12 Chòm Sao

12 Chòm Sao

Tác giả: Blackchocolate97

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324570

Bình chọn: 7.00/10/457 lượt.

u lên. Thiên Ân lay nhẹ :

– Ca ca, không ai trách huynh nữa mà, chúng ta về quán trọ thôi

Không trả lời cũng không ngẩng đầu lên

– Ca ca, huynh không cần tự trách, mọi người đã không để bụng nữa rồi

Không có phản ứng gì

– Ca ca, huynh… – Thiên Ân vừa nói vừa đẩy mạnh XÀ PHU một cái mới phát hiện ra : bạn rắn của chúng ta đã ngủ từ khi nào (ngồi mà cũng ngủ được bái phục!!!). XÀ PHU bị đầy giật mình tỉnh dậy, ngơ ngác :

– Ơ, mọi người bàn chuyện xong rồi à, vậy chúng tôi về đây

Vội nắm tay Thiên Ân kéo về, bỏ lại 10 người ngơ ra và 2 người dày đặc sát khí.

Sau khi Bách Hoa Lâu bị diệt, XÀ PHU ngươi hãy coi chừng đó.

Chương 31

CHAP 31 : CHUẨN BỊ

Trong mật thất…

– Dương Duy, XÀ PHU thật sự không có hành động gì sao ?

– Vâng

“Kỳ lạ, nếu hắn không có hành động gì vậy đám sát thủ vây quanh Bách Hoa Lâu là của ai ? Chẳng lẽ…”

– Dương Duy, ngươi tới quán trọ Minh Nhật bám sát XÀ PHU cho ta. Một khắc không rời

– Rõ

Bóng đen xoay người biến mất, Lục Nhạn chống tay nhìn theo nói :

– Bám theo Dương Duy

Một bóng đen khác trên xà nhà vọt đi. Tên ấy đuổi theo người gọi Dương Duy đến quán trọ Minh Nhật…

Trong phòng XÀ PHU…

“Dương Duy” tháo lớp dịch dung trên mặt, lộ ra khuôn mặt Nhị vương gia Thiên Ân. Thiên Ân ngồi xuống bàn, vừa uống trà vừa nói :

– Ca ca, tiểu đệ của huynh không quản nhọc nhằn, hi sinh nhan sắc đeo lên cái mặt nạ chết tiệt này, huynh tốt nhất xử lý rác rưởi cho sạch sẽ đi.

Trong một con hẻm nhỏ, XÀ PHU đứng nhìn tên sát thủ đầy máu trên mặt đất, bạch y trắng toát không dính một giọt máu. Hắn đột nhiên thở dài nói :

– Thiên Ân, đệ chỉ toàn đem về mấy cái đuôi cho ta giải quyết thôi.

Nói rồi lấy trong người ra một cái bình nhỏ, rắc bột phấn lên người kia. Bột phấn trắng vừa chạm vào xác hắc y nhân, cái xác lập tức biến thành một vũng nước. Máu cũng theo đó biến mất. XÀ PHU cầm bộ y phục của hắc y nhân trong tay, gọi ra một ảnh vệ có dáng người tương tự phân phó :

– Ngươi trở về báo với Lục Nhạn Dương Duy quả thật đang theo dõi ta, tiện thể báo cho đám người kia : đêm mai hành động.

Xong việc, XÀ PHU xoay người nhắm hướng quán trọ Minh Nhật mà đi tới.

Ở Bách Hoa Lâu…

– Chán quá, chán quá à. Chừng nào mới được thoát ra đây – NHÂN MÃ sau khi chia tay “mèo con” tiếp tục ngồi than thở.

– MÃ à, cậu đừng than nữa, còn tối nay nữa là xong rồi. Đừng tra tấn lỗ tai mọi người nữa – THIÊN BÌNH

– Mà tên XÀ đó có tin được không ? Tớ thấy nghi quá, lẽ nào một đám người bao vây Bách Hoa Lâu mà Lục Nhạn không phát hiện ? – CỰ GIẢI

– Cái này, ai mà biết. Tên XÀ đó nói gì thì cứ làm vậy đi. Có gì thì xử hắn – XỬ NỮ

– Haizz…chán quá à, tốt nhất là tên đó thông minh một chút. Nếu không, tớ sẽ băm hắn ra – NHÂN MÃ vừa nói vừa chặt tay làm điệu bộ “băm vằm”

Lúc này, Hạnh Nhung đột ngột đi tới :

– Mau đến đại sảnh, mama cho gọi các ngươi

– Có chuyện gì vậy ?

– Ta không biết, nhìn vẻ mặt mama xem ra là chuyện rất quan trọng

XỬ NỮ nói thầm với MA KẾT :

– Hay là bà ta phát hiện chúng ta rồi ?

– Có lẽ không đâu, nếu bà ta phát hiện đã trực tiếp cho sát thủ lấy mạng chúng ta rồi, đâu cần phí sức gọi tới làm gì.

– Nhưng chuyện này cũng không tầm thường, hay là hành động của XÀ PHU bị phát hiện ? – THIÊN BÌNH

– Rất có khả năng, có lẽ bà ta nghi ngờ chúng ta là nội gián, muốn kiểm tra một lần – BẢO BÌNH

– Mau đi thôi, không nên để mama đợi lâu – Hạnh Nhung gọi to

Cả bọn theo Hạnh Nhung đến một tòa đại sảnh phía Tây, trên đường đi gặp mấy sao nam cũng đang đi tới đó, biểu hiện trên mặt Lưu Quan cũng như Hạnh Nhung : cực kỳ “nghiêm trọng”.

Tất cả được dẫn đến một đại sảnh rộng lớn, tập trung nhiều người. Xem ra, Lục Nhạn là cho gọi toàn bộ người của Bách Hoa Lâu tới. Trong lúc mọi người đang đoán xem rốt cuộc có chuyện gì, Lục Nhạn lên tiếng :

– Mọi người, trừ những người mới tới, ta nghĩ các ngươi đều biết, Bách Hoa Lâu được lập nên là để làm gì phải không ?

– Mama, không lẽ triều đình có hành động bất lợi với chúng ta ? – một lục y nữ tử nói lớn

– Ta cũng không rõ đây có phải quân triều đình hay không, tuy nhiên chúng âm thầm bao vây Bách Hoa Lâu cũng không có ý đồ tốt. Truyền lệnh mọi người trong lâu phải chuẩn bị sẵn sang ứng phó.

– Rõ

– Còn các ngươi – Lục Nhạn nhìn về phía 12 người – theo ta.

Lục Nhạn đưa họ đến một gian phòng khác. Ả quan sát 12 người thật kĩ rồi đột ngột mở miệng :

– Có lẽ các ngươi cũng đoán được phần nào hoạt động thực sự của Bách Hoa Lâu

“Không chỉ là biết, còn là biết rất rõ, rõ hơn bà nữa” – 12 người thầm nghĩ trong đầu

– Mama, ý bà là Bách Hoa Lâu thực sự có ý phản nghịch triều đình – THIÊN BÌNH làm ra vẻ run rẩy hỏi

“Giỏi lắm THIÊN BÌNH, cậu quả không hổ danh người mẫu kiêm diễn viên trẻ nhất” – SONG TỬ nghĩ thầm trong đầu (t.g : anh khen vợ quá đáng rồi. SoT: ý kiến gì *rút súng*. T.g : anh SONG cẩn thận, súng đạn không có mắt nga. SoT: chính vì không có mắt bắn chết sẽ không có tội *cười nham hiểm*. T.g : dạ em không dám chọc vào anh nữa *xách dép chạy*)

– Phải – Lục Nhạn hết sức thản nhiên xác định, không có vẻ gì sợ câu nói này làm mình bị chém


Disneyland 1972 Love the old s