Insane
Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là chân Mệnh Thiên Tử

Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là chân Mệnh Thiên Tử

Tác giả: Vũ Nhi Phiêu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327240

Bình chọn: 7.00/10/724 lượt.

oàn.

Lý Đức Toàn cũng biết Khang Hy lo lắng điều gì, khuyên rất nhiều lần rồi nhưng không mấy hiệu quả, đến giờ tuất (5) Khang Hy chịu hết nổi sai Lý Đức Toàn cầm lệnh bài dẫn theo vài chục thị vệ đến Liêm vương phủ đón Tâm Di về. Lý Đức Toàn vội vàng lĩnh chỉ dẫn người đi ngay.

Lúc Dận Tự, Dận Đường, Dận Hề tiễn Tâm Di ra cửa thì Lý Đức Toàn cũng vừa đến nơi. Lý Đức Toàn nhìn thấy Tâm Di mới thở phào nhẹ nhõm, vội cất tiếng gọi: “Cách cách!”

Sự xuất hiện của Lý Đức Toàn khiến mọi người không khỏi ngơ ngác. Dận Tự liếc thấy họ Li dẫn nhiều thị vệ đến vậy lập tức cáu tiết, quát: “Lý Đức Toàn, ngươi dẫn thị vệ đến Liêm vương phủ có chuyện gì?”

Lý Đức Toàn có lệnh bài trong tay còn lâu mới sợ, trả lời không chút khách khí: “Vương gia, Vạn tuế gia đặc phái nô tài đến đón cách cách hồi cung, ngài xem!” Nói rồi giơ lệnh bài ra.

Dận Tự, Dận Đường, Dận Hề vừa thấy lệnh bài liền cúi người thi lễ: “Hoàng thượng thánh an!”

Đây là luật lệ của Thanh cung, hễ có lời truyền hoặc chỉ thị từ hoàng đế, thân là hoàng tử và thần tử đều phải lên tiếng cung nghênh. Trong tay Lý Đức Toàn có lệnh bài của Khang Hy, bọn họ cố nhiên phải hành lễ.

Lý Đức Toàn cũng dựa theo quy tắc đáp lại: “Thánh cung an!”

Tâm Di đứng bên cạnh quan sát toàn bộ diễn biến, trong lòng vô cùng cảm kích.

Lý Đức Toàn trả lời ba vị a ca xong quay sang nói với Tâm Di: “Cách cách, chúng ta về cung thôi!”

Tâm Di tỏ ý tán đồng, ngoảnh đầu chào bọn Dận Tự: “Ba vị xin dừng bước, Tâm Di có Lý công công và thị vệ đi cùng, các vị cứ yên tâm.”

“Đương nhiên, đương nhiên! Vậy huynh đệ bọn tôi không tiễn cách cách nữa.” Dận Tự mỉm cười có phần thiếu tự nhiên.

Tiểu Cát Tử vén rèm kiệu mời Tâm Di ngồi vào trong.

Lý Đức Toàn tuy phụng mệnh Khang Hy nhưng vẫn không quên lễ tiết, hướng về phía “bát gia đảng” (6) hành lễ: “Nô tài xin phép được cáo từ! Khởi kiệu!”

Kiệu phu khiêng kiệu đi trước, những người còn lại theo sau, hướng về hoàng cung thẳng tiến, ba huynh đệ đứng ở cửa phủ dõi theo bóng đoàn người khuất vào màn đêm.

“Lão già sai hẳn Lý Đức Toàn đến đón, rõ ràng là không tin chúng ta mà!” Dận Tự nói một cách tức tối.

“Lão già không tin đâu chỉ mỗi mình chúng ta!” Dận Đường tiếp.

“Mất oan bao nhiêu lễ vật!” Thập a ca xót của.

“Tiền là chuyện nhỏ, huynh lo là lo tứ ca kìa!” Bát a ca luôn canh cánh động tĩnh phe Dận Chân.

—————

Chú thích:

(một) Đường Bá Hổ: Đường Dần (1470-1523), một hoạ gia kiệt xuất đời Minh, tự Tử Uý, hiệu Bá Hổ và Lục Như Cư Sĩ, chủ Đào hoa am.

Các tác phẩm hoạ của ông gồm có:

“Thu phong hoàn phiến đồ” là bức tranh tiêu biểu trong nhóm tranh nhân vật của Đường Bá Hổ. Tranh vẽ một mỹ nữ tay cầm quạt lụa, ánh mắt như dõi nhìn về nơi nào đó, nét mặt lộ rõ vẻ âu sầu u uất, lặng lẽ đứng trong gió thu. Góc tranh đề thơ:

“Thu lai hoàn phiến hợp thâu tàng, hà sự giai nhân trọng cảm thương, thỉnh bả thế tình tường tế khán, đại đô thùy bất trục viêm lương”

Có thể nói “Thu phong hoàn phiến đồ” là tiếng thở dài của Đường Bá Hổ – có tài năng hoài bão nhưng không gặp thời cộng thói đời ghẻ lạnh.

(2) Thục Tố Thiệp: Tác phẩm thư pháp theo thể Hành Thư của nhà thư hoạ nổi tiếng Mễ Phất (Mi Fei; 1051 – 1107) một trong tứ gia đời Tống: Tô – Hoàng – Mễ – Sái (Tô Thức, Hoàng Đình Kiên, Mễ Phất, Sái Tương).

“Thục tố thiệp” còn gọi “Nghĩ Cổ Thi Thiệp”, dùng mực nước viết trên một loại lụa nổi tiếng của Tứ Xuyên thời Bắc Tống tên gọi “thục tố”, dọc 29.7 cm, ngang 284.3 cm, bút pháp thuộc Hành thư. Bức thư pháp này đc Mễ Phất viết vào năm 1088 khi ông 38 tuổi, tổng cộng gồm 8 bài thơ riêng biệt do ông tự sáng tác, viết thành 71 hàng và 658 chữ.

(3) Túi rơm thập/bao cỏ thập: trong số các hoàng tử “nổi tiếng” của Khang Hy, thập a ca là người tính khí nỏng nảy, hấp tấp, làm việc thiếu suy nghĩ, kém thông minh nhất…nên đc “vinh dự” phong cho “danh hiệu” này.

(4) Long Phụng Nhu Tình: Là một trong 108 món ăn thuộc “Mãn Hán Toàn Tịch”. Nguyên liệu chính của món ăn này là cá quế và thịt ức gà, phụ thêm có mầm đậu.

(5) Giờ Tuất: khoảng 7h-9h tối

(6) Bát gia đảng: phe bát a ca, thành viên gồm có: Dận Tự (8), Dận Đường (9), Dận Hề (10) và Dận Đề (14).

Chương 14: Tất cả vì di chiếu

Dận Tự để mắt đến Dận Chân, Dận Chân cũng chẳng dám quên đáp lễ, lúc này, tứ vương gia còn đương tĩnh tâm trong thư phòng, tiện tay lật qua lật lại lọ thuốc ngửi, đợi chờ tin tức.

Long Khoa Đa vội vội vàng vàng bước qua cửa, cúi đầu thi lễ: “Vương gia!”

Dận Chân không buồn đả động, chỉ ngẩng lên nhìn Long Khoa Đa.

“Lý Đức Toàn đích thân dẫn thị vệ đến Liêm vương phủ đón cách cách về cung.” Long Khoa Đa báo cáo.

Dận Chân khẽ nhếch miệng cười: “Ta nói có sai đâu, hoàng thượng quả là không yên tâm, toàn một lũ tay chân đi trước đầu óc, thích ngồi mâm trên!”

“Vương gia anh minh! Vậy… chừng nào đến lượt chúng ta… ra tay?”

Dận Chân quả là bản lĩnh hơn người, tới giờ vẫn ung dung: “Không phải vội, cứ từ từ hẵng, có dịp lên núi mà xem hổ đánh nhau, tội gì!”, rồi như chợt nhớ ra điều gì, không an tâm liền hỏi lại “Còn người trong cung? Bà ta có động tĩnh gì không?”

“Tạm thời c