pacman, rainbows, and roller s
Ái phi nàng dám không động phòng

Ái phi nàng dám không động phòng

Tác giả: Sắc Thái Mộng Ảo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327410

Bình chọn: 7.00/10/741 lượt.

chàng!” Vừa nghe Vũ Văn Tinh nói như thế, Bạch Tiểu Thố còn cầu mà không được đó.

Ở lại trong vương phủ, nàng nhất định sẽ bị sư phụ thối nhà mình và tiểu Thanh quấn quít, còn không bằng tiến cung với vương gia biến thái đi một dạo chơi một vòng.

“Tiểu Thố nhi, vi sư cũng muốn đi!” Phi Hoa Ngọc không phục nhảy ra phản đối, hơi nheo cặp mắt lại, liếc xéo khóe mắt, mười phần khiêu khích nhìn chằm chằm Vũ Văn Tinh, cười tà nói “Vương gia, tại hạ còn chưa biết hình dáng hoàng cung Phượng Dực quốc ra sao đâu, không bằng ngài mang tại hạ cùng nhau tiến cung nhìn một chút đi, cũng làm cho tại hạ có thêm kiến thức.”

“Chủ nhân, tiểu Thanh cũng muốn đi chung với người!” Tiểu Thanh cũng không cam chịu ở dưới Phi Hoa Ngọc, lúc này kiêu ngạo chạy đến trước mặt của Bạch Tiểu Thố, giương mắt lục sáng long lanh nhìn Bạch Tiểu Thố.

“Hai người các ngươi ở lại vương phủ, bổn vương không mang theo các ngươi tiến cung!” Thấy tình cảnh này, Vũ Văn Tinh tức giận rồi, mắt phượng như mặc ngọc lạnh lùng trừng mắt nhìn hai người không an phận này, tức giận gầm nhẹ nói.

Hắn và Bạch Tiểu Thố tiến cung, hai người kia cùng đi theo xem náo nhiệt cái gì!

“Sư phụ thối, tiểu Thanh, hai người các ngươi ở lại vương phủ đi. Trong hoàng cung chơi không vui chút nào, ta bảo đảm với các ngươi, thật đó!” Sau khi Bạch Tiểu Thố dùng sức tránh thoát sự kìm kẹp của Phi Hoa Ngọc và tiểu Thanh, liền nhanh chóng đi theo Vũ Văn Tinh ra cửa.

Má ơi, có một sư phụ thối đã đủ dây dưa rồi, hiện tại tới một tiểu Thanh còn dây dưa hơn cả sư phụ thối, để cho nàng đi chết luôn đi!

“Vương gia phu quân, cũng là chàng tốt nhất.” Lên xe ngựa, vẻ mặt Bạch Tiểu Thố chán nản tựa vào trong ngực Vũ Văn Tinh bất mãn nói lảm nhảm: ” Hai người bọn họ cộng lại như hai con ruồi ầm ĩ một mực lởn vởn bên tai ta, ta thật muốn đập chết hai người bọn họ luôn, để bên tai ta có thể thanh tịnh một chút!”

Vẫn là vương gia biến thái tốt nhất, không nói nhiều chút nào, để cho bên tai nàng rất thanh tịnh.

Vũ Văn Tinh lấy tay vuốt ve đầu nhỏ của Bạch Tiểu Thố, chỉ là lẳng lặng nghe nàng nói lảm nhảm, nhưng thủy chung không có mở miệng nói chuyện.

Hắn để Phi Hoa Ngọc và tiểu Thanh đồng thời đi quấn Bạch Tiểu Thố. Cứ như vậy, Bạch Tiểu Thố mới biết là ai đối với nàng tốt nhất.

Xe ngựa một đường lắc lư chạy vào cửa lớn của hoàng cung. Mà hai người ở lại trong vương phủ kia, chánh chủ đã đi, nhưng hai người bọn họ vẫn còn không chịu an phận.

“Đều là tại ngươi, nhất định giành chủ nhân với ta. Hôm nay chủ nhân đi theo vương gia vào cung, ngươi vui vẻ rồi chứ?” Tiểu Thanh không phục đi tới đi lui trước mặt Phi Hoa Ngọc, trong cặp mắt xanh lộ ra rất nhiều chán ghét, đối với Phi Hoa Ngọc cũng có, nhưng đối với Vũ Văn Tinh còn có nhiều hơn.

Hắn hận mình vì sao ở nhân gian không có pháp lực trong người, bị người quản chế khắp nơi!

“Ta có lỗi, còn ngươi không có lỗi ư, tiểu Thanh?” Phi Hoa Ngọc cà lơ phất phơ cười tà, đặt mông ngồi ở trên ghế đá, hai chân bắt chéo ăn bánh ngọt “Nếu không phải ngươi vẫn dính Tiểu Thố nhi, Tiểu Thố nhi có thể chạy vào hoàng cung với vương gia để tránh ngươi sao?”

Đã sai mà bản thân còn không biết sai, thật là quá đáng buồn mà!

“Ngươi có lỗi, ta cũng có lỗi, mọi người huề nhau!” Tiểu Thanh cũng không cam không nguyện ngồi ở trên ghế đá, cầm lên bánh ngọt tinh xảo nhét vào trong miệng mình “Chủ nhân giống như thích vương gia đó, không thích chúng ta.”

Tiểu Thanh nói cực kỳ ai oán, giống như bị Bạch Tiểu Thố bỏ rơi là một chuyện rất đáng thương.

“Tiểu Thanh, ngươi không biết vương gia đó có bao nhiêu đáng ghét đâu, không được cho phép hắn tiếp cận Tiểu Thố nhi của chúng ta. Hắn nghĩ muốn độc chiếm chủ nhân của ngươi, đồ nhi ngoan của ta, ngươi cam tâm sao? Dù sao ta không cam lòng, ta với ngươi đều không thích tên vương gia đó, không bằng chúng ta cùng nhau liên hiệp, để đuổi tên vương gia từ bên người Tiểu Thố nhi đi, như thế nào?”

Phi Hoa Ngọc hư hỏng, đã hư đến tận xương rồi. Hắn đang truyền thụ cho tiểu Thanh tư tưởng không tốt, tư tưởng tiểu Thanh đơn thuần, tất nhiên là bị mắc mưu rồi

“Ta đương nhiên không cam lòng chủ nhân bị tên vương gia đó cướp đi. Chủ nhân là của ta, ai cũng đừng nghĩ cướp được chủ nhân từ trong tay của ta!” Tiểu Thanh dùng sức nhai bánh ngọt để phát tiết, trong cặp mắt xanh đã có ánh sáng cùng chung một mối thù “Được, ta với ngươi hợp tác, chúng ta cùng nhau đuổi vương gia đáng ghét đó từ bên người chủ nhân đi!”

Hắn không thể để cho chủ nhân dẫm lên vết xe đổ, thích một người làm cho nàng khổ sở!

“Tiểu Thanh, đây mới là cử chỉ sáng suốt, chúng ta làm ngược lại sẽ chỉ để cho tên vương gia đó được tiện nghi. Nếu chúng ta mà liên hợp lại, vương gia đó sẽ không có biện pháp đối phó với chúng ta đâu!” Phi Hoa Ngọc tán thưởng vỗ vỗ bả vai tiểu Thanh, con mắt híp lại cực kỳ nhỏ, cái đuôi hồ ly đã nâng lên cao.

Như vậy, Vũ Văn Tinh sẽ cực kỳ bất ngờ rồi, không phải sao? Muốn lợi dụng tiểu Thanh tới kiềm chế hắn, không để cho hắn đến gần Tiểu Thố nhi. Như vậy, hắn sẽ lợi dụng ngược lại tiểu Thanh, để cho Vũ Văn Tinh hắn tự ăn quả