The Soda Pop
Angel’s Smile (Nụ Cười Của Thiên Thần)

Angel’s Smile (Nụ Cười Của Thiên Thần)

Tác giả: GracieAlisonSwift

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323140

Bình chọn: 9.5.00/10/314 lượt.

ai như đỉa“Vì tôi nghĩ… Chúng ta nên cách xa một chút thì tốt hơn”“Lí do tại sao?” – Hắn vẫn kiên trì hỏi“Không biết đây là lần thứ mấy tôi nói với cậu rồi nhỉ? Chúng ta chỉ có thể là hai người xa lạ thôi, biết chưa hả? Sẽ rất rắc rối nếu chúng ta đi cùng nhau, cậu hiểu mà, đúng không?” – Tôi thở dài – “Vì vậy, tôi nghĩ đây là lần cuối cùng chúng ta nói chuyện với nhau. Từ mai hãy coi như là người xa lạ nhé. Như vậy sẽ đơn giản hơn rất nhiều đó”“…” – Huy thở mạnhCậu ấy im lặng… Không khí như ngưng tụ lại… Thời gian cũng như đã ngừng trôi.“Cô thực sự muốn như vậy…?” – Huy khó nhọc hỏi, ánh mắt của cậu ấy xoáy sâu vào mắt tôi, vào cả tâm can tôi“…” – Tôi căng thẳng nhìn nét mặt của cậu ấy, nhưng vẫn chẳng đọc được một chút gì từ ánh mắt đó cả – “…Ừ”Tôi nghe rõ tiếng thở gấp của Huy… Và của mình…“Tôi tôn trọng quyết định của cô” – Huy gật đầu“Cảm ơn” – Tôi khẽ cười“Có điều… Tôi vẫn hơi ngạc nhiên. Một heart-breaker như tôi mà lại phải buồn… Nhất là buồn vì một đứa con gái…. Thật nực cười” – Huy cười khẩyTôi chẳng biết nói gì thêm. Chiếc xe chìm trong im lặng.Kítttt!!!Huy phanh gấp“Đến nhà cô rồi” – Cậu ấy dừng lại trước một toà chung cưNãy giờ mãi suy nghĩ nên tôi chẳng để ý đã đến nhà từ bao giờTôi xuống xe“Tạm biệt” – Huy nói“Ừ, tạm biệt” – Tôi khẽ vẫy tay chào cậu ấyHuy chỉ gật đầu rồi nhanh phóng xe đi, để lại một mình tôi đứng trên vỉa hè. Tôi cũng nhanh bước vào nhà.Được rồi, Huy, cậu sẽ tập quên tôi đúng không? Tôi cũng vậy, cũng sẽ tập quên cậu. Sẽ khó đấy, nhưng mà không sao đâu nhỉ? Chúng ta cùng cố gắng, một lần cuối, được không?– – – oOo – – –Author’s Note: Gửi những bạn đang follow account (Dannie_Alison_Swift) của mình là mình đã tặng account đó cho một bạn khác rồi, bây giờ mình chỉ xài duy nhất một account (GracieAlisonSwift) này thuii nhé <3Mình muốn cảm ơn các bạn đã nhiệt tình vote ủng hộ mình nheee <3 số votes của truyện này đã chạm đến mức 1K rồi <3 cảm ơn các bạn nhiều nhaaaa <3 Love you allll!!! <3 •CHAP 28: KẾ HOẠCH•Sáng hôm sau…Tôi đang chạy hết tốc lực đến trường“Hạ Vy! Cố chạy nhanh nữa nào! Trễ 30 phút rồi đấy! Ngày nào cũng đi trễ!!! Cũng chỉ tại cái đồng hồ báo thức chết tiệt kia bỗng dưng hôm nay lại hết pin” – Tôi vừa làu bàu vừa động viên mìnhVà tình hình là… Tôi đang trễ học. Trễ những 30 phút. Và tôi đang cắm đầu chạy đến trường.Kia rồi, tôi đã thấy cổng trường rồi. Cố lên Vy, chỉ còn một quãng ngắn nữa thôi! Tôi cắm cúi chạy… Cắm cúi… Và…Rầm!!!Mải chạy, tôi đâm sầm vào một người. À, chính xác là một tên con trai. Cả hai chúng tôi đều ngã lăn ra đất.Tôi lồm cồm bò dậy, tên đó cũng ngồi dậy“Xin lỗi! Xin lỗi! Bạn có sao không?” – Tôi cúi người sát xuống, xin lỗi rối rítTrời ạ, cái ngày gì không biết. Chỉ cách cổng trường đúng 1 bước chân mà vẫn không đến trường an toàn được…“Không sao. Bạn có sao không?” – Tên đó lên tiếng trả lời trong khi tôi đang mải phủi đất cát dính trên quần áoKhoan đã… Giọng nói này là…“Hạ Vy đúng không?” – Tôi còn chưa kịp bật thành tiếng thì tên đó đã cất lời trướcTôi từ từ hướng ánh mắt về phía tên đó. Và bạn đoán xem hắn là ai?“Hoàng Vũ Phong?!?!” – Tôi hét tướng lên“Là Vy thật à?” – Vũ Phong cũng ngạc nhiên không kém“Anh cũng học ở trường này ạ?” – Tôi hỏi“Ừm… Anh học ở trường này” – Vũ Phong gật đầu – “Anh học ở block F”Tôi gật đầu tỏ vẻ hiểu ý“Mà sao em lại ở đây? Trễ 30 phút rồi đó” – Vũ Phong nhìn đồng hồ rồi nhắc nhở“Em biết” – Tôi gật đầu – “Em đến trễ…”“Thế à…” – Anh Vũ Phong cười – “Hay hôm nay cúp học một ngày đi”“Dạ…?” – Tôi ngạc nhiênKhoan đã, nếu tôi nhớ không lầm thì Vũ Phong là một học sinh gương mẫu với số điểm các môn cao ngất ngưởng mà? Học sinh gương mẫu mà đòi cúp học á?“Không sao. Học Đại học thì có cúp học cũng chẳng ai nói gì đâu. Hơn nữa với sức học của mình, anh vẫn sẽ bắt kịp thôi mà” – Vũ Phong như đọc được ý nghĩ của tôi – “Còn em thì chỉ việc gọi điện cho cô giáo thông báo bị bệnh hay cái gì đó tương tự là xong thôi”Tôi ngớ người ra. À, theo như tôi nhớ thì Vũ Phong hơn tôi 1 tuổi, nghĩ là bây giờ đã là sinh viên Đại học rồi. Uầy, học Đại học thật là sướng mà…“Sao hả? Đồng ý không?” – Vũ Phong nhìn như chờ đợi câu trả lời của tôi – “Thật ra thì nếu bây giờ đến lớp em sẽ bị phạt đấy”“Okay okay” – Tôi giơ ngón tay hình chữ V. Cúp học… Lâu lâu thế cũng vui đấy chứ. Hơn nữa hôm nay tôi không có tâm trạng để học, có đến lớp thì cũng chẳng vào đầu được chữ nào đâuVà thế là tôi đưa ra quyết định: Cúp học– – – oOo – – –Chúng tôi quyết định tản bộ trong công viên Paradise…“Em với Huy lại có chuyện gì nữa à?” – Vũ Phong hỏi“Tại sao anh lại hỏi vậy?” – Tôi ngờ vực“Anh ở chung căn hộ với nó. Hôm qua nó đi đâu đó… Đến 2 giờ sáng mới lết xác về nhà” – Vũ Phong thở dài – “Anh hỏi thì nó chỉ nói là đi vòng vòng thành phố”“Sao ạ?” – Tôi ngạc nhiên hết cỡ“Em biết hôm qua nó đã đi đâu đúng không?” – Vũ Phong khẽ nhíu mày nhìn tôi“…Không. Em không biết” – Tôi lắc đầu – “Hôm qua đúng là cậu ấy có đến tìm em. Và sau đó chúng em đi vòng vòng thành phố thật. Nhưng cậu ấy đã đưa em về nhà trước 11 giờ. Còn sau đó thì em không biết”Tên Huy đó… Đi