho sự an nguy của Zami bố mẹ cô ấy đã gửi tại nhà trẻ mồ côi rồi cao chạy xa bay như anh thấy đấy,Zami được chủ tịch tập đoàn JK nhận nuôi và có được cuộc sống sung túc đầy đủ như bây giờ”. Anh đã hứa là anh sẽ làm – Chương 50“Có chuyện này sao?”_Tiron không tiếp thu nổi những gì mình vừa nghe quá khích mà bật dậy,anh chưa từng nghĩ Zami vì gia đình anh mà phải lìa xa bố mẹ,càng không nghĩ quá khứ của cô lại liên quan đến anh nhiều như vậy.Nếu cô ấy biết thì phải làm sao đây?Hôm qua nghe được tin anh là dân xã hội đen phản ứng của cô có chút lạ thường…phải chăng…cô đã biết chuyện năm xưa?Anh không thể chậm chạp mà gấp gáp hỏi:”Tại sao em biết chuyện này?Mà Zami có biết không”.“Tại sao em biết không quan trọng còn về Zami…em nghĩ cô ấy biết rồi”_Nayki không nhanh không chậm trả lời,cô cũng đoán trước được phản ứng anh sẽ thế này nhưng không nghĩ anh lại quan tâm đến Zami tới mức đấy.Tim lại chợt nhói đau…“Biết rồi sao…”_Tiron bàng hoàng hơn lúc trước,giờ anh phải đối mặt với Zami thế nào đây?Hai người chỉ mới làm người yêu 3 ngày thôi mà…Còn chưa bắt đầu thì phải kết thúc kiểu gì đây…“Em nghĩ…anh nên về hỏi mẹ anh mọi chuyện thì tốt hơn.Em cũng chỉ biết có từng đấy thôi”_Nayki nhẹ giọng khuyên bảo,còn ai biết chuyện này kĩ càng ngoài bố mẹ Zami và bố mẹ anh chứ.Tiron như nhận ra còn tia hy vọng cuối cùng,con mắt anh chượt lóe sáng lên tức tốc bật dậy chạy ra khỏi của,chưa chạy được bao lâu đã bị gọi lại.“Anh còn chưa trả lời mà,có định giúp em tiếp không?”_Nayki chậm rãi hỏi,giọng có phần cao lên.Qủa nhiên tác dụng,Tiron khựng lại một chút xoay người lại đối mặt với Nayki,nhất thời…4 con mắt nhìn nhau đăm đăm…không ai chịu nhường ai không ai e dè ai…“Chuyện đó…anh sẽ trả lời em sau”_Tiron mạnh miệng nói,anh không thể hứa bừa được,anh sẽ trực tiếp đi hỏi mẹ mình cho chắc ăn…nhỡ đâu đây chỉ là cái bẫy Nayki đặt ra để lừa anh thôi thì sao?Nayki chỉ mới biết Zami còn chưa tới 1 tuần mà còn biết nhiều việc hơn cả anh…vô lí.Nhưng…nếu Nayki lừa anh sao phải khuyên anh đi nói chuyện với mẹ mình,mẹ anh tuyệt đối không bao giờ lừa anh mà Nayki cũng không có khả năng mua chuộc mẹ.Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào đây?Đầu óc anh bây giờ cực kì rối loạn,chỉ biết tập trung lái xe đến biệt thự bố mẹ mình ở càng sớm càng tốt…—————————————————————————————————-“A lô”.“Cái gì cơ?”.“Vô dụng”.“Đến giờ này mà vẫn chưa giải quyết xong sao?”.“Thật vô dụng”.“Được rồi,tôi sẽ sang trong đêm nay”.“Có chuyện gì vậy mình,có gì từ từ nói đừng nổi nóng”_Lệ Hi đi đến gần chồng mình ôm lấy vai ôm nhẹ giọng.“Cái công ty bên Mĩ ấy thật không biết điều,cứ bám theo mình như đỉa đói ấy,đêm nay có lẽ tôi phải bay sang gấp một