XtGem Forum catalog
50 sắc thái

50 sắc thái

Tác giả: E.L.James.

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325782

Bình chọn: 9.5.00/10/578 lượt.

g đôi rất rộng, tất thảy đều trắng… mọi thứ – nội thất, tường, bộ giường ngủ. Căn phòng lãnh đạm và lạnh lẽo nhưng bức tường kính nhìn thẳng ra quang cảnh ngoạn mục nhất của Seattle.“Đây sẽ là phòng của cô. Cô có thể trang trí phòng thế nào tùy thích và có bất cứ gì cô thích ở đây.”“Phòng tôi? Anh nghĩ tôi sẽ dọn đến đây?” Tôi không giấu được nỗi kinh hãi trong giọng nói.“Không phải toàn bộ thời gian. Chỉ, để xem, từ chiều thứ Sáu sang Chủ nhật. Chúng ta sẽ phải bàn thêm và thỏa thuận. Nếu cô muốn.” Anh nói thêm, giọng nhỗ và ngập ngừng.“Tôi sẽ ngủ ở đây?”“ừ.”“Không phải cùng anh?”“Không. Tôi đã nói rồi, tôi không ngủ với ai, ngoại trừ với cô, lần say rượu.” Giọng anh vẫn chừng mực.Tôi mím chặt môi. Làm thê nào dung hòa được hai hình ảnh này đây. Một Christian tử tế, ân cần đã che chở tôi khi say rượu, dịu dàng đỡ lấy tôi khi tôi nôn vào bụi cây và con yêu tay cầm roi, tay cầm xích trong một gian phòng kỳ lạ.“Anh ngủ ở đâu?”“Ở phòng tôi, tầng dưới. Đi thôi, cô chắc đói rồi.”“Lạ lắm, tôi không thấy đói.” Tôi tự dưng thấy bực. TẬP 1 – XÁM (71)“Cô phải ăn, Anastasia.” Anh tỏ ý không hài lòng, nắm lấy tay tôi, chúng tôi cùng xuống nhà.Trở xuống căn phòng rộng mênh mông ban đầu, lòng tôi ngổn ngang. Tôi đang đứng trên miệng vực, quay lui hay nhảy xuống?“Tôi biết rất rõ đang đưa cô vào một mê lộ, Anastasia. Đó là lý do tôi muốn cô cân nhắc điều đó. Cô có băn khoăn gì không?” Anh đã buông tay tôi ra, vừa bước xuống bểp vừa nói.Có chứ! Nhưng bắt đầu từ đâu đây?“Cô đã ký vào NDA rồi; cô có thể hỏi tôi bất cứ điều gì, tôi sẽ trả lời.”Tôi đứng tại quầy bar nhà bếp nhìn anh mở tủ lạnh, lấy ra một đĩa phô mai đủ loại và hai chùm nho xanh và nho đỏ rất to. Anh để đĩa xuổng bàn bếp rồi cắt khúc chiếc bánh mì dài kiểu Pháp.“Ngồi đi.” Anh chỉ tôi một chiếc ghê cao bên quầy ăn, tôi ngồi xuống như được bảo. Nếu chấp thuận chuyện này, tôi sẽ phải quen với việc nghe lời anh bảo. Từ khi gặp anh tôi đã biết anh có cái kiểu độc đoán này.“Anh có nói đến những thứ giấy tờ.”“ừ.”“Là những giấy tờ gì?”“Ngoài NDA ra, còn có một hợp đồng ghi rõ những gì chúng ta sẽ làm và không làm. Tôi cần phải biết giới hạn của cô và ngược lại. Phải có sự đồng thuận, Anastasia.” “Còn nếu tôi không tham gia chuyện này?”“Không sao.” Anh đáp thận trọng.“Nhưng thế thì chúng ta không có một quan hệ gì khác sao?”“Không.”“Tại sao?”“Đây là kiểu quan hệ duy nhất tôi muốn.”“Tại sao?”Anh so vai. “Vì đó là cách của tôi.”“Vì sao anh lại trở nên thế này?”“Vì sao ai đó lại trở nên như họ à? Câu hỏi khó đây. Tại sao một số người thích phô mai trong khi số khác thì không? Cô thích phô mai chứ? Bà Jones – quản gia của tỏi – thể nào cũng có một ít cho những bữa phụ.” Anh lấy mấy chiếc dĩa trắng to ra khỏi tủ chén, đặt một chiếc trước mặt tôi.Giờ thì chúng mình lại nói về phô mai cơ đây… Hay thật.“Anh đã đề ra những luật gì tôi phải theo?”“Tôi đã viết ra rồi. Chúng ta vừa ăn vừa xem qua vậy.”Ăn. Làm sao tôi ăn nổi?“Tôi không đói một chút nào.” Tôi khẽ nói.“Cô sẽ ăn.” Anh nói gọn. Christian Áp Đặt, mọi việc đều đã rõ ràng. ‘Thêm một ly nữa chứ?”“Vâng.”Anh rót rượu vào ly rồi đến ngồi kế bên tôi. Tôi nhấp nhanh một ngụm.“Ăn chút gì đã, Anastasia.”Tôi ngắt một chùm nho. Tôi có thể xử lý được. Anh nheo mắt nhìn tôi TẬP 1 – XÁM (72)“Anh như thế này lâu rồi à?”“ừ.”“Tìm một phụ nữ muốn làm việc này có khó không?”Anh nhướng mày nhìn tôi.“Có lẽ cô sẽ ngạc nhiên đấy.” Anh nói bình thản.“Vậy thì vì sao lại là tôi? Tôi chưa hiểu.”“Anastasia, như tôi đã nói đấy. Có điều gì đó ở cô khiến tôi không thể dứt ra được.” Anh nhếch mép đầy mai mỉa. “Như con thiêu thân lao vào lửa.” Giọng anh trầm đục. “Tôi muốn cô kinh khủng, nhất là bây giờ, khi cô lại cắn môi.” Anh nuốt hơi thở rất sâu của mình.Bao tử tôi quặn thắt, anh muốn tôi… theo một cách kỳ cục, đúng thế nhưng người đàn ông điển trai, kỳ lạ và ngông cuồng này có muốn tôi.“Sự ví von của anh phải ngược lại mới đúng.” Tôi rên rỉ. Tôi mới là con thiêu thân và anh là ngọn lửa. Tôi sẽ tan xác. Tôi biết.“Ăn đi.”“Không đâu, giờ tôi sẽ không ký bất cứ thứ gì. Tôi muốn được tự do thêm một thời gian nửa, nêu việc đó không ảnh hưởng gì đến anh.”Ánh mát anh dịu lại, môi nhoẻn một nụ cười.“Như ý cô, cô Steele.”“Đã cô bao nhiêu phụ nữ?” Tôi bật ra cáu hỏi đã khiên tôi không nguôi tò mò.“Mười lăm.”Ô… không nhiều như tôi tưởng.“Trong một thời gian dài?”“Một số, ừ.”“Anh đã từng làm ai bị thương chưa?”“Rồi.”Khốn kiếp.“Nặng không?”“Không.”“Anh có làm tôi bị thương không?”“Ý cô là gì?”“Trên thân thể ấy, anh có làm đau tôi không?”“Tôi sẽ phạt cô, nếu phải thế và lúc đó thì đau đấy.”Tôi nghĩ mình hơi choáng. Tôi nhấp một ngụm rượu. Rượu – rượu sẽ làm tôi can đảm hơn.“Có ai đánh trả không?” Tôi hỏi.“Có.”Ô… ngạc nhiên đấy. Anh cắt ngang dòng suy nghĩ trước khi tôi hỏi tiếp những chuyện tương tự.“Nói tiếp trong phòng làm việc của tôi nhé. Có vài điều cô cần biết.Thật khó hình dung được. Tôi đã ngu ngốc nghĩ rằng mình sẽ qua một đêm nồng nàn trên giường của người đàn ông này và thực tế là chúng tôi đang ngồi đây thảo luận về những điều khoản quái đản.Tôi theo a